Huyết Thống Không Quan Trọng

Chương 9

Con bé chỉ vào bé gái tóc ngắn ngượng ngùng đứng cạnh Tô Hân Hân.

"Khi đó con mới đến nhà dì, chị ấy đến làm bài tập, con vô tình làm hỏng bút của chị ấy nhưng chị ấy không giận con, còn dùng giấy viết văn gấp máy bay cho con chơi.”

Tiểu Nhã lặng lẽ vuốt bức ảnh: "Chị ấy là một người rất dịu dàng, hòa nhã -- chị ấy tên là gì nhỉ?"

"Lý Huệ." Tôi khẽ đáp.

Tiểu Nhã gật đầu, đặt bức ảnh xuống. Đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, là Phó giám đốc Uông.

"Sếp Tô, có một số tài liệu cần ký gấp, xin chị xem qua..."

Khi tôi ký tên, Tiểu Nhã ngồi bên cạnh. Điện thoại của con bé đột ngột vang lên, một đoạn ghi âm được gửi đến hộp thư của con bé.

Con bé nghe qua một lần, ngay sau đó sắc mặt trở nên nghiêm trọng.

"Dì Tô, dì nghe thử cái này."

Đoạn ghi âm này là cuộc trò chuyện giữa James và Tô Hân Hân.

James: "Em điên à? Sao lại đến trước cổng công ty mẹ em gây chuyện? Giờ cả thế giới đều đang điều tra anh, mấy tin tức cũ lại bị lôi ra hết rồi."

Tô Hân Hân: "Em xin lỗi honey, em không nghĩ lại thành ra như vậy... nhưng anh đừng lo. Dù sao mấy tin tức đó đều là giả, em tin anh vô tội."

James (im lặng một lúc): "Anh biết, nhưng em không hiểu đâu. Anh có vài kẻ thù ở trong nước. Vốn dĩ họ không biết anh đã về nước, giờ thì hay rồi, cư dân mạng đang đào ra hết mọi chuyện, đám người đó sẽ nhanh chóng tìm đến anh thôi."

Tô Hân Hân: "Vậy phải làm sao bây giờ? Hay chúng ta nhanh chóng ra nước ngoài?"

James (vô cùng tức giận): "Em nói dễ nghe nhỉ, ra nước ngoài thì phải có tiền! Chẳng phải anh đã nói với em rồi sao, tài khoản của anh bị khóa rồi, nếu không có nguồn tiền mới chuyển vào thì không thể mở khóa được! Chính em bảo có thể xin được tiền từ mẹ em nên anh mới về nước cùng em. Giờ thì sao? Em đã phá hỏng tất cả mọi thứ!"

Tô Hân Hân (khóc nức nở): "Anh đừng lo, em biết một cách có thể kiếm được rất nhiều tiền."

Giọng của Tô Hân Hân rất nhỏ, đoạn này trong bản ghi âm nghe không rõ ràng.

Một lúc sau, tiếng kêu kinh ngạc của James vang lên: "Em bị điên à?!"

Còn chưa nói xong, bên ngoài bỗng vang lên tiếng đập cửa rầm rầm, kèm theo đó là một giọng nam thô lỗ: "James?! James, tao biết mày đang ở bên trong, đừng hòng trốn!"

Ngay sau đó là tiếng hốt hoảng, tiếng bước chân, rồi đoạn ghi âm bị ngắt quãng.