Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú kháng nghị, nhưng kháng nghị không có hiệu lực.
Đường An nhất định là không thể ăn nó, nếu không Hanh Cáp Nhị Tướng kia đều là công kích thuần túy linh hồn, nàng cho dù có cái buff Kim Cương Bất Hoại Tiên Thiên Linh Thể cũng không chịu nổi.
Vì thế Đường An suy nghĩ kỹ càng, quyết định đi tìm Bình Trướng* Đại Thánh! (*Bức chắn gió hoặc dùng để ngăn cách trong nhà. Ở đây là chắn tội.)
Cưỡi Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú, tốc độ so với một con ngựa còn nhanh hơn nhiều.
Chưa đến một ngày, Đường An cưỡi Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú, Na Tra cưỡi Phong Hỏa Luân, hai người đã đến dưới chân Ngũ Hành Sơn này.
"Yêu quái!"
"Như Lai, Tôn Ngộ Không ta Thục Đạo Sơn, mau giơ tay lên, không thì tự chịu trách nhiệm!"
Đường An vừa mới xuống khỏi Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú liền nghe thấy câu âm thanh hỗn hợp này.
"Mẹ nó chứ còn Thục Đạo Sơn ông đây, đây là Ngộ Không đang nói chuyện sao?"
"Hắn còn bảo Như Lai giơ tay lên?"
"Xì, Ngũ Hành Sơn này nếu có thể nhấc lên, ta sẽ đi ăn..."
Lời còn chưa dứt, Đường An đã cảm thấy dưới chân một trận "ầm ầm" vang dội.
Tiếp đó, nàng liền cảm thấy "vèo" một cái.
Người nằm trên núi, núi bay lên trời.
"Vãi chưởng! Ngũ Hành Sơn phiên bản điều khiển bằng giọng nói sao?"
Cái này tương đương với, phạm nhân bị nhốt trong ngục, mỗi người một chìa khóa, bị khóa hoàn toàn tự nguyện à!
Sốc quá, bây giờ Tây Du đều sốc như vậy sao?
Na Tra nhìn bộ dạng sợ hãi của Đường An, hỏi: "Núi bay lên rồi, vừa rồi ngươi muốn ăn cái gì?"
"Ha ha ha... ăn... sơn hào hải vị, đúng, sơn hào hải vị."
Đường An run rẩy bò dậy, muốn đi xem Ngộ Không dưới núi đang làm gì, nhưng lại thật sự sợ độ cao, tim đập "thình thịch", căn bản không dám nhìn xuống một cái.
"Na Tra, Bình Trướng Đại Thánh đâu? Chạy rồi?"
"Bình Trướng Đại Thánh?" Na Tra không hiểu, "Hắn không phải là Tề Thiên Đại Thánh sao?"
Đường An lộ vẻ mặt, "Ngươi còn nhỏ, ngươi còn chưa hiểu"
"Đi xem, đi xem."
"Phiền phức." Mặc dù luôn miệng nói như vậy, nhưng Na Tra cũng vẫn đi.
Na Tra vừa đi, Đường An liền cảm thấy một luồng khí âm u khiến người ta rợn tóc gáy.
Vừa quay đầu lại, Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú đang sáng đôi mắt vàng ròng 24k, "khà khà khà" cười xấu xa phiên bản tiêu chuẩn.
Vãi chưởng! Quên mất tên này rồi!
"Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Đường An tuy có chút sợ, nhưng không hoảng lắm.
"Ngươi không biết, bây giờ cả tam giới đều nhận được tin tức, ăn thịt của người thiên mệnh, liền có thể trường sinh bất lão sao?"
Mắt Đường An trợn to, "Từng thấy yêu quái bị ép trải qua tám mươi mốt nạn, chưa từng thấy đầu sắt tự mình đưa tới tám mươi mốt nạn."
"Ngươi... có muốn quay đầu lại nhìn xem không?" Vẻ mặt nàng đặc biệt tốt bụng nhắc nhở Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú.
Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú vừa quay đầu lại, "Gào" một tiếng sợ thành chó, trốn sau lưng Đường An run rẩy.
Giờ khắc này trước mặt hai người là, Tam Đàn Hải Hội Đại Thần kinh điển mở bản lớn, ba đầu sáu tay, chân đạp Phong Hỏa Luân, tay cầm Càn Khôn Quyển, Hỗn Thiên Lăng, Hỏa Tiêm Thương, Cửu Long Thần Hỏa Tráo, Âm Dương Song Kiếm, Kim Chuyên.
"Đến! Ngươi ăn nàng, ta gϊếŧ ngươi."
"Xem ai nhanh hơn."
Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú giống như con chó nhỏ đáng thương run rẩy trong góc tường, kêu cũng không dám kêu, động cũng không dám động.
Không phải, nó là phạm thiên điều sao?
Phạm thiên điều cũng không đến mức đối xử với bó như vậy chứ!
"Ngươi còn ăn ta không?" Đường An âm u quay đầu lại hỏi một câu.
Giờ khắc này trong mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú, Đường An cười thật là tà ác.
Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú vội vàng thở phì phò lắc đầu, ngoan ngoãn cực kỳ.
"Không ăn nữa? Không ăn chúng ta xuống dưới tìm Bình Trướng Đại Thánh, đi." Đường An giống như xách chó con, túm Hỏa Nhãn Kim Tinh Thú lại, cưỡi nó liền đi xuống.
Hai người một thú vừa mới xuống, vừa vặn rơi xuống đối diện khỉ.
Bọn họ đang nhìn khỉ, khỉ đang đi ngoài.
!!!!
Khỉ đang đi ngoài???
Hóa ra Ngũ Hành Sơn điều khiển bằng giọng nói, là không cho Ngộ Không ị lên tay hắn sao?