[Đm! Tôi không nhìn nhầm chứ? Là Giang Lan thật sao?!]
[Mẹ ơi! Chồng con lén lút đi tham gia show hẹn hò sau lưng con rồi!]
[A a a a a! Anh Lan nhà tôi là bị ép tham gia hay là cây sắt sắp nở hoa vậy?!]
[Alpha mạnh nhất giới giải trí ra trận rồi, tôi đã ngửi thấy mùi vị tu la tràng[1] đây! Tôi sẽ thức trắng một tháng để canh từng giây từng phút, mẹ kiếp, mong đợi phát điên lên được!]
[1] Tu la tràng: Ý chỉ một tình huống hỗn loạn, kịch tính, thường là cuộc chiến giữa các nhân vật mạnh.
[Lâm Tử Hựu vừa vào thì Giang Lan cũng xuất hiện! Tiểu O đáng yêu nhất và anh Lan nhà tôi đúng là trời sinh một cặp! Tôi đã tự viết sẵn kịch bản trong đầu rồi! Tôi cá năm quả dưa chuột là họ sẽ thành đôi!]
[Tuy là thế nhưng… tôi vẫn muốn nói… mỗi lần Giang Lan xuất hiện trên màn ảnh tôi đều bị anh ấy làm cho kinh diễm, ngoại trừ lần này…]
[Tôi không bàn về quần áo nữa, dù anh ấy có mặc bao tải tôi cũng thấy đẹp trai bá cháy, nhưng tôi thật sự không hiểu, đôi dép kia là thế nào vậy?]
[Bộ đồ này đẹp mà! Nhìn đường nét cơ bắp kìa! Đôi chân dài này nữa, không hổ là đỉnh cấp Alpha! Tôi không dám tưởng tượng, nếu được xxxxxxx thì sẽ xxxxx thế nào!]
[Chị em bình tĩnh! Đây không phải khu không người…]
[Giang Lan! Đm! Cái quần đó là của anh à? Anh cũng dám mặc?!]
[Xin lỗi, nhưng tôi cảm giác… anh ấy có hơi hờ hững với chương trình này.]
……
Lúc này, Giang Lan hoàn toàn không hay biết gì về những dòng bình luận đang bùng nổ trên màn hình.
Anh đang phải ứng phó với phần phỏng vấn mà nhân viên chương trình vừa đề cập.
"Thật lòng mà nói, để mời được thầy Giang tham gia, tổ chương trình của chúng tôi đã phải dốc hết tâm tư, gửi lời mời tận ba lần mới được như ý nguyện."
"Xin hỏi thầy Giang, điều gì đã khiến anh thay đổi ý định và tham gia chương trình [Đúng Lúc] của chúng tôi?"
Giang Lan lúc này đã tháo khẩu trang xuống, đeo balo một bên vai, vừa đi vừa trả lời: "Do bị quản lý ép buộc."
Nhân viên chương trình nghe vậy liền sững sờ, sau đó nhướn mày hỏi: "Ý của thầy Giang là… anh tham gia chương trình này chỉ vì yêu cầu công việc thôi sao?"
Mặc dù là sự thật, nhưng rõ ràng nếu Giang Lan nói thẳng ra như vậy, không biết sẽ lại bị kẻ có ý đồ xấu xuyên tạc thành chuyện gì.
Điều này nhân viên chương trình hiểu rất rõ, mà Giang Lan lăn lộn trong giới giải trí bao năm nay không thể nào lại không hiểu.
Vì vậy, anh quay đầu về phía ống kính, nở nụ cười: "Tôi đùa thôi, thật ra là do cụ tôi sốt ruột muốn có chắt bồng bế."
Nhân viên chương trình cạn lời.
Như mọi người đều biết, ngay từ khi mới debut, Giang Lan đã nói rõ rằng anh không nhận phỏng vấn đột xuất, nếu bất đắc dĩ phải trả lời, anh nhất định sẽ nói linh tinh, mong mọi người đừng để tâm.
Nhân viên chương trình lúc này đã nghe ra, Giang Lan lại bắt đầu nói bừa rồi.
Anh ta gãi đầu, tiếp tục hỏi: "Vậy thầy Giang, xin hãy nói về hình mẫu lý tưởng của anh."
Giang Lan không nghĩ ngợi gì, buột miệng đáp ngay: "Cao xấp xỉ tôi, thân hình vạm vỡ một chút, gương mặt đẹp một chút, tốt nhất là biết làm nũng, biết quấn quýt, biết giả vờ đáng thương, bề ngoài nghiêm túc đạo mạo, nhưng khi tức giận thì có thể dùng chân đá tôi."
Nhân viên chương trình ngước nhìn gáy Giang Lan, ít nhất cũng phải 1m85.
Anh ta cười gượng một tiếng: "Omega chắc hiếm có ai cao ngang anh lắm nhỉ?"
Giang Lan nhún vai: "Có thể lắm, thế nên tôi mới độc thân bao năm nay."
Nhân viên tiếp tục hỏi: "Nghe anh nói vậy, có vẻ như trong chuyện tình cảm, anh là người có tính khí rất tốt, tính bao dung cao đúng không?"
Giang Lan lắc đầu: "Không đâu, khi tức giận tôi sẽ chửi người khác."
Anh ngừng một lát rồi bổ sung thêm: "Chửi rất khó nghe."
Anh còn muốn nói, anh chửi không chỉ chửi khó nghe, mà mỗi khi vào kỳ mẫn cảm, đầu óc mơ hồ, anh thậm chí còn có thể ra tay đánh người. Vì thế, ai không chịu được đòn thì tốt nhất tránh xa anh ra, kẻo đến lúc anh phát bệnh lại không phân biệt ai với ai mà động thủ loạn xạ.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, để tránh việc Lý Vãn Tinh lại đứng bên tai cằn nhằn, anh quyết định ngậm miệng.
Thế nhưng Lý Vãn Tinh vẫn bị đạo diễn đang đứng gần đó gọi ra nói chuyện.
"Phiền cô nhắc nhở thầy Giang một chút, dù sao đây cũng là chương trình thực tế, nhưng cũng đừng quá… thật."
Đạo diễn trầm ngâm một lúc, cân nhắc ngôn từ rồi mới lên tiếng.
Nhưng lần này Giang Lan chịu tham gia chương trình vốn đã là chuyện hiếm có, với tính cách của anh mà Lý Vãn Tinh còn ép buộc thêm, e rằng anh sẽ nổi loạn rồi bung xõa hơn nữa.
Cô vốn cũng không mong chờ Giang Lan có thể tìm được đối tượng trong show này, thế nên chỉ mím môi rồi đáp với đạo diễn: "Không phải là chương trình theo đuổi sự chân thực sao? Đừng lo, fan của thầy Giang đều biết rõ con người anh ấy như thế nào, sẽ không có chuyện gì đâu."
"Nhưng lỡ như..."
Đạo diễn do dự, không nói hết câu, chương trình thực tế có chút drama thì tốt, nhưng lần này tổ chương trình mời toàn nhân vật có tiếng, nếu xảy ra chuyện gì lớn, rắc rối vẫn là do bọn họ gánh.