Thập Niên 70: Dứt Khoát Từ Hôn, Gả Cho Quân Thiếu Mặt Lạnh

Chương 7: Đồng chí Vương Kiến Quân đã chết đang nhìn hai người đấy

Vừa nghe cô nói như thế, Phương Tinh lập tức sởn hết tóc gáy, lại rúc đến bên cạnh Lục Giang Đình, gần như đã sắp dán lên người anh ta.

Lần này, vậy mà Lục Giang Đình lại hiếm khi tránh đi, nhưng anh ta vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Ngọc Dao với vẻ giận dữ.

“Tôi với Phương Tinh không có gì hết, nếu Kiến Quân ở đây cậu ấy cũng sẽ không nghĩ lung tung.”

“À, không đúng.” Lâm Ngọc Dao chợt hiểu ra, bảo: “Đồng chí Vương Kiến Quân chết ở bên ngoài mà, trên cánh cửa này có môn thần lớn như thế, hồn phách của anh ấy chắc chắn không thể vào được, anh ấy ở ngoài hành lang chắc sốt ruột lắm, càng không nhìn thấy thì càng suy nghĩ lung tung, không biết đã nghĩ thế nào rồi.”

Lục Giang Đình: “…”

Phương Tinh ấp a ấp úng không nói được thành lời.

Lục Giang Đình nhíu chặt mày lại, thấp giọng nói một câu: “Là tôi cân nhắc không chu toàn, quả thật không nên đóng cửa.”

Sắc mặt của Phương Tinh khó coi bởi vì cửa là do cô ta đóng.

Cô ta muốn lan truyền tin đồn thất thiệt để ép Lục Giang Đình phải cưới mình.

Nhưng cô ta đã nghĩ nhiều rồi vì bây giờ Lục Giang Đình sẽ không cưới cô ta.

Vương Kiến Quân qua đời còn chưa đến một năm, chín mươi chín phần trăm sự chăm sóc của anh ta đối với Phương Tinh là vì Vương Kiến Quân, một phần trăm còn lại là vì thứ tình cảm khác, lúc này chính bản thân anh ta vẫn chưa phát hiện ra.

Hơn nữa, anh ta không ngu, nếu anh ta bỏ rơi Lâm Ngọc Dao để lấy Phương Tinh, người khác sẽ nói anh ta thế nào thì trong lòng anh ta cũng biết rất rõ.

Nhìn vẻ mặt ai oán của Phương Tinh, Lâm Ngọc Dao lại hỏi Lục Giang Đình: “Anh dự định khi nào mới kết hôn?”

Lục Giang Đình nhìn số tiền đã cho Phương Tinh mượn kia rồi đáp với vẻ mặt khó xử: “Phải mấy tháng nữa, bây giờ đã cho Phương Tinh mượn tiền rồi, chúng ta không còn tiền để kết hôn.”

Lâm Ngọc Dao chỉ cảm thấy nực cười, lại còn kết hôn nữa.

Kết hôn không được đâu!

Lần này anh ta đặc biệt về đây để kết hôn, kỳ nghỉ phép trong năm nay cộng thêm kỳ nghỉ kết hôn tổng cộng được khoảng ba mươi ngày, một lần dùng hết sạch luôn.

Ít nhất cũng phải đợi đến năm sau.

Năm nay anh ta đã xin nghỉ kết hôn, năm sau sẽ không còn kỳ nghỉ kết hôn nữa.

Trong mơ, bọn họ không tổ chức hôn lễ bởi vì năm thứ hai cô đã có bầu, anh ta nói to bụng rồi mới kết hôn sẽ bị người chê cười, dù sao cũng đã đăng ký kết hôn rồi, không cần phải đi hình thức nữa.

Tiệm làm tóc của Phương Tinh đóng cửa, toàn bộ tiền đều ném hết qua cửa sổ nên vừa vặn cũng không có tiền.

Không những không trả được khoản tiền đã mượn của bọn họ mà sau này còn phải dựa vào việc tiếp tục “mượn tiền” của Lục Giang Đình để sống qua ngày.

Cô vừa nói là người ta lại lôi chuyện chiến hữu đã qua đời ra.