Pharaon Và Sủng Hậu Của Nàng

Chương 7

Ithis nheo mắt.

Nữ hoàng Punt không chỉ đơn thuần là một chiến lợi phẩm, nàng hiểu rõ cách lợi dụng quyền lực và thông tin.

Dù bị giam cầm, nàng vẫn có đủ phương án dự phòng.

Nếu thỏa thuận được chấp thuận, nàng đạt được mục đích.

Nếu không, nàng có thể ra lệnh hủy toàn bộ hàng hóa, để tất cả chìm xuống đáy sông Nile.

Và khi đó, Ai Cập sẽ mất đi cơ hội duy nhất để duy trì cuộc chiến tại Địa Trung Hải.

Ithis cười nhẹ.

Không hề bất ngờ khi Diệp Tri Thanh đã tính trước mọi bước đi.

Nàng chỉ cảm thấy…

Càng lúc càng bị cuốn vào sự tồn tại của người phụ nữ này.

Một sự khao khát chiếm hữu.

Như thể nàng muốn nắm giữ Diệp Tri Thanh hoàn toàn, sở hữu nàng như một món bảo vật hiếm có.

Hoặc giả…

Một thứ cảm xúc mà chính Ithis cũng không dám gọi tên.

Những con tàu chở hàng từ cảng El-Bahr đã theo dòng Nile chạy về phía chiến trường, mang theo lương thực và tài nguyên quan trọng.

Trong vòng vài ngày, chúng sẽ cập bến tại Địa Trung Hải, giải quyết vấn đề quân nhu cấp bách cho Ai Cập.

Ithis hơi nheo mắt, trong đáy mắt hiện lên một tia tán thưởng.

Dù bị giam giữ, Diệp Tri Thanh vẫn nắm giữ thế chủ động.

Nàng không chỉ đơn thuần là một nữ hoàng.

Nàng là một đối thủ.

Và một chất gây nghiện chết người.

Nhưng bỏ qua tất cả những điều khác, điều khiến Ithis quan tâm nhất chính là sự hiểu biết của nữ hoàng Punt về Ai Cập.

Vương quốc Punt tọa lạc ở thượng nguồn sông Nile, được bao bọc bởi những dãy núi cao và hiểm trở, gần như tách biệt với thế giới bên ngoài.

Từ khi sinh ra, nữ hoàng Punt chưa từng rời khỏi biên giới của vương quốc mình, vậy thì… làm thế nào nàng lại có thể nắm rõ tình hình chính trị và quân sự của Ai Cập đến như vậy?

Khả năng có nội gián gần như bằng không.

Dù cho có cử gián điệp trà trộn vào Thebes, ngoại hình của người Punt khác biệt quá rõ rệt so với người Ai Cập.

Nhưng ngay cả khi bỏ qua điều đó, tình hình thực sự ở bán đảo Sinai và Địa Trung Hải chỉ có Ithis và một số đại thần thân tín biết được.

Quan trọng hơn cả - vấn đề lương thực và tài chính khan hiếm là bí mật tuyệt đối.

Trong suốt những năm qua, Ithis đã giấu kín chuyện này, ngay cả các đại thần trong triều cũng chưa chắc đã nắm rõ.

Chỉ có vài người thân cận nhất được biết.

Và những người này tuyệt đối trung thành, không thể phản bội nàng.

Vậy thì tại sao một nữ hoàng của Punt, sống cách xa hàng ngàn dặm, lại biết được điều này?

“Diệp Tri Thanh, ta thực sự lo rằng có một ngày ta sẽ không thể kiềm chế mà gϊếŧ nàng mất.”

Cơn gió trên sông Nile thổi mạnh, làm ngọn lửa trên những bó đuốc quanh boong tàu lay động, tạo ra những vệt bóng dài mơ hồ trên gương mặt Ithis.

Bóng tối phủ lên nụ cười của nàng, tạo ra một thứ áp lực vô hình đầy nguy hiểm.

Diệp Tri Thanh bình tĩnh ngước lên, ánh mắt lấp lánh ý cười, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.

“Pharaon Ithis, ngài là vị quân vương vĩ đại nhất dọc hai bờ sông Nile. Còn ta, chỉ là một hạt cát nhỏ bé không đáng để bận tâm.”

Giọng điệu của nàng chân thành đến mức khiến Ithis nheo mắt.

“Nữ hoàng Punt, nàng không lo lắng cho chính mình sao?”

Sự bình thản đến khó tin của đối phương khiến Ithis cảm thấy khó chịu.

Diệp Tri Thanh quá mức tự do, nhẹ nhàng như một cơn gió lướt qua mặt sông, không thể nắm bắt, cũng không thể khuất phục.

“Pharaon, ta vẫn đang đứng ở đây, phải không?”

“Nếu ngài muốn gϊếŧ ta, ta đã không có cơ hội mở miệng.”

Nàng cười khẽ, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự sắc sảo.

“Lo lắng sẽ không thay đổi được điều gì. Chi bằng tận dụng nó để giành lấy lợi ích lớn nhất. Ngài nói có đúng không?”

Ithis khẽ nhếch môi.

Sự giảo hoạt ẩn giấu trong vẻ ngoài ôn nhu của nữ hoàng Punt lại khiến tâm trạng nàng bất giác dịu lại.

Dù nàng không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là…

Nàng đã chấp nhận sự tồn tại của người phụ nữ này.

Nâng ly rượu lên, Ithis uống cạn trong một hơi, trong mắt hiện lên một tia thú vị khó che giấu.

Nhiều năm qua, Ai Cập và Punt vẫn luôn giằng co với nhau.

Trước đây, những tướng lĩnh từng gửi tin về, không ngớt lời ca ngợi nữ hoàng Punt.

Bọn họ so sánh trí tuệ của nàng với nữ thần Thoth - vị thần của sự thông thái và tri thức.

Lúc đó, Ithis chỉ nghĩ đây là lời khen quá mức.

Nhưng bây giờ, nàng bắt đầu cảm thấy lời khen ấy không hề khoa trương chút nào.