Lão phu nhân lúc này liền phân phó: "Viện ở phía Tây Bắc, thu dọn qua rồi để nàng ta tạm thời ở đó đi." Nói rồi lại đưa mắt nhìn sang bên cạnh, dặn dò nha hoàn Xuân Hoa: "Ngươi sắp xếp, bảo Phân Nhi qua đó hầu hạ trước, những việc khác để sau hẵng bàn."
Xuân Hoa lên tiếng tuân lệnh, dẫn Hạ Liễu Nhi đi về phía sau. Nữ quyến ngồi trong sảnh nhất thời im lặng, không khí thoáng chốc trở nên gượng gạo.
Lão phu nhân lại nhìn Tạ Nghi Ninh, có lẽ trong lòng cũng có chút áy náy, bèn mở miệng: "Chờ ta hỏi rõ Tấn Vân, xem cô nương kia có thân phận trong sạch hay không. Nếu không thanh bạch, đừng hòng bước vào cửa nhà ta."
Tạ Nghi Ninh dịu giọng đáp: "Mẫu thân nói phải."
Mọi người lại trò chuyện một lát, gần nửa canh giờ sau, phía trước truyền tin, tướng quân đã hồi phủ!
Lão phu nhân kích động đứng bật dậy, thậm chí chẳng cần ai dìu, bước chân mạnh mẽ vội vàng tiến ra cổng chính. Những người khác cũng đều sốt sắng đi theo, chỉ có Tạ Nghi Ninh chậm rãi đứng dậy, chỉnh lại tay áo, thu liễm váy dài, cử chỉ đoan trang, chầm chậm theo sau.
Ra đến cổng chính, chỉ đứng một lúc đã thấy một đoàn kỵ binh phi nhanh đến, bụi mù cuồn cuộn. Ngựa cao to, áo giáp sáng loáng, giữa đội ngũ nổi bật lên bóng dáng cao ngạo, mày kiếm mắt lạnh của Lạc Tấn Vân.
Ngựa đến cửa phủ, hắn vững vàng xoay người xuống ngựa, thần sắc dường như có phần dịu lại, bước chân trầm ổn tiến đến hành lễ với lão phu nhân cùng các trưởng bối.
Sau khi hành lễ xong, hắn mới nhìn sang Tạ Nghi Ninh, vẻ mặt lại khôi phục lạnh lùng, nói: "Năm qua, trong nhà làm phiền nàng rồi."
Tạ Nghi Ninh dịu dàng khẽ mỉm cười, đáp: "Phu quân vì nước tận trung, xông pha chiến trận, vất vả rồi."
Lời nàng còn chưa dứt, cháu gái Lạc Tỏa đã chạy đến ôm lấy chân Lạc Tấn Vân. Hắn không nhìn nàng nữa, cúi đầu nhìn cháu gái, mỉm cười nói: "Tỏa nhi lại cao thêm rồi." Đoạn liền bế bổng đứa bé lên, giữa hàng mày lộ ra vài phần nhu hòa, nở nụ cười hiếm hoi.
Tạ Nghi Ninh khẽ cúi đầu, giả vờ như không để tâm đến những chi tiết đó.
Sau một hồi trò chuyện trước cổng, cả nhà cùng vào phủ. Lạc Tấn Vân quay về phòng thay y phục, Tạ Nghi Ninh theo vào để hầu hạ.
Vào đến phòng, nàng muốn giúp hắn cởi giáp, vừa ngẩng đầu đã bị hắn cản lại. Hắn tự mình động tay, vừa làm vừa hỏi: "Chuyện của Liễu Nhi, nàng đã biết chưa?"
Tạ Nghi Ninh gật đầu đáp: "Trường Sinh đã nói rõ cho ta."
Lạc Tấn Vân lại hỏi: "Hiện tại nàng ấy đang ở đâu?"