"Tô Linh, ta sẽ nói lại lần cuối cùng!"
"Ngươi là kẻ độc ác, cố chấp, không chịu tiến bộ, suốt ngày chỉ biết ghen ghét, gây khó dễ cho người khác!"
"Ta chán ghét ngươi! Giữa ta và An sư muội hoàn toàn không có quan hệ gì!"
"Một nữ nhân như ngươi, dù ta có phải cô độc cả đời, thậm chí nhảy xuống Tư Quá Nhai, ta cũng tuyệt đối không muốn kết đạo lữ với ngươi!"
Huyền Lăng Tông, luyện võ trường.
Một nhóm đệ tử vừa kết thúc tu luyện, lúc này đang tụ tập thành vòng tròn, xôn xao bàn tán. Ở trung tâm đám đông là ba người – một nam, hai nữ.
Nam tử đứng giữa có dung mạo tuấn tú, mày kiếm sắc bén, đường nét khuôn mặt rõ ràng, nhưng đôi mắt lại tràn đầy chán ghét, như thể nữ tử trước mặt là tội nhân không thể tha thứ. Hàn khí trong mắt hắn thấm sâu đến tận xương, giọng nói cất lên cũng lạnh lẽo vô tình.
"Từ nay về sau, đừng đến tìm An sư muội gây phiền phức nữa! Có bất mãn gì thì cứ nhắm vào ta, đừng liên lụy đến người vô tội!"
"Cho dù không có An sư muội, sớm muộn gì ta cũng sẽ thỉnh cầu tông chủ hủy bỏ hôn ước giữa hai ta!"
Hắn đứng thẳng, khí chất kiêu ngạo, uy nghiêm. Phía sau, một nữ tử mặc y phục trắng muốt như tuyết, làn da sáng tựa trăng rằm, dáng người mềm mại như liễu rủ. Nàng có gương mặt thanh tú, chiếc cằm nhỏ nhắn, đôi mắt hoe đỏ vì ấm ức nhưng vẫn kiên cường chịu đựng.
Các đệ tử xung quanh nhìn thấy cảnh này liền bàn tán xôn xao.
"Hàn Quang sư huynh thật có phúc! Hai nữ tu đẹp nhất Huyền Lăng Tông đều vướng vào hắn!"
"Đây là lần thứ mấy rồi nhỉ? Nếu ta nhớ không lầm thì đây đã là lần thứ 801 Tô Linh sư tỷ bị từ hôn."
"Nhưng dù bị từ hôn bao nhiêu lần, Tô Linh sư tỷ vẫn chạy đến cầu xin tông chủ đừng giải trừ hôn ước. Cả Huyền Lăng Tông ai mà không biết tông chủ thiên vị nàng?"
"Nhưng các ngươi không thấy An sư muội đang khóc sao? Tô Linh sư tỷ ỷ vào sự bảo hộ của tông chủ, lúc nào cũng bắt nạt nàng. Đến ta còn không chịu nổi!"
"Ngươi nói năng cẩn thận! Ai dám chắc không phải An sư muội suốt ngày tìm cách quyến rũ Hàn Quang sư huynh, khiến muốn từ hôn? Nếu đạo lữ tương lai của các ngươi cũng như vậy, các ngươi có chấp nhận được không?"
"Đừng có nói bừa! An sư muội đã nói rõ ràng, nàng chỉ xem Hàn Quang sư huynh như huynh trưởng!"
"Lời thì nói vậy, nhưng nếu là ta, ta cũng chọn An sư muội. Tô Linh tuy đẹp, nhưng tính tình kiêu căng, ngang ngược. Còn An sư muội không chỉ là mỹ nhân đệ nhất Huyền Lăng Tông, mà còn sở hữu chí thuần Băng linh căn. Một đạo lữ như thế, nếu là ta, chắc mơ cũng phải cười tỉnh!"