Chương 4
Dù biết moẹ nó rồi nhưng vẫn phải giả nai tí: v– Đúng rồi đấy.
– Lúc đầu cứ ngờ ngợ hoá ra là thật? 2 chị e c giống nhau nhỉ? Nhưng mà giống gì ko giống lại đi…
– Giống cái gì? ý gì hả?
– Hehe xinh giống nhau
– Đúng là đồ lẻo mép.
Đang lúc cao trào thì 3 thằng cờ hó kia vào phá đám.
– Ô T.a hả tí trả t lọ lăn lách nhé.
– Cả cái quần của t nữa.
– Cậu ơi thằng T.A nó ko bị Gay đâu, mình đảm bảo đấy, mình làm bạn trai nó mình biết chứ.
3 con cờ hó bắt đầu tấn công, còn e nó cứ tủm tỉm cười.
– Mình là Hùng, mình là Tuấn, mình là Tùng.
– Chào mn mình là Linh.
– À là Linh đây à? Trông c xinh ntn làm gì tới nỗi mà thằng kia chê ỏng chê eo thế?
– Bla bla
– C đừng nghe nó nói – e thanh minh.
3 đứa cứ như vớ được vàng thay nhau chổ tài nổi gió. Đang nc thì cô Thảo đi ra. Cô vẫy vẫy nhỏ Linh. Linh quay lại chào bọn e rồi đi với cô.
– Xin lỗi nhé, mình phải đi với cô Thảo. gặp mn sau nha.
– Ừ, chào c.
. Bọn e thì phắn ko cô lại thấy mắc cái tội hấp diêm tập thể thì bm. Cả lũ dìu dắt nhau đi ăn, cũng như mọi khi ăn xong là cả lũ ra quán cũ uống nước. Quán này chuyên bán nc Sấu hơn nữa cạnh trường sư phạm nên cực kì nhiều con gái
– Cô ơi cho cọn cháu 4 cốc con rể.
– À thôi 1 cốc 4 ống mυ'ŧ cô ạ.
Chả là cô có đứa con gái, đang học lớp 12 trông cũng xinh xắn, tên Trang nên lần nào vào cũng trêu cô nt thành thói quen rồi,
– Lại 4 thằng khỉ này, đi đâu mà mãi mới vào quán cô đấy?
– Bọn con cũng muốn lắm nhưng dạo này học vất quá cô ạ
– Thế thằng nào muốn làm con rể cô?
Cả lũ lại tranh nhau:
– Của t
– Của t, đạp bỏ mợ mày giờ
– Thằng nào tranh của t thì bước qua xác t đã.
Vui lắm các thím ạ. E thì đc mác có ny rồi, lên chúng nó ko cho giành. Nghĩ lại giờ lại đơn chiếc, thấy mà chán Đang giành nhau thì e Trang mang nước ra.
– Nước của mấy anh này, ai thèm lấy mấy a mà tranh nhau
Cả lũ đều cười.
– E ấy bảo m đấy Tuấn à – Tùng nói
– Lềnh nhá.
Thằng Hùng uống 1 hớp nước để lên bàn cạnh cốc e rồi bảo với bé Trang.
– E ơi, sao nước của a lại ít hơn thằng kia, đừng có thấy nó đẹp trai hơn a mà thiên vị nhá – thằng Hùng chỉ e
– Chính vì a ấy đẹp hơn a nên mới cần uống nhiều nước sấu hơn để cho mấy a bằng nhau – Trang lém lỉnh đáp.
– Thằng Hùng gặp đối thủ rồi – Tuấn nói
Cả lũ lại phá lên cười. vừa nhâm nhi ly nước vừa chém gió. Nào là ở cạnh nhà t ông bố tên Xà, đặt tên thằng con là Beng. Rồi hôm qua t mơ thấy t cầm cái sô nước, hôm nay đi đánh lô thì tạch… Bla bla…
Uống xong cả lũ giải tán, ai về nhà nấy. Về tới nhà, đi tắm xong, nghịch ngợm linh tinh. Chuẩn bị đi ngủ thì nhận được Sms của thím Hùng.
– T hỏi rồi, Con bé Linh được đấy, hiền lành, xinh xắn. M ko nhanh t cướp mất giờ.
– T cũng ko biết nữa, thú thật t vẫn chưa tính tới chuyện gái gú.
– Ừ t hiểu, nhưng nếu m quyết định thì hãy lắm chặt lấy, đừng để tuột mất như ngày trước.
– Cám ơn m, m đúng là thằng bạn tốt của t,
– T đi Ị đây, mót vê lờ.
– Ừ cút đi thằng cc, nhớ chùi ass con nhoé.
Bạn e là vậy sẵn sàng troll nhau mọi lúc mọi nơi nhưng lúc cần bao h cũng có mặt đầu tiên. Bọn e có khẩu hiệu là: Lấy sự khốn nạn để đo lòng thân thiết. Thú thật là e vẫn còn tình cảm với ex, nếu bây giờ e quyết định tán Linh thì chắc chắn Linh cũng chỉ là người thay thế thôi. Nhưng đời ko ai biết được chữ ngờ. Tình cảm đúng là 1 thứ phức tạp. Chuyện G quay lại, và Linh tiến tới khiến e rất khó xử.
***
Ngày mới lại bắt đầu. Vơ lấy cái lap, bản nhạc quen thuộc của e lại vang lên.
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa chọn những nụ cười.
