Phòng Trốn Thoát Thời Tinh Tế

Chương 20

Đồng Du nói rất chân thành. Cộng thêm sự thúc giục từ hai bên gia đình, cuối cùng Thịnh Cảnh cũng gật đầu đồng ý.

Nhưng chỉ sau một lần, mọi chuyện đã thay đổi. Khi đó, viện nghiên cứu đang tập trung giải quyết một vấn đề nan giải. Thịnh Cảnh làm việc liên tục hai tuần liền, thậm chí để đẩy nhanh tiến độ điều chỉnh máy móc, anh đã cố tình ép mình sử dụng tinh thần lực quá mức, dẫn đến tinh thần lực bạo loạn. Đồng Du không thể làm dịu tinh thần lực của anh mà chỉ có thể thực hiện quá trình thanh tẩy. Kể từ đó, ánh mắt Đồng Du nhìn anh luôn đầy sợ hãi và oán hận. Mỗi lần đối mặt, cậu đều nhắc đi nhắc lại mình đã đau khổ thế nào, hy sinh ra sao, rồi tìm đủ mọi cách để đòi hỏi từ anh. Ban đầu là tiền bạc, sau đó là tình cảm, rồi cuối cùng là bất cứ thứ gì cậu có thể nghĩ ra…

Hiện tại, Đồng Du chủ động giúp anh làm dịu tinh thần lực. Ngoài sự kinh ngạc, Thịnh Cảnh chỉ còn cảm thấy bất an.

Lần này, cậu sẽ đòi hỏi thứ gì từ anh đây?

.

"Anh Thịnh, nhìn anh đau đến tái mặt rồi kìa. Chỉ cần ngủ với em một lần, em sẽ giúp anh làm dịu tinh thần lực, được không?"

Đồng Du giật mình ngồi bật dậy khỏi giường, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo. Cậu vừa mơ thấy mình quyến rũ Thịnh Cảnh, mà còn dùng cách ép buộc. Thật là quá đáng, chuyện lên giường này đương nhiên phải tự nguyện mới tốt chứ, ép buộc thì có ý nghĩa gì, trừ phi là người yêu chơi đùa.

Còn "anh Thịnh" là cái gì vậy? Ngay cả mộng xuân cậu cũng không đến mức mơ thấy Thịnh Cảnh chứ. Cậu đâu phải nguyên chủ, nếu có mơ thì cũng phải là những nam minh tinh đẹp trai thời Trái Đất chứ. Hay là do hôm qua khi xây dựng không gian ảo, cậu đã sử dụng quá nhiều tinh thần lực của Thịnh Cảnh, nên giờ mới gặp tác dụng phụ?

Chậc, nếu đúng thế thì phiền thật. Nhưng nếu không dùng tinh thần lực, cậu sẽ không thể xây dựng được phó bản mật thất, càng không thể kiếm tiền.

Chịu đựng vậy!

Cậu ngồi dậy, rửa mặt, chuẩn bị bữa sáng, rồi bưng ra ban công thưởng thức.

Thực ra, Đồng Du không đói lắm. Nhưng thói quen ăn ba bữa mỗi ngày đã khắc sâu vào tiềm thức của cậu, khiến cậu không thể bỏ qua được. Hơn nữa, sau một giấc ngủ dài, mặt trời rực rỡ thế này, ăn sáng chẳng phải là khởi đầu hoàn hảo cho một ngày mới sao?

Đồng Du tập thể dục thêm một lúc rồi mới quay vào nhà, đội mũ thực tế ảo lên. Cậu cảm thấy cơ thể của nguyên chủ có chút yếu ớt, cần phải rèn luyện thêm mới được.