Một nhắc nhở thêm: Trong quá trình đọc, có thể mọi người sẽ thấy tính cách và cách thụ hành động có vẻ cấn cấn nhưng nếu nhớ về những gì thụ đã trải qua trong quá khứ thì mọi chuyện đều sẽ hợp lý hơn.
Xưng hô của nhân vật chính là cố định nhưng xưng hô của các nhân vật khác có thể thay đổi theo ngữ cảnh.
Editor: Trong quá trình đọc nếu có chỗ nào lấn cấn là hú tui liền nghen.
————
Đại Quảng Phúc – khu chợ hải sản tổng hợp.
Mỗi sáng sớm, khi ánh nắng đầu ngày xua tan lớp sương mỏng, khu chợ lại bước vào khoảng thời gian nhộn nhịp nhất. Không khí tràn ngập hương vị đặc trưng của biển cả – mùi mà những thực khách sành ăn vô cùng yêu thích.
Những người nội trợ trung niên, thức dậy từ tinh mơ để mua thực phẩm tươi ngon, trở thành lực lượng chủ chốt của khu chợ. Họ đi dọc các gian hàng, tìm kiếm những nguyên liệu tốt nhất cho bữa ăn gia đình.
Nổi bật giữa vô số quầy hàng, có một gian sạp luôn thu hút một hàng dài khách chờ. Không hẳn vì sản phẩm ở đây có gì đặc biệt hơn những nơi khác, mà bởi vì chủ quán có tiếng là nhiệt tình, tận tâm lại đã kinh doanh ở đây hơn mười năm, tạo dựng được lượng khách quen ổn định.
Chủ sạp đó là Thẩm Vọng.
Anh mặc chiếc tạp dề chống thấm nước, tay cầm chiếc vợt lưới và chiếc cân, thoăn thoắt phục vụ từng khách hàng. Chỉ thấy anh thuần thục vớt cá chép từ bể nước, cân đo, đánh vảy, làm sạch, đóng gói – mỗi động tác đều điêu luyện, tràn đầy kỹ thuật.
Đặc biệt, mua cá tại sạp của Thẩm Vọng còn được tặng kèm hành, gừng, tỏi, và nếu khách thích rau thơm, họ có thể tự do lấy theo nhu cầu. Những gia vị này hoàn toàn miễn phí, nhất là rau thơm. Nghe nói, đó là rau do chính tay Thẩm Vọng trồng.
Toàn bộ khu chợ đều có người bán rau thơm, nhưng rau thơm của anh lại có hương vị khác biệt, khiến món ăn trở nên thơm ngon hơn hẳn.
Ngoài tay nghề bán cá xuất sắc, bản thân Thẩm Vọng cũng toát lên một nét bí ẩn đặc biệt. Mỗi ngày ra chợ, anh luôn che kín người, khác hẳn với những chủ quán cá khác, vốn thích để trần chỉ khoác một chiếc tạp dề. Tóc mái anh vừa vặn che khuất đôi mắt nhưng lại không hề khiến anh trông luộm thuộm. Ngược lại, chiếc mũi cao thẳng, làn môi đỏ mọng như thoa son, tất cả tạo nên một vẻ đẹp thần bí cuốn hút đến lạ thường.
Vậy nên, quầy cá của Thẩm Vọng – “Diệu Diệu Tinh Phẩm Cá” – lúc nào cũng đông khách nhất.
Đặc biệt, sau khi bộ phim truyền hình “Bão Táp” làm mưa làm gió khắp nơi, rất nhiều tiểu thương trong chợ còn ví von anh với Ngô Ngạn Tổ, gọi anh là “Ngô Ngạn Tổ của Đại Quảng Phúc”.
Buổi sáng, hơn một trăm con cá đã được bán hết sạch.
Giữa trưa, Thẩm Vọng như thường lệ cùng vài chủ sạp gần đó ngồi ăn cơm hộp.
Bao Nha Chu - chủ quầy giò heo kho và Tống Tư Thông - chủ quầy gia vị, đều trạc tuổi Thẩm Vọng. Quan hệ giữa ba người rất thân thiết, lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện, tán gẫu.