“Phòng số 310 tầng 3, đây là chìa khóa, mỗi tối ký túc xá của trường đóng cửa lúc 10 rưỡi, đến 11 giờ thì tắt đèn, tốt nhất là không được nhờ bảo vệ mở cửa sau giờ giới nghiêm.” Dì quản lý đưa chìa khóa phòng cho Chu Đêm, trên mũi của dì là gọng kính, ánh mắt dì xuyên qua mắt kính nhìn về phía Chu Dạ: “Phòng nghiên cứu sinh là phòng cho hai người, bạn cùng phòng của cậu không phải là người thường.”
Chu Dạ đang vui vẻ nghịch ngợm chìa khóa, thuận miệng hỏi: “Cậu ấy là gì? Ý cháu là loại quỷ gì?”
“Quỷ hút tinh.”
Chu Dạ gật đầu, anh cũng không quá quan tâm.
Anh đã chịu đủ tiền thuê trọ bên ngoài rồi.
Ký túc xá trong trường không phải cứ dùng tiền là có thể vào ở, mà sinh viên cần phải xin thì mới được, khi anh còn học chính quy đã xin liên tục cả bốn năm, vẫn luôn bị trường dùng những lý do kỳ lạ từ chối, ví dụ như là người thường, là đàn ông, là đàn ông người thường… cùng vô số lý do kỳ lạ khác.
Là đàn ông thì làm sao chứ, anh chỉ là người bình thường 22 tuổi, cao 1m8 nặng 73 cân, vẻ ngoài khá ưa nhìn, chẳng nhẽ phải là người đàn ông có cơ bụng tám múi với tuyến nhân ngư thì mới được vào hả.
Dì quản lý nói: “Nhớ sống chung hòa thuận với bạn cùng phòng đấy, Tiểu Tần là một đứa trẻ tốt, tuy rằng tính cách có hơi kỳ lạ, nhưng đứa trẻ ấy không phải người thường mà, nếu tính cách có khác người thì hãy thông cảm cho nó. Nếu có điều gì mà cậu không hiểu, thì có thể lên diễn đàn đọc mục "cách ở chung với bạn cùng phòng phi nhân loại" để tìm hiểu.”
Chu Dạ tiếp tục gật đầu, anh đã vội vàng đến mức không chờ nổi mà muốn vào phòng ký túc xá ở, tiền anh thuê phòng bên ngoài một tháng đã phải trả tận 1600!!! Bởi vì trường học ở vùng ngoại ô, nên xung quanh đều hoang tàn vắng vẻ, giá cả thuê nhà cũng vì thế mà cao không tưởng.
Mỗi tháng anh chỉ có phí sinh hoạt là 2000, còn dư lại được 400 thì cả tháng anh ăn được mỗi shit hả.
Vì thế mà anh phải làm việc kiêm hai việc ở tiệm cà phê, nếu tiệm còn bánh kem nhỏ không bán được thì bà chủ sẽ để lại cho nhân viên của tiệm ăn, nhờ đó mà anh tiết kiệm được rất nhiều tiền ăn, nhưng gần như mỗi ngày trong 3 - 4 năm qua anh đều phải ăn bánh kem, giờ anh cứ nhìn thấy bánh kem là muốn nôn ra.
Bây giờ thì tốt hơn rồi, anh đã xin được vào ký túc xá của trường.
Tuy rằng ký túc xá rất khó xin vào, nhưng ở ký túc xá không phải trả tiền phòng đó! Do ký túc xá được ở miên phí nên dù có khó xin vào thì cũng rất bình thường.
Tạm biệt dì quản lý, Chu Dạ cầm chìa khóa, mang theo hành lý đi vào trong thang máy. Nhìn không gian sạch sẽ ngăn nắp của ký túc xá, buồng thang máy bóng loáng, trong không khí thoang thoảng mùi hương thơm mát, trên hành lang đặt nhiều chậu cây xanh, tất cả các phòng đều có ánh nắng ấm áp chiếu vào, ngay cả thiết kế của chốt cửa cũng thể hiện được sự tinh tế. Chu Dạ thấy mọi khó khăn khi xin vào ký túc xá đều xứng đáng, anh sẽ không phải ở nơi vừa chật chội, bẩn thỉu lại còn vừa đắt kia nữa.
Anh tìm được phòng 310, rồi cắm chìa khóa vào trong ổ khóa, chậm rãi đẩy cửa.
Ký túc xá ơi, anh tới rồi đây!
Bạn cùng phòng không ở trong.
Phòng trong ký túc xá đều có phòng tắm riêng, bên trái cửa ra vào là WC với phòng tắm, bên phải là phòng rửa mặt. Chu Dạ đẩy cửa ra quan sát, anh muốn xem độ sạch sẽ bên trong như thế nào, trên gương đến một vệt nước cũng không có, còn trên bồn rửa tay đang đặt cốc cùng bàn chải để đánh răng, khăn rửa mặt được treo cẩn thận trên móc, dường như loại đồ vật nào cũng đều phải chịu sự kiểm soát chặt chẽ giống quy tắc của quân đội.
Chu Dạ đã đúc kết được ấn tượng ban đầu đối với người bạn cùng phòng mới này, anh khẳng định rằng chắc chắn người bạn kia rất thích sạch sẽ.
Không đúng, là quỷ hút tinh thích sạch sẽ.
Đứng ở trong phòng, Chu Đêm nhận ra cung phản xạ của mình so với cổ rồng còn muốn dài hơn, bây giờ mới nhận ra bạn cùng phòng của anh không chỉ là một phi nhân loại, mà còn là một quỷ hút tinh nam vô cùng hiếm gặp.