Cẩm Nang Thăng Chức Quản Gia Nhà Hào Môn

Chương 3

Hệ thống nhỏ: “……”

Giọng nói điện tử của hệ thống bỗng có chút chột dạ: [Không phải đâu ạ. Cậu là quản gia của thiếu gia hào môn Lệ Tam Bắc, tên Hà Tinh Lạc.]

Hà Tinh Lạc: “.”

Nếu cậu không hiểu sai, thì chẳng phải cậu chính là cái người mà mỗi khi người chơi công lược thành công, sẽ vui mừng nói những câu như:

“Cậu là người đầu tiên thiếu gia đưa về nhà.”

“Lâu lắm rồi thiếu gia mới vui vẻ thế này.”

Quản gia hào môn... Trong truyền thuyết là đây sao?

Hệ thống nhỏ xác nhận suy đoán của cậu. Trên màn hình ảo lại tải ra một trang mới, miêu tả mối quan hệ bền chặt không thể tách rời giữa Hà Tinh Lạc và thiếu gia.

Trò chơi này có cốt truyện cố định, mỗi sáng sớm, trước khi thiếu gia thức dậy, quản gia nhất định phải đứng bên giường ân cần gọi:

“Thiếu gia, ngài nên dậy rồi.”

Nói cách khác, cậu chính là quản gia đích thân thiếu gia chọn, một dòng code quan trọng bậc nhất trong dữ liệu gốc của trò chơi.

Hà Tinh Lạc nở một nụ cười trong sáng nhưng đầy mệt mỏi: "Không có tôi, thiếu gia định ngủ trên giường cả đời à?"

Hệ thống nhỏ: “……”

Hệ thống hoàn toàn im lặng, trong khi Hà Tinh Lạc vẫn còn đầy nghi hoặc: "Chẳng lẽ thiếu gia có tiền mà không mua nổi cái đồng hồ báo thức sao?"

CPU của hệ thống phải chạy dữ liệu một lúc lâu mới trả lời được: [Chuyện này… tôi không biết đâu ạ. Tôi chỉ có thể tra cứu cốt truyện chính và những nội dung liên quan đến NPC Quản gia Hà.]

Thế thì cũng hơi vô dụng nhỉ?

Hà Tinh Lạc đành lùi một bước, quyết định tìm hiểu kịch bản hôm nay, một buổi tiệc gặp gỡ. Như cái tên đã nói, đây là cảnh hai nam chính lần đầu gặp nhau trong một bữa tiệc. Đây không chỉ là khởi đầu của tình yêu mà còn đánh dấu ngày chính thức đi làm của "bảo an tình yêu" là cậu!

Màn hình ảo tiếp tục cuộn xuống.

Sau khi kỳ học mới bắt đầu, Ôn Thuyên buộc phải giảm bớt thời gian đi làm để tập trung cho việc học, nhưng đồng nghĩa với đó, thu nhập của cậu bị giảm mạnh.

Trong lúc đó, Lệ Chi Thao, người đã biến mất suốt kỳ nghỉ quay trở lại, tìm mọi cách "tình cờ gặp" cậu trong khuôn viên trường, liên tục quấy rầy ngay cả khi cậu đang học tập.

Ôn Thuyên cảm thấy vô cùng phiền phức, ngay cả khi vào thư viện cũng chẳng được yên thân.

Nhưng trớ trêu thay, Lệ Chi Thao lại nắm rõ điểm yếu của cậu, cả trường đều biết Ôn Thuyên là sinh viên nghèo, phải vừa học vừa làm để trang trải cuộc sống.