"Cố Tinh Du, đầu gối của con không đau nữa à?" Thẩm Thanh Hòa quay đầu chừng cô ta.
Cố Tinh Du bĩu môi: "Điều con nói vốn dĩ là sự thật, cô ta cướp vị hôn phu của chị Tư Ngữ còn chưa đủ, còn muốn học cùng trường với chị Tư Ngữ. Trước đây chị Tư Ngữ còn tham gia cuộc thi Olympic Toán học quốc gia và đoạt giải, nếu cô ta có bản lĩnh thì cũng tham gia đi, dựa vào thực lực của mình để thi vào trường Trung học Trấn Hải."
Thấy Thẩm Thanh Hòa chuẩn bị giơ tay đánh mình, cô ta lè lưỡi, vội vàng né tránh.
Về thành tích học tập của Lục Miểu khi còn ở quê, các môn cộng lại chưa được đến con số hàng đơn vị, Thẩm Thanh Hòa cũng có tìm hiểu qua.
Trường Trung học Trấn Hải là một trong những trường trọng điểm hàng đầu cả nước.
Đừng nói là có thể nhét cô vào hay không, cho dù có thể, với thành tích của cô thì cũng khó theo kịp ở trường.
Nghĩ nghĩ, bà ấy uyển chuyển nói với Lục Miểu: "Ở Lạc Thành còn có rất nhiều trường tốt. Trường Trung học Trấn Hải tuy tốt, nhưng yêu cầu cũng nghiêm khắc hơn, áp lực học tập sẽ lớn hơn. Có mấy trường quý tộc, dì thấy cũng không tệ, môi trường tương đối tốt hơn, lại không có áp lực học tập. Vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới khai giảng, không cần gấp. Chi bằng dì tìm vài giáo viên dạy kèm giúp cháu bổ túc kiến thức trước, đến lúc đó chúng ta xem thành tích rồi quyết định xem nên học trường nào thì thích hợp hơn, cháu thấy sao?"
"Cảm ơn dì Thẩm, không cần phiền phức như vậy, trường học cháu đã lo xong rồi." Lục Miểu nói thẳng.
Thẩm Thanh Hòa do dự nói "Thật sự không cần sao?" Cô bé này mới vừa vào thành phố, không nơi nương tựa, làm sao có thể lo được những chuyện này.
"Thật sự không cần." Lục Miểu khẳng định gật đầu.
Thẩm Thanh Hòa nghĩ nghĩ, chỉ cho rằng cô vừa bị Cố Tinh Du nói, lòng tự trọng cao nên không muốn chấp nhận ý tốt của bà ấy.
Bà ấy cười cười: "Được, nếu cháu có chỗ nào cần giúp đỡ, có thể tìm dì bất cứ lúc nào."
Bà ấy nói vậy, trong lòng lại âm thầm dự định, chuyện này vẫn nên nói với Cố Thời Nghiên một tiếng, để anh âm thầm thu xếp.
Tránh cho đến lúc khai giảng cô không thể nhập học, lòng tự trọng càng bị tổn thương.
Sau bữa sáng, Thẩm Thanh Hòa dẫn Lục Miểu và Cố Tinh Du cùng nhau đến mấy cửa hàng cao cấp mà bà thường xuyên lui tới ở trung tâm thương mại.
"Quần áo trong phòng trước đây đều chuẩn bị theo sở thích và kích cỡ của Lục Tư Ngữ, dì đã dặn dì Lan dọn hết ra ngoài rồi, cháu cần gì thì cứ tùy ý chọn."
Nói là để cô chọn, nhưng thật ra, hễ món đồ nào cô liếc qua, Thẩm Thanh Hòa đều vung tay lên và bảo người ta đóng gói luôn, ngay cả cơ hội từ chối cũng không cho cô.
Nói là đi dạo trung tâm thương mại, chi bằng nói là đi càn quét thì hơn.
Lục Miểu rất nghi ngờ, cái dáng vẻ này của Thẩm Thanh Hòa là chuẩn bị dọn sạch cả trung tâm thương mại quá!
Mấy người bán hàng trong cửa tiệm thì ai nấy đều cười đến sắp thành hoa, đủ loại lời khen có cánh cứ tuôn ra.
"Chiếc váy đen này thực sự rất hợp với cô Lục, tôn lên làn da trắng trẻo và đôi chân dài, quả thực là được may đo riêng cho cô Lục."
"Đây còn là phiên bản giới hạn toàn cầu, cả thành phố Lạc Dương chỉ có một chiếc duy nhất, chỉ có những bộ quần áo như vậy mới xứng với vẻ đẹp tuyệt trần và vóc dáng hoàn hảo của cô Lục."
Mấy người phối hợp với nhau, hận không thể khen Lục Miểu lên tận trời xanh.
Nhưng so với váy, Lục Miểu vẫn cảm thấy quần áo thoải mái hơn.
Thẩm Thanh Hòa được Cố Tinh Du kéo vào phòng thử đồ, cô vừa định quay lại thay bộ quần áo của mình.
"Chị, sao chị lại ở đây?"
Lục Miểu quay đầu lại, liền thấy Lục Tư Ngữ và Tần Sương, Lục Tần ba người họ vừa hay từ bên ngoài bước vào.
Cô mặt không biểu cảm xoay người, chuẩn bị rời đi.
Lục Tần bất mãn lạnh lùng quát: "Gặp bố mẹ ngay cả một tiếng chào cũng không có, ra thể thống gì." Tần Sương ở bên cạnh lén lút véo ông ta một cái.
Khoản sính lễ khổng lồ của nhà họ Cố vẫn còn nằm trong tay cô, giờ chỉ cần cô chết đi, những thứ đó sẽ thuộc về bọn họ.
Nhưng bây giờ có bà Cố nhúng tay, để tránh đêm dài lắm mộng, vẫn nên sớm dỗ dành cô giao sính lễ ra thì tốt hơn.
Hơn nữa, mới mấy ngày con bé nhận được tiền thôi, mà dám đến loại cửa hàng này mua quần áo.
Tần Sương nghỉ thầm: Đồ ở đây món nào cũng bắt đầu từ sáu chữ số, nếu mua nhiều món thì một lần đã phải tiêu hết mấy triệu rồi, cô ta không xứng!
Những đồng tiền này đều thuộc về nhà họ Lục bọn họ, Lục Miểu dùng thêm một đồng là bà ta đau lòng thêm một lần.