Toang Rồi! Vạn Nhân Mê Nằm Vùng Bị Lộ Rồi! (ABO)

Chương 7: Cô... cô là omega?

Hạ Hiểu Lễ ngửi thấy mùi máu tanh trong không khí, ánh mắt rơi xuống băng gạc rỉ máu trên tay cô.

Hắn cố gắng kìm nén bàn tay đang muốn vươn ra, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào cổ tay mảnh mai ấy, vô thức lẩm bẩm một câu.

“Thơm quá…”

“Để tôi giúp cô xử lý đi.”

Hạ Hiểu Lễ nhìn chằm chằm vào vệt máu đỏ thẫm, vô thức nuốt khan một ngụm. Hoàn toàn không nhận ra ánh mắt mình đáng sợ đến mức nào.

Như một con sói đói khát, đột nhiên nhìn thấy một chú cừu non béo mẫm giữa hoang dã.

Sơ Uyển không khỏi rợn da đầu.

Cô nhớ lại cảnh tượng khi sau này Hạ Hiểu Lễ phát hiện ra thân phận omega của cô...

Lúc đó, con tàu đã đi đến khu vực biên giới vắng vẻ của vũ trụ. Hợp tác giữa cô và băng cướp Hắc Nha của Hạ Hiểu Lễ đã kết thúc suôn sẻ, nhân dịp chia tay, cô tham gia bữa tiệc do bọn họ tổ chức.

Băng cướp vừa cướp sạch một trạm hàng không của Liên bang, bất ngờ phát tài, ai nấy đều say khướt trong cơn cuồng hoan.

Lúc hàng phòng vệ lỏng lẻo nhất, tiếng báo động chói tai đột ngột xé toang không khí, đạn và máu bắn tung tóe, ngọn lửa dữ dội lập tức cuốn phăng đám đông đang vui vẻ.

Hạ Hiểu Lễ nắm chặt tay Sơ Uyển, cả hai trốn vào một góc tối, vừa ló đầu ra là vô số viên đạn bay tới.

Ngay lúc tình thế nguy cấp, Hạ Hiểu Lễ bỗng nhiên kéo cô lại, cúi xuống liếʍ vết máu trên mu bàn tay cô.

Hắn sững sờ: "Cô... cô là omega?"

Sơ Uyển sững sờ theo.

Cô dùng loại thuốc ức chế mạnh bị cả Liên bang lẫn Đế quốc điên cuồng cấm đoán. Dù hạn sử dụng chỉ còn lại nửa tháng, nhưng trong máu cô không thể có mùi pheromone omega được.

"Đừng có đùa."

Cô cố rút tay lại, nhưng bàn tay người đàn ông siết chặt như gọng kìm, không thể nhúc nhích nổi. Cô tận mắt thấy ánh mắt hắn đỏ rực, gân xanh nổi lên trên cổ, thần sắc gần như phát điên.

"Máu của cô có mùi omega, tôi không nhầm được."

Giọng hắn khàn đặc đến mức không nhận ra.

"Thuốc ức chế pheromone omega trên đời chẳng có mấy loại."

Đôi mắt hắn sáng rực như dã thú săn mồi: "Rượu cô uống tối nay có thành phần phản ứng với thuốc ức chế."

Cộng thêm lượng lớn cồn thúc đẩy, làm suy yếu hoàn toàn hiệu lực vốn dĩ đã mong manh của thuốc, khiến hắn phát hiện ra bí mật này.

Một alpha vừa nếm được vị ngọt của máu liền bắt đầu mất đi lý trí.

Hắn ôm chặt cô, lẩm bẩm rối loạn: "Sơ Uyển, thật ra... tôi đã thích cô từ lâu rồi... Tôi từng nghĩ mình là đồ biếи ŧɦái... vì lại đi thích một alpha..."