Chương 2: Oan gia ngõ hẹp
Trên máy bay nó ngồi đút hai cái tai nghe vào tai rồi gật gà gật gù. Anh đang chơi game nó ngả vào vai anh anh định đẩy nó ra nhưng thấy lúc nó ngủ thật dt nên anh cứ để nó tựa vậy. Bỗng có một giọng nói từ hàng trên vọng xuống:-Đại ca anh có mang sạc không sạc em quên ở nhà rồi
-anh không em mượn Thiên chưa_anh hỏi
-rồi nhưng cậu ấy đang sạc anh hỏi xem có ai co không mươn hộ e_Cậu mượn sạc nói
Anh nhìn thấy nó có anh liền gọi nó dạy để mượn thì nó làm cái rầm cái chân của anh bi đôi giày đế cứng dẫm cho một phát. Anh tức giận và bảo:
-tôi đã cho cô mượn vai ngủ rôì. Cô trả ơn tôi như thế ak
-tôi k biết. Ai bảo anh tôi đang ngủ anh gọi tôi dạy làm chi_nó ngáp ngắn ngáp dài nói
-cô có sạc cho bạn tôi mượn_anh hỏi
Rồi từ trên giọng nói ấy vang lên:
-xin chào cậu có sạc không cho mk mượn đt m hết pin
-có đây_nó đưa cái sạc cho cậu.
Cậu quay xuống lấy cảm ơn và hỏi nó:
-cậu tên là gì.
-mk tên là Thiên Trang_nó vui ve nói
-còn mk là Vương Nguyên của nhóm TFBOYS, còn đây là Vương Tuấn Khải nhóm trưởng của nhóm, đằng sau còn một bạn nữa tên là Thiên Tỉ_vương nguyên tl
-TFBOYS à mk nghe quen quen. Người Trung mà nói tiếng việt giỏi thật._nó ngớ người
-Tất nhiên là Idol mà.sao chả quen một nhóm nhạc nổi tiếng như vậy không biết mới lạ_Tuấn Khai nói
-à mk nhơ rồi hôm nay con bạn nó nhờ mk xin chữ kí của mấy cậu giờ mk mới biết là có TFBOYS cứ tưởng chúng nó atsm hì hì_nó ns
Hai anh nhe xong thì há hốc mồm (ngây thơ kinh dị). Nó nói rồi lấy quyển sách ra và xin họ chữ kí hộ 2 con hấp kia. Cũng may Khải ca ca không tính chuyện rồi cả 3 người cũng kí cho nó. Và cũng làm ms của VN và Tti, còn Tuấn Khải thì nó không them liếc. 8 tiếng ngồi máy bay cuối cùng nó cũng đươc hít khí trời nó thoải mái. Nó chào Nguyên và Tỉ rồi hắt cho Ca ca một câu:
-bye bye các bạn nhé. Còn anh tốt nhất từ giờ đừng để tôi nhìn thấy mặt._nói rồi nó ra xe ba mẹ nó đang đợi.
Sau khi ngồi trên xe cùng pama được một lúc thì chiếc xe chở cả gia đình dừng lại ở khu phố khá vắng vẻ. Khu này là khu chỉ dành cho qua chức nhà nước, thương nhân va cả người nổi tiếng an ninh ở đây rất nghiêm ngặt. Căn nhà của nó rất đẹp 2 tầng có đầy đủ tiệ nghi. Phòng của nó chủ đạo là màu trắng và màu hồng nhạt. Có một chiếc giường, bàn học,tủ quần áo và một cái bàn trang điểm(có bao giờ nó chát phấn đâu mẹ mua cho đẹp nhà vậy). Nó sắp xếp đồ đạc gọn gàng rồi xuống nhà phụ mẹ. Mẹ nó nhờ nó mang cái 2 cái bánh sang 2 nhà kế bên để chào hỏi. Nó vui vẻ đi.
-------------------------------------------------------------tại nhà bên cạnh----------------------------------------------------
*kính coong* bấm chuông thì một người phụ nữ ra mở cửa và tươi cười nói:
-chào cháu, có phải cháu mới chuyển tơi đây không? cháu cứ gọi cô là cô Vương
-vâng ạ, rất vui khi đươc làm hàng xóm của cô mong cô giúp đỡ ạ_nó tl
- tất nhiên rồi. cháu vào nhà chơi_Bà vương nói
-dạ thôi cháu phải về mẹ cháu có làm cái bánh biếu gđ cô và mời cô trưa mai sang dùng bữa cùng gđ ạ_nó lễ phép trả lời
Bà Vương đồng ý. Rồi nó về nhà vì nhà bên kia không có ai ở nhà nằm ở ghế sofa và thưởng thức cái bánh còn thừa. Nó lấy đt gọi facetime cho 2 cái con đang mong nhớ thần tương kia:
- alo! t đến Trung Quốc rồi
- ừ ừ đến rồi thì tốt m nhớ xin hộ t chữ kí nhá_tiểu ngọc nói
-thôi t tắt máy đây chả qtam t j cả. Chỉ chăm chăm vào mấy chuyện k đâu_mặt nó lạnh như tiền
-á rồi rồi xl m. Ở bên đấy nhớ ăn uống đầy đủ đi hk đứa nào bắt nạt cứ gọi t. T xử lí _Ngọc nói vẻ hối lỗi. Thương cũng chen vào:
-ừ nhớ đấy đừng cố chịu cứ gọi cho t
- t sợ chúng m chạy mất dép ý. Đùa thôi lúc bay t có ngồi cùng TFBOYS của bọn m và xin được chữ kí rồi.
Chỉ chờ có thế 2 đứa kia nhảy tắt đt rụp 1 phát để nó tức điên lên. (T/g: cno quên mi rồi. Nó:haizzz)
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------THE END--------------------------------------------------------------------------------------------------------