Nữ Chính Lại Bị Phản Diện Dỗ Chạy Rồi

Quyển 1 - Chương 3

Vấn đề cấp bách hiện giờ là phải trả lời những tin nhắn này thế nào cho phải phép.

[Ký chủ, cứ tự nhiên phát huy, miễn sao đừng chọc giận họ là được.]

“Chuyện đó thì đương nhiên rồi.” Giang Tri Ngôn liếc nhìn danh sách, toàn những người nắm trong tay quyền lực hoặc tiền tài. Dù cuối cùng cô cũng sẽ chết, nhưng để sống thoải mái những ngày còn lại, những người này chắc chắn không thể đắc tội.

Cô suy nghĩ một chút rồi bắt đầu trả lời từng tin nhắn một.

[Tô Hoặc | Con út Tinh Nghệ | 26 | 7: Con ngựa nhỏ anh mới mua. (Hình ảnh.)]

[Tri Tri không biết: Nhìn đáng yêu quá! Cưỡi ngựa quả là một môn thể thao tuyệt vời.]

[An Minh Tố | Con trai út nhà họ An | 23 | 9: Ảnh tự sướиɠ hôm qua đẹp lắm, hôm nay sao không thấy đăng nữa?]

[Tri Tri không biết: Cậu có mắt thẩm mỹ đấy. Hôm nay hơi mệt nên không chụp.]

[Ngụy Đình | Bạn trai cũ | 21 | 8: Em ở bên hắn ta mà không thấy ghê tởm sao? Sau này anh có phải đổi giọng gọi em là chị dâu không?]

[Tri Tri không biết: Hình như cậu đang hơi kích động thì phải? Uống chút trà hoa cúc cho bình tĩnh nhé. Cậu muốn gọi tôi là gì cũng được, tôi không can thiệp đâu.]

[Ngụy Đình | Bạn trai cũ | 21 | 8: Giỏi lắm, giờ em học được cách mỉa mai người khác rồi đấy.]

[Tri Tri không biết: Làm gì có chuyện đó. Mong cậu đừng hiểu lầm thiện chí của tôi.]



Sau khi trả lời hết tin nhắn, Giang Tri Ngôn xoa xoa thái dương, cảm thấy chưa bao giờ làm việc gì mệt mỏi đến thế.

Nữ phụ trong truyện cũng thật tài giỏi, ngày nào cũng phải ứng phó với từng ấy người mà vẫn giữ vững thành tích top đầu. Không biết cô ta quản lý thời gian kiểu gì nữa.

[Ký chủ, cô trả lời cứng nhắc quá, cứ như AI ấy.] Hệ thống rung lên bần bật, không nói nên lời. Cứ cái đà này, chưa đến ba ngày, cá trong ao chắc chắn sẽ chạy sạch.

“Tôi thấy mình rất lịch sự mà.” Giang Tri Ngôn thản nhiên đáp.

Cô quay về chỗ ngồi trong lớp.

Cô và nam chính Nghiêm Yến Chước học cùng lớp. Nghiêm Yến Chước có thể coi là người đứng đầu trong số các thiếu gia nhà giàu trong trường, cũng là người mà cô luôn muốn tiếp cận nhưng chưa bao giờ thành công.

Giang Tri Ngôn quay đầu liếc nhìn cậu ta, xoay xoay cây bút trên tay: “Lương Khê thơm thật đấy.”

[Thật sao?] Hệ thống cảnh giác hỏi: [Sao cô lại quan tâm đến chuyện này?]

Trước đây đã từng có trường hợp ký chủ bẻ cong nữ chính rồi cao chạy xa bay, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra với ký chủ của nó.

“Thì vì cô ấy thơm như một chiếc bánh ngọt nhỏ ấy.” Giang Tri Ngôn chống cằm, nói thêm: “Còn nam chính thì… nhìn đã thấy rất khó ưa rồi.”