Không biết Trần Triều móc đây ra một chiếc khăn tay để lau mồ hôi: “Chu Tễ Niên nhờ tôi mang cho em. Một ít đồ ăn ngoài, còn có đặc sản mà bố mẹ em và mẹ cậu ấy nhờ mang, còn có một bộ quần áo, là do nhãn hàng quay chụp lần này tặng, là kiểu nữ, đồ trang điểm và trang sức của nhãn hàng đại diện đều chưa mở, sách thì hình như là quyển mà lần trước em bảo không mua được. Em kiểm tra chút đi.”
Tống Yểu ngẩn ra, luôn miệng nói cảm ơn, mà Trần Triều chỉ tùy tiện đáp lại một câu: “Đừng cảm ơn tôi” rồi vội vã quay người xuống lầu, chỉ để lại hương nước hoa nồng đậm.
Mở cửa xe ngồi vào, Trần Triều liếc mắt nhìn Chu Tễ Niên đang cầm mấy gọi thuốc cảm pha nước, nhắm mắt nghỉ ngơi qua kính chiếu hậu, ngoài miệng vạch trần không nể mặt chút nào: “Đưa hết đồ đến cửa hộ cậu rồi.”
“Tôi thấy cậu rất thích hợp nhận một số vai nam phụ si tình đấy.”
“Rõ ràng quay ở Edinburgh, lại phải đi một vòng lớn bay từ London.”
“Vừa hạ sốt, chưa kịp ăn gì đã vội vàng chạy tới dầm mưa.”
“Gọi cho cậu mấy cuộc đều bị tắt, sắp lỡ chuyến bay mới nỡ đi xuống, ngay cả đồ cũng không dám tự tay đưa lên.”
Tiểu Uông lái xe lén lút vểnh tai nghe lén hóng hớt nhưng đợi mãi cũng không thấy người trong cuộc đáp lại, chỉ có tiếng thở phù phù nặng nề của Trần Triều vang trong xe, cậu thất vọng đạp chân ga, tăng tốc phóng tới sân bay.
Tống Yểu xách hai túi đồ lớn, nước trên tay làm túi ướt nhẹp hết, đến khi nghe thấy tiếng xe khởi động dưới tầng mới như vừa tỉnh lại từ giấc mơ, đóng cửa quay người đi vào phòng.
Cô đặt hai túi đồ lớn xuống rồi lại chuyển cái thùng ngoài cửa vào, cô vẫn chọn rửa cho xong bát ngâm trong nước trước.
Tống Yểu lau khô tay, đi ra khỏi phòng bếp, ngồi xổm xuống bắt đầu sắp xếp lại đồ đạc.
Đầu tiên là đặc sản nhân thịt mà Trương Hồng nhờ Chu Tễ Niên mang tới, có mì tôm đủ các loại vị, có mứt hoa quả cô thích ăn, có đồ ăn vặt chỉ có thành phố Hoài mới có, còn có mấy quyển tạp chí văn học cô viết được đăng trong nước.
Sau đó là cơm trưa không biết Chu Tễ Niên mua ở đâu, bánh bao và sủi cảo đông lạnh, còn có một ít xương sườn và thịt bò đã ướp gia vị, cuối cùng còn có nộm dưa chuột và rong biển muối mà cô từng nói cực kỳ thèm một lần trên vòng bạn bè.
Còn có một bộ quần áo, áo khoác cùng kiểu với anh, còn có áo len cao cổ, nhỏ hơn anh mấy size, nhưng cô mặc thì chắc hẳn sẽ vừa, dưới đáy có lót một chiếc khăn quàng cổ, từ kiểu dáng có thể nhận ra được là khăn quàng cổ nhãn hiệu Cashmere. Một thùng khác đầy ngập đồ trang sức và đồ trang điểm, còn có vài cuốn sách mà cô chỉ thoáng nhắc đến vài câu ở góc trang trong những bài viết gần đây và trên vòng bạn bè.