Quyển 2 - Chương 13: Tiêu chuẩn
Hậu viện nhà mình cũng được bố cục giống như ở đây , hơn nữa giống nhau nhất là , đều có một đầu đại phủ cùng một số đôn mộc xen kẽ nhau không đồng đều Đương nhiên nơi này so với hậu viện nhà hắn cũng có chỗ khác nhau đó là nơi này so với hậu viện nhà hắn lớn hơn năm lần , hơn nữa còn đủ chỗ cho cả sáu người đốn củi
Duy Luân mang theo đám người tới, sáu thanh niên đang đốn củi nhất thời ngừng lại
Tiếu Ân có thể thấy rõ bọn họ mồ hôi đều chảy đầm đìa , hơn nữa ở xa xa cũng có thể nghe được tiếng thở dốc trầm trọng của họ , hiển nhiên bọn họ đã ở chỗ này tập chém củi lâu rồi
“Ái Đức “Duy Luân lớn tiếng la lên
“Sư phụ , ta đến “
Một tiểu tử so với Duy Luân còn tráng kiện hơn rất nhanh chạy ra
“Tiếu Ân đây là đệ tử đầu tiên của ta , Ái Đức .Hắn đã học được vài phần tay nghề của ta , đặc biệt lúc rèn luyện , biểu hiện phi thường không tồi , có lẽ năm nay hắn có thể đi thử khảo hạch sơ cấp thợ rèn
Nghe Duy Luân đánh giá , xung quanh mấy thanh niên đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ
Ái Đức sắc mặt nhất thời hơi đỏ lên nói : “Sư phụ ta không đi khảo hạch sơ cấp thợ rèn đâu , ta chỉ muốn ở cạnh người “
Mặc dù Ái Đức có chút không biểu lộ được hết ý tứ của mình nhưng tất cả mọi người đều hiểu được ý tứ của hắn .Duy Luân nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của hắn nói : “Nói hươu nói vượn , Ái Đức cái gì thuộc về mình thì nên tranh thủ , không nên buông tha .Nếu như ngươi không muốn rời đi , chẳng lẽ ngươi sợ ta đuổi ngươi đi sao “
Ái Đức thật thà chất phác cười , tựa hồ là đã yên tâm
Vô luận là nghề nghiệp gì , nếu không đạt được tư cách sơ cấp , thì không được tính là xuât sư .Bất quá một khi đạt được danh hiệu sơ cấp , như vậy có thể tự lập được môn hộ
Đối với tuyệt đại đa số mọi người mà nói , bọn họ đều hy vọng đều sẽ có ngày này
Mà Ái Đức rõ ràng là đã có thực lực sơ cấp , nhưng bản thân lại không muốn tham gia khảo hạch , là do hắn không muốn rời xa Duy Luân .Đồng dạng , Duy Luân mặc dù lớn tiếng quát mắng , nhưng trong lòng lại coi hắn giống như thân nhân của mình
Nhìn đôi thầy trò này , Tiếu Ân trong tim cảm thấy ấm áp
“Ái Đức , đây là Tiếu Ân cháu của ta , ngươi hiện tại làm mẫu cho hắn biết muốn trở thành một gã học đồ thợ rèn thì phải có lực lượng gì “
“Vâng , thưa sư phụ “
Ái Đức tiến lên trước , tùy ý cầm một khối gỗ đặt lên đôn mộc nói :”Tiếu Ân , ngươi xem cho rõ “
Hắn một tay cầm chiếc búa lớn , một tay dựng thẳng khối gỗ lên , hô to một tiếng rỗi chém xuống
Tiếu Ân lỗ tai hơi hơi run lên , ánh mắt của hắn cơ bản là không có tập trung nhìn đại phủ mà tập trung nhìn động tác cử trọng nhược khinh của Ái Đức , hắn cũng đã tính toán ra kết quả
Bất quá hắn thấy , một búa này của Ái Đức mặc dù lực lượng cực lớn , nhưng động tác của hắn lại không đạt tiêu chuẩn , vị trí thân thể cũng không chuẩn .Nếu như là so với khoa học huấn luyện thì một búa này của hắn , uy lực chỉ có thể tăng lên ba mươi phần trăm
