Đầu Bếp Toàn Năng Nổi Tiếng Trên Toàn Tinh Tế

Chương 1

Lâm An vác trên lưng một chiếc ba lô quân đội màu xanh lá cây trống rỗng, bước chân cũng loạng choạng đi về phía trước.

Cơn đói cào xé dạ dày, trong bụng cậu lúc này trống rỗng không có chút đồ ăn gì dẫn đến dịch vị bị trào ngược lên. Nhưng xung quanh cậu lúc này chỉ toàn là một khu rừng xanh biếc, một bóng người còn không có chứ đừng nói gì đến thức ăn.

Ở đây không có người cho nên cũng không có đường đi. Nếu như muốn tiến về phía trước thì cậu phải dùng con dao rựa trong tay để mở đường, vì vậy mà tốc độ di chuyển của cậu rất chậm.

Cậu hoàn toàn không biết tại sao mình lại ở đây.

Ngày hôm qua cậu còn đến rạp chiếu phim, bỏ ra 69 tệ để xem một bộ phim dở ẹc. Đến khi về nhà, cậu đi dép lê cày game thâu đêm, thua liên tục đến bốn giờ sáng.

Cậu gọi một suất thức ăn nhanh ở McDonald"s, nhưng nhân viên lại quên không bỏ tương cà vào khoai tây chiên của cậu. Vì quá tức giận nên cậu đã để lại một đánh giá tiêu cực rồi sau đó lên giường đi ngủ.

Giống hệt như mọi thanh niên có lối sống không lành mạnh khác, cậu nhớ rõ cái cảm giác khi mình ngã xuống tấm nệm mềm mại và vùi mặt vào gối rồi chìm vào giấc ngủ say. Thế nhưng khi tỉnh dậy, cậu thấy bản thân mình đã ở một nơi hoàn toàn xa lạ.

Xung quanh toàn là cây cao chót vót, không có lấy một con đường nhỏ. Cộng thêm mùi gió biển mặn nhẹ thoang thoảng trong không khí khiến nơi này giống hệt như một hòn đảo hoang.

Cậu ngồi bệt xuống đất, cơn co thắt ở dạ dày là thứ đầu tiên đánh thức cậu. Cậu bò dậy, lục tung chiếc ba lô bên cạnh với hy vọng tìm thấy thứ gì đó có thể ăn lót dạ.

Cậu tràn đầy hy vọng mở chiếc ba lô nặng trĩu ra. Ngay khi nhìn thấy những thứ bên trong, sắc mặt cậu tái nhợt khi lôi ra hàng đống kem nền, tinh chất chống lão hoá, mặt nạ dưỡng ẩm, v.v...

Lôi hết đống kem đó ra thì chiếc ba lô cũng trống đi một nửa.

Đồ bên trong lúc này cũng chẳng còn lại gì nhiều. Trong số những thứ hữu ích còn lại thì chỉ có một bình nước và vài con dao.

Cậu tu ừng ực đến khi đầy cả một bụng nước, sau đó đứng dậy đi về phía trước.

Cậu phải tìm thức ăn trước đã. Nơi này có mùi gió biển mặn chứng tỏ đây là một hòn đảo. Vì ở gần bờ biển, nếu may mắn gặp đúng lúc thủy triều xuống thì cậu có thể tìm thấy một số loại động vật có vỏ để ăn.