Trở Về Năm Lớp 10

Chương 7

Cô Tống là giáo viên chủ nhiệm lớp 3, cũng là giáo viên dạy Vật Lý của họ. Thầy Trương là giáo viên chủ nhiệm lớp 2, dạy môn Toán cho họ.

Từ Triêu Dương có thể hiểu được. Lớp 10 có ba lớp chọn, giữa các lớp chọn luôn tồn tại sự cạnh tranh, mà sự cạnh tranh này còn khá gay gắt. Đều là những học sinh như nhau, nếu lớp này thi không bằng lớp kia, chắc chắn giáo viên chủ nhiệm sẽ lo lắng đến phát cáu.

Gạt mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu sang một bên, trong tiết tự học đầu tiên, Từ Triêu Dương xem lại phần đã học trong sách giáo khoa Vật Lý và Hóa học.

Hóa học thì không sao, Từ Triêu Dương luôn thích Hóa học, hơn nữa mới vào học, chưa đến những phần khó. Đối chiếu với các kiến thức trong sách giáo khoa, anh xem lại bài thi tháng của môn Hóa một lượt, cuối cùng cũng lấy lại được một phần tự tin.

Nhưng đến khi xem bài thi tháng môn Vật Lý, chút tự tin vừa nhặt nhạnh được lại bay biến mất. Rõ ràng kiến thức trong sách giáo khoa Vật Lý rất đơn giản, Từ Triêu Dương chỉ cần lướt qua là hiểu, nhưng khi áp dụng kiến thức đó vào bài thi thì lại là chuyện khác. Các câu hỏi dường như đã được biến đổi qua hàng trăm lần, khiến Từ Triêu Dương nhìn đến mức hoa cả mắt.

Liếc sang bên cạnh, anh phát hiện Đồng Nghiêm cũng đang xem bài thi Vật Lý. Điểm 70 nổi bật trên bài của cậu ta như một vị cứu tinh lao thẳng vào mắt Từ Triêu Dương. Anh vội vàng kéo tay Đồng Nghiêm.

"Bạn cùng bàn, trông cậy vào cậu đấy."

Từ Triêu Dương trở nên nhiệt tình đến mức khiến ánh mắt Đồng Nghiêm nhìn anh có phần hoảng sợ. Mãi đến khi thấy anh nhìn chằm chằm vào bài thi của mình với vẻ mong chờ, Đồng Nghiêm mới hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Hừ hừ, giờ thì biết cái hay của Đồng đại gia này rồi đúng không? Để tớ giảng cho cậu."

Tính tình của Đồng Nghiêm rất tốt, nhưng khi giảng bài cho Từ Triêu Dương lại có chút dáng vẻ bực bội. Từ Triêu Dương giống như những đứa trẻ bị bố mẹ ép ngồi nghe giảng bài, Đồng Nghiêm giảng mà anh vẫn không hiểu, cứ như đàn gảy tai trâu vậy.

Lúc này Từ Triêu Dương mới nhận ra vấn đề. Nếu chỉ có cô Tống giảng Vật Lý mà anh không hiểu, anh còn có thể đổ lỗi rằng cô giảng quá cao siêu. Nhưng ngay cả Đồng Nghiêm giảng mà anh cũng không hiểu, rõ ràng là do nền tảng của anh quá yếu.

"Đồng Nghiêm, tớ cảm thấy vấn đề là nền tảng của tớ quá kém, tớ phải bổ sung lại nền tảng trước đã."

"Tớ cũng thấy vậy, cậu vẫn chưa khai thông được môn Vật Lý đâu."

Trong học tập, đặc biệt là các môn khoa học, luôn có cách nói "khai thông" hay "không khai thông". Nếu khai thông rồi, chỉ cần học đơn giản một chút là tiến bộ vượt bậc, còn nếu chưa khai thông, dù có học đến chết, cái gì không hiểu vẫn không hiểu.

Từ Triêu Dương tưởng tượng một cảnh tượng như trong tiểu thuyết võ hiệp, anh được một cao nhân điểm hóa, bừng tỉnh đại ngộ, rồi "vèo vèo vèo" lướt qua tất cả sách vở một lần là không có bài tập nào làm khó được anh, nhìn một bài là có thể suy ra ba bài khác. Sau đó, anh lôi tập bài tập Vật Lý ra, quyết định kết hợp sách giáo khoa và tập bài tập để ôn lại Vật Lý từ đầu đến cuối một lượt.

Khi nghiêm túc, thời gian trôi qua nhanh nhất.

Từ Triêu Dương cảm thấy mình chưa xem được bao nhiêu thì chuông tan học đã vang lên. Tiết tự học cuối cùng đã kết thúc.

Từ Triêu Dương nhìn đồng hồ treo trong lớp, đã 9 giờ 50 tối. Vừa tan học là lúc đông người trên đường nhất, anh quyết định ở lại lớp thêm một lát để xem nốt bài tập đang làm dở.

"Bạn cùng bàn, cậu không về ký túc xá à?"

"Lúc này đông người lắm, tớ đợi một lát đã."

Đồng Nghiêm nghe xong câu đó cũng thò đầu ra ngoài nhìn. Quả nhiên, bên ngoài đông nghịt người. Nhìn cảnh tượng này, Đồng Nghiêm lập tức ngồi phịch lại chỗ, cũng định đợi một lát cho người thưa bớt rồi mới về.

Từ Triêu Dương nói xong thì không để ý đến Đồng Nghiêm nữa, tập trung làm bài. Lúc đầu hiệu suất của anh rất thấp. Suốt cả buổi tự học tối, anh chỉ ôn xong được môn Hoá, rồi bị kẹt lại ở môn Vật Lý. Các môn khác thì còn chưa động đến.

May mà kỳ thi tháng vừa kết thúc, các thầy cô chưa dạy bài mới, cũng không giao bài tập. Nếu không, Từ Triêu Dương chẳng thể nào dành được nhiều thời gian liên tục như vậy để ôn tập.

Sau khi làm xong bài, hầu hết học sinh đã về ký túc xá. Đồng Nghiêm và Từ Triêu Dương cũng thu dọn đồ đạc, cùng nhau trở về.

Ký túc xá là ký túc xá cũ, ký túc xá nam và nữ cách nhau một tòa nhà văn phòng. Văn phòng của giáo viên và nhân viên trường đều nằm trong tòa nhà đó.

Học sinh đông mà phòng ký túc xá thì ít, một phòng nhét đến mười người, chật kín mít. Hôm nay Từ Triêu Dương nghe mấy bạn nữ trong lớp kể, phòng đông nhất ở ký túc xá nữ chứa đến mười hai người. Lúc nhập học, Từ Triêu Dương may mắn giành được một giường tầng dưới. Đồng Nghiêm ở cùng phòng với anh, hai người ngủ đầu đối đầu.