Thậm chí, khi cô suýt mất mạng vì Quan Nhị Nhị cũng chẳng nhận được một ánh nhìn thương xót nào từ họ.
Một gia đình như vậy, cô cũng chẳng còn gì mà phải tiếc nữa.
Quan Khải Thâm thấy cô thẳng thừng từ chối, sắc mặt anh ta tối sầm, cảm thấy Quan Hủ Hủ thực sự quá không biết điều.
Rời khỏi nhà họ Quan, nó có thể sống tốt được chắc?
Bạch Thục Cầm thì đứng chắn trước mặt Quan Nhị Nhị, giọng điệu gay gắt: "Khải Thâm, con nói với nó làm gì? Bây giờ dù nó có nhường, có khóc lóc muốn ở lại, nhà chúng ta cũng sẽ không nuôi nó nữa! Nó cũng đừng hòng mang đi bất cứ thứ gì của nhà họ Quan!"
Quan Nhị Nhị thấy vậy lại bước lên phía trước, vẻ mặt như thể muốn khuyên nhủ, nhưng giọng điệu lại mang theo chút đắc ý khoe khoang, chỉ đủ để hai người nghe thấy: "Chị, vừa nãy tôi quên nói với chị, hôm kia anh Bùi đã tỏ tình với tôi rồi. Bọn tôi định ít hôm nữa sẽ đính hôn. Tôi biết chị luôn thích anh ấy nhưng vẫn mong chị chúc phúc cho bọn tôi nhé."
Quan Hủ Hủ nhìn vẻ mặt đắc ý khoe khoang của cô ta, thản nhiên hỏi ngược lại: "Ai nói với cô là tôi thích anh ta?"
Quan Nhị Nhị sững sờ, rõ ràng không ngờ cô lại phản ứng như vậy.
Theo tưởng tượng của cô ta, nghe tin người mình thích tỏ tình với người khác, Quan Hủ Hủ chẳng phải nên đau khổ đến mức quỳ xuống đất mà khóc sao?
Quan Hủ Hủ chỉ nhìn cô ta bằng ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngu: "Tuy rằng cô bị mù, nhưng tôi sẽ chúc phúc cho hai người. Hai kẻ tam tai thái tuế về với nhau thì sẽ không thể hại đời người khác được nữa.”
Rất tốt.
Quan Nhị Nhị nghe thấy lời này thì con ngươi co rút, suýt chút nữa thì trở mặt.
Nhưng Quan Hủ Hủ không thèm để ý đến cô ta nữa mà quay sang nhìn những người còn lại trong nhà họ Quan: "Tôi sẽ trả lại cho các người tiền nuôi dưỡng từ nhỏ đến lớn. Từ nay trở đi, tôi và nhà các người không còn quan hệ gì nữa gì nữa."
Nhà họ Quan tính toán, điều khiển vận mệnh của cô, nhưng cô đã tự tay cắt đứt nhân quả này. Những tai họa mà Quan Nhị Nhị từng để cô gánh thay, sau này cô ta sẽ bị quật lại gấp đôi!
Cô sẽ trả tiền nuôi dưỡng, xem như đã đền đáp công ơn nuôi dưỡng của nhà họ Quan.
Ân tình và nhân quả đều cắt đứt sạch sẽ, từ nay về sau, dù cô có ra tay với nhà họ Quan cũng không phải gánh chịu bất kỳ nghiệp chướng nào.