Cẩm Nang Thăng Chức Quản Gia Nhà Hào Môn

Chương 5: Cậu chủ và quản gia

Thế thì thà đi ngủ còn hơn!

Lại còn phải tận mắt chứng kiến Lệ Chi Thao làm mấy trò ngu ngốc này nữa. Anh ta định làm gì? Khiến cậu tức chết luôn để sớm được siêu thoát sao?

Hệ thống nhỏ suy đoán: [Chắc là vì Lệ Tam Bắc đang ở trên xe, mà cậu là quản gia của anh ấy?]

Nghe vậy, Hà Tinh Lạc tò mò quay đầu lại nhìn về phía ghế sau, muốn xem nam chính hào môn trong trò chơi này có diện mạo kinh thiên động địa ra sao.

Tuy nhiên…

Chiếc xe này có vách ngăn, còn đại thiếu gia của cậu thì ngồi phía sau vách ngăn, hoàn toàn không thể nhìn thấy!

Hà Tinh Lạc trầm mặc một lúc lâu rồi thở dài:

"…Thiếu gia này cũng ngại ngùng ghê đấy."

Hệ thống nhỏ: “……”

Chủ nhân của nó thật giỏi tự tìm đường lui.

Vài phút sau.

Đoàn xe limousine dài đỗ trước cổng dinh thự nhà họ Lệ, đánh dấu thời khắc cốt truyện chính thức bắt đầu.

Quản gia hào môn Hà Tinh Lạc bị ép nhận ca làm việc, lê từng bước chân uể oải xuống xe, toàn thân toát lên khí chất một kẻ đang vật lộn giữa sự chán chường và cơn giận ngút trời.

Đầu óc cậu mơ hồ một thoáng...

Rốt cuộc thì tại sao đã chết rồi mà vẫn còn phải đi làm? Thế chẳng phải chết uổng công à?

Nhà họ Lệ, trong thế giới Mary Sue, là một gia tộc có chút thực lực.

Theo thiết lập của trò chơi, biệt thự riêng mà nam chính hào môn Lệ Tam Bắc ở một mình đã cực kỳ xa hoa, đến mức khiến những môi giới bất động sản phải chạy theo vẫy chai Mao Đài đắt đỏ suốt 800 mét chỉ để được vào xem nhà cũng không sánh bằng.

Mà dinh thự chính của nhà họ Lệ, thậm chí còn xa hoa hơn thế.

Hà Tinh Lạc cảm thấy thi thể của mình sắp bị phơi nắng đến sống lại rồi, vậy mà cổng lớn của nhà họ Lệ vẫn chưa mở ra.

Vì cổng chính của dinh thự này quá lớn, nên cần phải mất thời gian để mở hết!

Trước hôm nay, Hà Tinh Lạc chưa từng nghĩ rằng trên đời lại tồn tại một nỗi phiền não như thế này!

Điều này hợp lý sao? Hợp lý sao?

Theo nhịp độ chậm rãi của cánh cổng, dinh thự sang trọng của nhà họ Lệ cũng dần lộ ra một góc của tảng băng trôi.

Bầu không khí bỗng trở nên đầy ngượng ngập.

Hà Tinh Lạc chạm mặt quản gia trưởng của nhà họ Lệ, người đã chạy ra đón khách, cả hai nhìn nhau.

Là sao đây? Chẳng lẽ còn cần làm lễ bàn giao gì đó à?

Ví dụ như: “Thiếu gia giao lại cho cậu đấy!”

Hà Tinh Lạc không hiểu gì cả, vô thức liếc về phía ghế sau, nhìn chằm chằm vào cửa xe.