"Xin lỗi, tôi đã có bạn trai rồi." Tuy rằng người này trông cũng khá đẹp trai, nhưng thật sự không phải gu của cô, huống chi bây giờ cô một lòng một dạ nghĩ đến nhân vật phản diện Lục Tây Từ, người khác sao quan trọng bằng anh được? Chữa lành cho người khác có thể khiến dung mạo cô khôi phục như cũ không? Rõ ràng là không thể.
Chàng thanh niên kia rõ ràng không tin, tiếp tục nói: "Đã nghe nói qua công ty giải trí Chanh Tử chưa? Đó là công ty của bố tôi, cô xinh đẹp như vậy, có lẽ sẽ nổi tiếng trong giới giải trí đấy!"
Xin lỗi, cô đã từng nổi tiếng rồi.
Thấy chàng thanh niên vẫn dây dưa không dứt, Tô Vãn rõ ràng có chút phiền: "Không hứng thú, cảm ơn."
"Hả?" Chàng thanh niên gãi đầu, rõ ràng hết cách: "Dù sao tôi cũng không tin cô có bạn trai, hay là cô cân nhắc tôi xem sao? Tôi tên Quý Bạch, nhà rất giàu."
Anh ta có chút nóng nảy, bước lên hai bước chuẩn bị nắm lấy cổ tay Tô Vãn.
Ảnh hậu Tô bình thường cũng không ít lần gặp phải những người đàn ông như vậy, thấy vậy liền trực tiếp lùi lại một bước, sắc mặt cũng lạnh xuống: "Tránh xa tôi ra."
Cô có chút phiền não nghĩ có nên trực tiếp đánh người không, chỉ nghe thấy tiếng gầm rú trầm thấp của chiếc xe thể thao từ xa vọng lại gần.
Chiếc Aston Martin màu xám bạc dừng lại trước mặt Tô Vãn như một ngôi sao băng, chiếc xe sang phiên bản giới hạn toàn cầu này có giá lên tới năm ngàn vạn, mà còn không có hàng để mua.
Lục Tây Từ hạ cửa kính xe xuống, ngước mắt nhìn sang.
Chiếc váy hai dây đen ôm sát người mà Tô Vãn mặc tôn lên đường cong quyến rũ của cô một cách hoàn hảo, dưới ánh nắng nhạt nhòa, cô đẹp như một mỹ nhân bước ra từ tranh sơn dầu, đậm nét kiều diễm, lúc này cô đang đứng bên đường, nhíu mày nhìn một người đàn ông trẻ tuổi không ngừng tiến lại gần cô.
Khi nhìn thấy người đàn ông muốn đưa tay chạm vào cô, ánh mắt Lục Tây Từ lạnh lẽo như lớp băng vĩnh cửu không tan ở Bắc Cực.
Anh trực tiếp mở cửa xe bước xuống, ngước mắt nhìn, phát hiện người đàn ông to gan lớn mật này lại là một người quen.
Quý Bạch nhìn chiếc xe quen thuộc kia thì trong lòng đã cảm thấy không ổn, đợi đến khi Lục Tây Từ từ trên xe bước xuống thì lại càng trợn tròn mắt.
Điều khiến anh ta cảm thấy kinh hãi hơn còn ở phía sau, anh ta nghe thấy cô gái mà anh ta vừa nhìn trúng nũng nịu nói với Lục Tây Từ.
"Sao giờ anh mới đến? Chân em đứng đau hết rồi, có ai làm bạn trai như anh không hả?"
Tất cả suy nghĩ của Quý Bạch trong nháy mắt tan vỡ dưới yêu cầu hùng hồn của Tô Vãn.
Anh ta ngẩng đầu liếc nhìn Lục Tây Từ vẻ mặt khó dò, phát hiện sắc mặt anh ngưng trọng, trông như chỉ cần không vừa ý là sẽ bị đày ra nước ngoài ngay lập tức.
Chẳng... chẳng lẽ bạn trai của cô gái này là... là Lục Tây Từ?
Vậy chẳng phải vừa rồi cái kiểu tán tỉnh mà anh ta tốn bao tâm sức đã bị Lục Tây Từ nhìn thấy hết rồi sao? Nghĩ đến chuyện không lâu trước đây Lục Tây Từ dùng thủ đoạn sấm sét khiến đối thủ phá sản, Quý Bạch tái mét mặt, ánh mắt nhìn Lục Tây Từ có chút run rẩy.
"Lục... Lục tổng, không... không ngờ lại gặp ngài ở đây? Ngài... ngài đến đây có việc gì sao?" Quý Bạch mang theo chút hy vọng hỏi, bất kỳ ai trong giới đều biết Lục Tây Từ không gần nữ sắc, cho nên... có lẽ Lục Tây Từ chỉ xuống xe ngắm cảnh thôi?
Ánh mắt lạnh lẽo như băng giá của Lục Tây Từ dừng lại trên người anh ta một thoáng, ngay sau đó Quý Bạch nhìn thấy người đàn ông đáng sợ này dời mắt sang Tô Vãn đang có chút tức giận: "Đương nhiên là... đến đón người."
Tô Vãn nghe vậy liền trừng mắt nhìn anh, ánh mắt có chút thúc giục: "Sao anh còn chưa qua đây? Biết thời gian của em quý giá thế nào không?"
Giọng nói nũng nịu mềm mại, giống như tiểu thư con nhà giàu được nuông chiều từ bé.
Nhưng Lục Tây Từ đã xem qua tài liệu của cô, biết rằng cuộc sống ban đầu của cô có lẽ không hào nhoáng như vẻ bề ngoài.
Cô gái này ở đâu cũng toát ra một sự kỳ lạ, không hài hòa, khiến anh ngày càng tò mò về cô.
Quý Bạch thấy Tô Vãn chẳng những không sợ Lục Tây Từ mà còn dám trách mắng anh như vậy, trong lòng lập tức chìm xuống đáy vực, cảm thấy không ổn.
Lục Tây Từ bước đi như có gió, khi đi ngang qua Quý Bạch, khí lạnh lẽo trên người anh khiến mặt Quý Bạch suýt đóng băng.
Sau đó anh ta trợn mắt há mồm nhìn cô gái xinh đẹp kia chìa tay về phía con quỷ này, ra lệnh: "Đôi giày này trị giá mấy chục vạn, không được dính nước, tại sao anh lại đỗ xe cạnh vũng nước kia? Bây giờ anh phải bế em qua đó."
Tô Vãn thầm đổ mồ hôi hột, không chắc Lục Tây Từ có làm theo không, nhưng theo hình tượng hiện tại của cô, nếu không làm tới bến như vậy thì việc cô muốn tiếp cận Lục Tây Từ chắc chắn rất khó khăn, lại càng đừng nói đến hoàn thành nhiệm vụ.