Quyển 2 - Chương 30: Tu phục
“Đây là binh khí gì? Kị sĩ lão gia thấy ánh mắt kích động vạn phần của Duy Luân hắn lập tức hiểu được, thanh đoản kiếm không có thu hút này không phải là một kiện vật phẩm đơn giản “Đây là ma pháp binh khí “
Duy Luân rốt cục cũng tỉnh táo lại, hắn cố gắng bình tĩnh nói ra
“ Cái gì? Ma pháp vật phẩm?” Lúc này, Tư Khảo Đặc kị sĩ lão gia lập tức nhảy dựng lên, hỏi:” Tiếu Ân, ngươi từ nơi nào có được thứ này ?”
“Là lão sư đưa cho ta “Tiếu Ân đường hoàng trả lời , thái độ của hắn rất chi thành khẩn , đủ để khiến kỵ sỹ hiểu được hắn cũng chỉ giống như một hài tử bình thường
“ Duy Luân , ngươi có thể tạo ra ma pháp vũ khí từ khi nào vậy ?” Tư Khảo Đặc khó có thể tin hỏi.
“Đây không phải do ta chế tạo ra, mà do sư phụ ta để lại .” Duy Luân thở dài một tiếng nói: “ Bất quá thanh ma pháp vũ khí này đã bị hư tổn, ta cũng không có cách nào tu sửa lại “
Tư Khảo Đặc rốt cục hiểu được, hắn nhìn về phía Tiếu Ân ánh mắt tràn ngập sợ hãi than, hỏi: “ Tiểu hài tử…Ách, không, Tiếu Ân tiên sinh, ngươi có thể sửa chữa lại chuôi vũ khí này ?”
Tiếu Ân cầm đoản kiếm đi tới thiết lô , nói: “ Ta có thể thử một lần.”
Ngữ khí của hắn tràn ngập kiên định lẫn tin tưởng, không thể tưởng tượng được đây là vẻ mặt của một tiểu hài tử mười tuổi
Nói xong, hắn chỉ huy một vị học đồ khác tiến lên liều mạng thổi ống bễ làm cho bên trong thiết lô diễm hỏa dâng lên.
Tiếu Ân bình tĩnh dùng kìm kẹp sắt kẹp lấy đoản kiếm, sau đó bỏ vào bên trong thiết lô, sau một lát hắn nhướng mày, nói: “ Tốc độ quá chậm.”
Duy Luân không nói hai lời tiến lên, đẩy tên học đồ đang ra sức kéo ống bễ ra, tự mình xuất trận.
Quả nhiên, sư phụ xuất mã, một người bằng hai. Nhiệt độ trong thiết lô nhanh chóng dâng lên cao , rất nhanh đạt tới yêu cầu của Tiếu Ân
Mặc dù đây là lần đầu tiên tại thế giới hiện thực tu sửa chuôi ma pháp binh khí nhưng mà Tiếu Ân một chút kích động cũng không có. Bởi vì ở bên trong Nhất Hào không gian hắn đã luyện tập trên trăm lần rồi, hắn thậm chí còn ã đem mỗi một giây trong quá trình thực hiện khảm chặt chẽ vào trong linh hồn mình.
Nếu là luận về kinh nghiệm phong phú, cho dù là chủ nhân chế tạo ra cái chuôi vũ khí này cũng là không theo kịp.
Trong lò đoản kiếm phát ra một đạo quang mang kì dị , đây là biểu hiện đặc thù của chuôi ma pháp kiếm, chứng tỏ rằng nhiệt độ bên trong đã hoàn toàn thích hợp.
Tiếu Ân sắc mặt ngưng trọng, lấy ra từ trên người một ít mảnh vụn kim loại
Đang thổi ống bễ Duy Luân vừa nhìn , sắc mặt nhất thời hơi đổi, thiếu chút nữa là bỏ cả công việc đang làm .
