Sau khi buổi học sáng kết thúc, cô cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Hứa Hạo mở to mắt, tinh thần hăng hái: "Chuyện tối qua tôi nói với mấy cậu, đã suy nghĩ chưa?"
"Suy nghĩ cái gì?" Cả đám đồng loạt ngơ ngác.
"Chuyện chuyển trường đó."
Cô lén lút giơ điện thoại dưới bàn lắc lắc: "Tôi nhất định sẽ đi, mấy cậu cũng nên tìm cách tự lo cho bản thân đi. Ngôi trường này, không thể ở lâu được đâu."
Chu Vi nghĩ rằng Hứa Hạo định chuyển trường vì chuyện hôm qua mình kể, nghe vậy lại càng thấy có lỗi: "Cái tên Cố Tích kia đúng là tà môn, nhưng trường Tam Trung lớn như vậy, người khác vẫn sống tốt đó thôi. Chúng ta chỉ cần tránh xa cậu ta một chút, chắc cũng không đến mức gặp chuyện đâu."
Đại ca, cậu có hiểu "tránh xa Cố Tích" nghĩa là gì không?
Hôm qua chính mấy người còn suýt vây cậu ta đánh một trận kia kìa!
"Đúng thế, tên đó đúng là kỳ quái thật, nhưng chúng ta cũng không phải hạng dễ bị bắt nạt đâu."
Tiếu Vũ vừa nói vừa xắn tay áo, khoe bắp tay rắn chắc: "Nếu thực sự có chuyện gì, một mình tôi cũng đủ đè cậu ta xuống rồi!"
Các cậu hoàn toàn không hiểu gì về sức mạnh của nam chính cả!
Hứa Hạo thấy bọn họ nhất quyết không chịu nghe khuyên, chỉ đành bất đắc dĩ nói: "Mấy cậu không đi thì thôi, tôi tự đi."
Cả đám thấy cô nói với vẻ nghiêm túc, không giống như đang đùa, liền ngơ ngác như thể chẳng hiểu gì.
"Cậu nghiêm túc à?"
"Chỉ thế thôi mà cũng khiến cậu sợ đến mức đòi chuyển trường sao, Hứa Hạo?"
Trường Tam Trung tuy có kỷ luật không tốt, nhưng vì là trường nam sinh, lại là một trong số ít trường nội trú của thành phố, nên vẫn rất được các bậc phụ huynh ưa chuộng.
Trong mắt các bậc cha mẹ, trường nam sinh có thể giúp con trai tránh khỏi những cám dỗ sai lầm trong giai đoạn nổi loạn của tuổi dậy thì.
Vì thế, nhiều phụ huynh vẫn sẵn sàng gửi con vào trường Tam Trung để rèn giũa.
Bố mẹ của nguyên chủ cũng nghĩ như vậy, nên mới quyết định gửi con trai vào đây.
Hai vợ chồng họ cho rằng chỉ cần con trai chịu khổ một thời gian trong trường nội trú, cậu ta sẽ khao khát được tự do hơn. Đến lúc đó, họ sẽ lợi dụng chính những lời than phiền của cậu ta để thuyết phục ông bà nội ngoại, từ đó thuận lợi đưa cậu ta ra nước ngoài du học.
Nhưng có nằm mơ họ cũng không ngờ rằng, thằng con trai vốn quen tự do thoải mái của mình lại thích nghi với môi trường nội trú này một cách dễ dàng.