Cuộc Sống Tái Sinh Của Kẻ Si Tình

Chương 1

Dáng người mảnh khảnh của Khương Nhược Đường khiến chiếc áo măng tô trên người trở nên rộng thùng thình, thỉnh thoảng có xe chạy qua, luồng gió kéo theo dường như có thể thổi bay cậu đi.

Ban đầu cậu chỉ định về căn hộ lấy lại chiếc laptop, nhưng theo thói quen vẫn rẽ vào cửa hàng tiện lợi dưới tầng.

“Khương tiên sinh, lâu rồi không gặp. Vẫn là Marlboro chứ?”

Nhìn nụ cười của nhân viên, Khương Nhược Đường mới nhớ ra mình mắc ung thư phổi, giờ còn dám mua thuốc lá, chẳng khác nào một lần hút bảy điếu để triệu hồi tử thần sao?

“Không, lấy cho tôi một hộp kẹo ngậm bạc hà đi.”

Dù sao thì mẹ kế Triệu Vân Sơ và em trai hời Triệu Trường Phong đều có chiếc mũi quá thính, nếu để họ ngửi thấy mùi thuốc lá, còn chưa bị bệnh tật đánh bại thì cậu đã chết vì bị họ càm ràm đến cùng rồi.

Nghĩ vậy, Khương Nhược Đường cụp mắt, nhàn nhạt mỉm cười.

Nhân viên cửa hàng sững người, “Lần đầu tiên tôi thấy ngài cười như vậy đấy.”

“Vậy sao? Trước đây tôi như thế nào?” Khương Nhược Đường có chút hứng thú hỏi lại.

“Lúc nào cũng bận rộn, gấp gáp, chạy đôn chạy đáo, đến thở cũng không kịp. Nhìn là biết áp lực công việc của ngài rất lớn.”

“Sau này sẽ không thế nữa.” Khương Nhược Đường bóc một viên kẹo, bỏ vào miệng. “Sống đâu cần phải vội, có phải đi đầu thai đâu.”

Cậu ngậm viên kẹo, không bấm lên tầng căn hộ của mình mà đi thẳng lên tầng thượng.

Vừa đẩy cửa sắt ra, đập vào mắt đầu tiên là tấm quảng cáo nước hoa khổng lồ trên tòa nhà thương mại đối diện – Guilty.

Và nhân vật chính trong quảng cáo, chính là nguồn cơn khiến Khương Nhược Đường mắc chứng “não yêu đương” suốt hơn mười năm – Bạch Ánh Xuyên.

Lần đầu tiên Khương Nhược Đường nhìn thấy Bạch Ánh Xuyên là trong bộ phim của cha mình - Khương Hoài Viễn.

Khi ấy, Bạch Ánh Xuyên thủ vai thời niên thiếu của một vị tướng quân lạnh lùng vô tình.

Tuổi mười bảy, đôi mắt sắc lạnh ánh lên khát vọng bị quyền lực mê hoặc, cảnh hắn liếʍ máu trên lưỡi dao mang đến một cú sốc thị giác mạnh mẽ, chinh phục vô số khán giả.

Người cha oan khuất, người mẹ bệnh nặng, và chính hắn cũng đã tan vỡ.

Chuyển động ánh sáng từ sắc ấm sang sắc lạnh biến đổi đột ngột khiến Khương Nhược Đường trào dâng cảm giác thương xót và khao khát bảo vệ, cứ thế mà rơi vào lưới tình.

Năm lớp mười hai, Bạch Ánh Xuyên chuyển đến học cùng lớp với Khương Nhược Đường.

Người bạn thân nhất của cậu, Lâm Lộc, nói với cậu rằng Bạch Ánh Xuyên suýt nữa đã được chọn làm nam chính của một bộ phim, nhưng sau đó bộ phim bị hủy. Khương Nhược Đường hứng thú định nhờ cha mình tiếp nhận dự án này.