Đối với hắn mà nói, mảnh kim loại đó hắn phi thường quen thuộc, thứ này đúng là thứ hắn đã bảo tồn hơn mười năm nay chính là mạt của hắc thiết phiến
Là một gã thợ rèn có thâm niên lâu năm , hắn phi thường hiểu rõ lai lịch của mấy thứ này .Một mảnh vỡ nhỏ của hắc thiết phiến phỏng chừng có giá trị liên thành
Duy Luân khuôn mặt hơi hơi co quắt , đối với hành vi bại gia chi tử của Tiếu Ân , hắn hạ quyết tâm, nếu Tiếu Ân không thể tu sửa thành công chuôi đoản kiếm, , hắn khẳng định sẽ đuổi cổ Tiếu Ân
Đứng không xa bên cạnh thiết lô, Tư Khảo Đặc chăm chú nhìn tất cả mọi việc trước mắt .Nếu như không có biết rõ tình hình thì hắn còn tưởng là Tiếu Ân đang động thủ chế tạo chứ không phải là tu sửa
Giờ phút này , tất cả mọi người đều chăm chú quan sát cử động của Tiếu Ân , nhưng bản thân Tiếu Ân đang ở trong trạng thái tập trung cao độ đối với ngoại giới không còn biết gì nữa
Ánh mắt của hắn trong suốt như nước , toàn bộ tinh thần đều đặt vào đoản kiếm cầm trên tay
Tại không gian hư cấu hắn đã tập luyện tu sửa cả nghìn lần .Hai mươi lần đầu tiên , hắn không có thành công lấy một lần
Bất quá hắn cũng không có chán nản mà dưới sự chỉ đạo của Nhất Hào , đem kinh nghiệm từ mỗi lần thất bại tổng kết lại rồi tự tiến hành cải tiến
Dần dần , sai lầm trong mỗi lần tu sửa của hắn giảm bớt , hắn dần tìm ra được cách tu sửa chuẩn nhất .Cuối cùng tại mấy mươi lần tu sửa cuối cùng , xác xuất thành công của hắn đã đạt tới một trăm phần trăm
Nhất Hào tại thế giới này góp nhặt được một bộ phận tư liệu về nghề rèn nên nó đã có thêm được công năng mô phỏng so với hiện thực không khác nhau là mấy
Hô hấp ngừng lại , trên người Tiếu Ân xuất hiện một trận tinh thần ba động thần kỳ , lực lượng tinh thần của hắn ngưng tụ lại trên đoản kiếm
Dưới sức nóng của liệt hỏa , trên thân kiếm xuất hiện hoa văn tinh xảo .Hoa văn này phức tạp vô cùng , người bình thường nhìn qua đều cảm thấy choáng đầu hoa mắt .Nhưng Tiếu An lại minh bạch hiểu được hàm nghĩa của hoa văn
Trên thân kiếm khắc một ma pháp trận vĩnh cửu , vị ma pháp sư kia nhất định là một kẻ có tâm cơ thâm trầm , tuyệt đại bộ phận hoa văn đều không có bất cứ ý nghĩa gì cả , cho nên dù có rơi vào tay kẻ khác , cũng đừng mơ có thể phục chế lại được
Giờ phút này , trên hoa văn xuất hiện một vết nứt rất nhỏ , chính vết nứt nhỏ này làm cho ma pháp kiếm mất đi công năng của nó
Trong đầu nhanh chóng hiện lên vô số kinh nghiệm luyện tập trước đó , đồ án tật phong thuật hắn đã vô cùng quen thuộc , đồ án này xuất hiện tại một hoa văn mịt mờ trên thân kiếm
Rất nhanh , cảm ứng của Tiếu Ân xuất hiện một ít trở ngại , lông mày hắn hơi hơi nhíu lại , mạt thiết tiết cầm trên tay giống như là có linh tính tự động gắn xuống chỗ rạn nứt , dưới tác dụng thần kỳ của liệt hỏa , thần kỳ dung hợp cùng với thân kiếm
Đường nét trên thân kiếm tiếp tục hoạt động , phảng phất giống như là nước chảy , chạy một vòng lớn trên hoa văn
Sau một khắc , trên thân đoản kiếm phát ra quang mang màu trắng , giống như là ánh mặt trời rực rỡ
Tư Khảo Đặc cùng Duy Luân hai mắt đồng thời híp lại , mặc dù không phải là chuyên gia rèn luyện ma pháp binh khí , nhưng nhìn vào tình huống hiện tại , cho dù là kẻ ngốc cũng biết , Tiếu Ân hắn đã thành công tu sửa lại thanh ma pháp kiếm