Tôi Nuôi Gấu Trúc Tại Tinh Tế

Chương 3: Xuyên qua

Một số cô gái xuất thân từ gia đình nghèo chỉ coi chuyên ngành này như một bước đệm trong cuộc sống. Họ hy vọng sẽ nhận được lời cầu hôn từ một quý ông thú nhân cấp cao sau khi tốt nghiệp.

Đương nhiên Mary ban đầu cũng có cùng ý tưởng như vậy.

Mary rời khỏi hành tinh quê hương, đời này cũng không muốn trở lại hành tinh Z. Để ở lại hành tinh D, Mary đã làm rất nhiều chuyện hoang đường, thậm chí còn cố gắng hẹn hò với nhiều chàng trai thú nhân cấp cao.

Bởi vì giá trị quan khác nhau, Mary và Luna dần dần xa cách nhau trong suốt thời gian học đại học.

Khi Mary học năm thứ hai thì lại yêu nam chính trong truyện. Từ đây bắt đầu cùng Luna đối chọi gay gắt, thậm chí mối quan hệ trở nên không thể hòa giải.

Mary ngày càng trở nên độc ác, cuối cùng chết trong trận chiến tinh tế.

Tô Viên Viên nhớ lại cốt truyện liên quan đến Mary, bao gồm cả những chi tiết ẩn giấu, nhất thời trong lòng cảm xúc lẫn lộn.

Cô cũng sẽ chiến đấu đến chết với con mèo béo Luna sao? Chỉ nghĩ đến thôi, Tô Viên Viên đã cảm thấy không thể chịu đựng nổi.

May mắn thay, cô đến đây sớm, vừa lúc cô gặp Luna, nhiều chuyện vẫn chưa xảy ra. Nếu cô là tác giả của cuốn sách gốc, cô có thể thử thay đổi cốt truyện.

Nghĩ đến đây, Tô Viên Viên vội vàng giải thích với Luna. "Không có gì, tôi chỉ cảm thấy buồn khi nghĩ đến quê hương của mình thôi. Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên tôi đi phi thuyền."

Luna nghe vậy, nhẹ nhàng nói tiếp. "Đây cũng là lần đầu tiên tôi rời xa quê hương. May mắn chúng ta được nhận vào cùng một học viện, có bạn đồng hành trên đường cũng tốt."

Tô Viên Viên gật đầu rồi tiếp tục. "Luna, cô cứ gọi tôi Tô Viên Viên là được."

Luna nhìn cô với vẻ bối rối, hỏi lại. "Tô Viên Viên? Mary, cô cũng định đổi tên trước khi vào học viện à?"

Tô Viên Viên nhanh chóng giải thích. "Thật ra, Viên Viên là tên thật của tôi, nhưng trước khi tôi đi, tinh chủ đã dặn tôi phải đổi tên cho thời thượng hơn khi đến hành tinh D, tốt nhất là đừng nhắc đến quê hương của tôi. Nếu không, tôi chỉ là một con người bình thường, không có năng lực biến hình, vì vậy tôi chắc chắn sẽ bị những bạn học giống như thú nhân kia bắt nạt. Tôi càng nghĩ càng không nỡ từ bỏ, vì vậy quyết định không đổi tên. Tôi chỉ tên là Tô Viên Viên!"

Luna gật đầu sau khi nghe: “Viên Viên kỳ thực là một cái tên hay. Yên tâm đi, đến học viện chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau. Nếu có chuyện gì, cứ đến khoa cơ giáp tìm tôi."

Tô Viên Viên gật đầu mỉm cười cảm kích với Luna.

Lúc này, Aisha, bạn học ngồi phía sau cũng nhoài người ra, mỉm cười nói.

"Thật trùng hợp. Tôi cũng đến từ một hành tinh xa xôi. Tôi cũng được nhận vào Khoa cơ giáp học viện Alpha, cùng Luna là bạn học. Chúng ta đi cùng một phi thuyền đến học viện, đây chính là duyên phận. Viên Viên, Luna, sau này nếu có vấn đề gì thì có thể đến tìm tôi."

Khi Aisha nói, giọng cô gái tràn đầy sức sống và sự bá đạo. Cho dù cô gái này không biến thành hình thú thì người khác cũng có thể thấy được cô ấy khá lợi hại.

Tô Viên Viên đương nhiên đồng ý.

Ba cô gái rất tự nhiên cười với nhau, Tô Viên Viên lấy món cá khô bí mật ở quê nhà ra chia cho mọi người.

Aisha còn ổn. Cô ấy nghĩ rằng cá khô có vị khá ngon, nhưng không ngon bằng thịt linh dương khô, một đặc sản của quê cô ấy.

Nhưng mà, phía Luna lại rất khoa trương. Khi nếm thử cá khô của Tô Viên Viên, đôi mắt cô ấy nheo lại thành hình trăng khuyết nhỏ, má phồng lên, liên tục nhai, giống như đang ăn mỹ vị sơn hào hải vị hiếm có.

Aisha không thể nhịn được cười. "Luna, cô đây cũng quá khoa trương rồi. Cô thích cá khô đến vậy à?"

Luna không nói gì, cô ấy lại cầm một miếng cá khô khác, bỏ vào miệng, chậm rãi nhai, trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ.

Tô Viên Viên dứt khoát đẩy đĩa cá khô đến trước mặt Luna, bảo cô ấy ăn thêm.

Lúc này, chú chó nhỏ ngồi đối diện cũng tỉnh dậy, hít hít mũi rồi nhìn về phía bọn họ.

Ánh mắt của chú chó con nhanh chóng tập trung vào đĩa cá khô, nhưng biểu cảm có chút bối rối.

Tô Viên Viên nhìn qua, phát hiện đứa nhỏ này mập mạp, có chút giống một con husky con, khuôn mặt nghiêm túc bẩm sinh, nhưng trên trán không có ba ngọn lửa.

Cậu nhóc bướng bỉnh vội vàng quay đầu đi, nhưng Tô Viên Viên nhìn ra được cậu cũng muốn ăn cá khô nên cầm lấy một ít, chuẩn bị đưa cho cậu.

Đúng lúc này, tiếng báo động đột nhiên vang lên trong cabin.

"Cảnh báo, cảnh báo, một loài sinh vật lạ đã lên phi thuyền và xâm chiếm."