Đương nhiên , nếu như chỉ dùng để bổ một khối gỗ bình thường thì , bằng lực lượng này của Ái Đức cũng có thừa
Một búa chém xuống , khối gỗ chia làm hai mảnh , cực kỳ chỉnh tề
“Nhìn thấy chưa , đó là mục tiêu của các ngươi , nếu như muốn có tư cách trở thành thợ rèn , điểm tiên quyết là phải có khí lực cùng thân thể cường tráng giống như là “trâu bò bình thường vậy “Duy Luân cao giọng nói với mấy thanh niên
“Vâng , Duy Luân tiên sinh”Mấy thanh niên lớn tiếng đồng thanh đáp , bon họ lần nữa tập bổ khảm
Nhưng bọn họ đã tiêu hao quá lớn khí lực , cho nên động tác có chút biến hình , đừng nói là một búa bổ đôi được khối gỗ , mà ba bốn búa chém xuống cũng không đủ khí lực
Mà làm cho Tiếu Ân cảm thấy kỳ quái đó là , bọn họ mỗi lần bổ khảm đều cố sức để lần bổ khảm tiếp theo của mình trùng với vết bổ khảm lần đầu tiên .Mỗi khi chém trúng , trên mặt họ đều toát lên vẻ tươi cười
Nhìn một hồi nữa , Tiếu Ân nhất thời hiểu được , nguyên lai bọn họ cũng không chỉ luyện tập lực lượng , mà còn luyện tập cả độ chính xác nữa
“Các ngươi , thử một lần đi , phát huy lực lượng tốt nhất của mình ra
Duy Luân giơ ngón tay , ý tứ bảo ba thanh niên chủ động tiến lên thử
Bọn họ đều hiểu , đây là vòng khảo hạch thứ nhất .Bọn họ cầm chiếc búa cao bằng nửa người , hướng tới khối gỗ chém xuống
Bọn họ đều là nông gia đệ tử , từ khi sinh ra đã sớm tiếp xúc với công việc đốn củi nấu nước , đối với bọn hắn thì đốn củi đã là một chuyện rất quen thuộc
Bất quá thời khắc này bất đồng , bởi vì có Duy Luân tiên sinh đứng bên cạnh , cho nên ba người bọn họ vẻ mặt có chút kinh hoàng thất thố
Tiếu Ân khóe mắt nhanh chóng phát hiện được vẻ mặt thất vọng của Duy Luân , xem ra biểu hiện của ba người này không chiếm được sự hài lòng của Duy Luân
Quả nhiên , sau khi kết thúc ,ba thanh niên này cũng không được tuyển
Theo lời Duy Luân nói , bọn họ khí lực miễn cường có đủ nhưng biểu hiện ra lại làm hắn thất vọng bởi vì bọn họ khi chém khối gỗ luôn nơm nớp lo sợ , thiếu chút nữa còn chém trúng bản thân mình
Lúc ấy Duy Luân cùng Kiều Y ở bên cạnh hù dọa , nếu như bọn họ một búa đã chém trúng thì cũng hơi lạ
Cho nên Duy Luân dứt khoát nói , để trở thành học đồ của hắn cần phải có tố chất tâm lý .Nếu như có khí lực mà không có tố chât tâm lý thì cũng sẽ uổng công
Có lẽ bởi vì hy vọng nhiều mà lại thất bại , nên bọn họ có chút uể oải .Tóm lại Duy Luân đã dứt khoát cự tuyệt họ
Cuối cùng , Duy Luân nói : “Kiều Y , đợi lát nữa muội đem bọn họ đi dạo chơi , có thứ gì tốt thì mua cho bọn họ một kiện “
“Vâng “Kiều Y bất đắc gĩ nói .Mặc dù không có ai trúng tuyển nhưng tốt xấu gì thì mấy tiểu tử này cũng được tới trang viên kỵ sỹ rồi
“Chờ đã .Duy Luân thúc thúc ta còn chưa thử mà”Tiếu Ân mắt mở to sáng ngời , chắm chú nói