…
Cứ mỗi buổi sáng thay vì nướng thêm 1 chút, e lại dậy bật 1 bài nhạc vui vẻ nào đó, dễ chịu lắm các thím ạ, cũng lâu rồi kể từ ngày chia tay G bây giờ thói quen ấy mới được lặp lại. Tập thể dục, vệ sinh cá nhân các kiểu, chuẩn bị đến trường với tinh thần tốt nhất. Nhưng cứ thấy là lạ, cầm điện thoại lên mới biết hn là Chủ Nhật ( được nghỉ) Zzz. Nhọ, may là chưa đến trường, Bay vội lên giường với tốc độ ánh sáng, ngủ 1 mạch tới hơn 10h.e xin đính chính lại là hôm nào được nghỉ thì được ngủ nướng là sướиɠ nhất nhé.
Buổi sáng hôm đấy chả có gì, ngoài việc hôm nay e lười nấu cơm, chạy sang phòng con bé đối diện:
– Đang nấu cơm hả e?
– Dạ vâng.
– Trông ngon thế?
– Úi zời e nấu mà lại.
– Anh có bảo thức ăn đâu?
– Thế a bảo cái gì?
– A bảo e
Con bé quay ra nhìn e thân thương với ánh mắt hình viên đạn và giơ nắm đấm ra hù dạo.
– E này.
– Zề
– Zề với ai đấy, đánh trận giờ.
– Thử xem.
– Hề hề.E ơi, hn a lười quá nấu cơm cho anh ăn với nhá.
– Không. A đi ăn quán đi.
– Hôm qua a đọc báo, báo nói 90% những người ăn mảnh đều bị vô sinh e ah.
– Kệ.
– Thôi mà e, nấu đi, xong a dẫn đi ăn kem, chịu k?
Trông con bé đang băn khoăn, biết là đồng ý rồi. phải bồi thêm.
– Thôi mà nấu đi, pờ li, e lỡ nhẫn tâm để a nhịn đói à?
– Thôi được rồi, nhớ giữ lời hứa đấy nhé.
– Ô kê.Người đâu mà vừa đẹp cả người vừa đẹp cả nết thế nhỉ?
– Không phải nịnh.
– Thế nhé tí nữa a qua.
Vậy là đánh chén xong bữa trưa, con nhỏ bắt e rửa bát, tính cớ chuồn lẹ, rút điện thoại ra trả vờ bật nhạc chuông lên:
– A lô, Hùng à? Cái gì thằng Tùng làm sao? ừ được rồi t tới ngay.
– Em ơi, thằng bạn a nó bị Trĩ, h nó đang nằm ở khoa Răng hàm mặt. a phải tới thăm nó ngay, rửa bát hộ a nhé,
Chạy vội chạy vàng về nhà trước vẻ mặt ngờ ngác của con bé. Về tới nhà cười lăn lộn.1 lúc sau nhận được tin nhắn:
– A nhớ đấy >_<
Kệ, đúng là căng da mặt trùng da mắt. lại nằm ôm gối làm 1 giấc tới chiều, đang thiu thiu ngủ thì lại nhận được điện thoại. Nghe điện trong tình trạng ngái ngủ.
– Alo, ai đấy?
– E H đây.E biết e ko nên gọi cho a, cái L ko cho e gọi, nhưng e nghĩ a cũng lên biết, sáng nay nó bị ngất giờ đang nằm trong bệnh viện.
E như chết lặng,
– Vậy giờ L đang ở đâu?
Nghe địa chỉ xong, e thay vội quần áo phi thẳng tới nơi L đang nghỉ, bước vào phòng L. L đang nằm tiếp nước, khẽ ngồi bên cạnh L, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn hình bóng ấy nhưng sao h thấy L nhỏ bé và tiều tuỵ quá. Lấy tay khẽ vuốt tóc e, khẽ cựa người L thức dậy:
– Anh
– Nằm yên đi e, e mệt ko? Ăn gì chưa?
– Sao a lại tới đây?
– H gọi cho a.
– Cái con bé này, e đã bảo nó rồi mà.
– Đừng trách H, H cũng chỉ vì lo cho e thôi, e nằm đây, a ra mua chút đồ rồi vào.
E đi mua ít cháo và ít đồ dùng mang vào phòng cho L:
– E ăn đi, sao e lại ko lo cho bản thân mình thế, phải biết tự chăm sóc cho mình chứ?
– A yên tâm e ko sao.
– A hỏi bác sĩ rồi, e bị suy nhược, nằm nghỉ ngơi mai là xuất viện được.
– Ừm, cám ơn a.
2 đứa cứ ngồi nhìn nhau như thế. Ko ai nói với ai câu nào, mỗi người theo đuổi 1 suy nghĩ riêng, nhưng nhìn mặt L có vẻ buồn buồn. Ngồi như thế tới lúc H vào, H gọi e ra và nói chuyện:
– Từ khi chia tay a, cái L buồn dữ lắm, nó bỏ bữa suốt, tối đến là nó khóc. E có hỏi nguyên nhân 2 người thì nó ko nói. E định gọi điện cho a để hỏi cho ra nhẽ, nhưng L nó ko cho. Rồi tới hn nó bị như thế e mới gọi cho a. E ko biết 2 người có chuyện gì, nhưng L là cô gái tốt. Mà a này đây là cuốn nhật kí của L, e thấy nó khóc khi viết đấy, e chưa đọc đâu a cầm lấy xem và quyết định nhé.
Cầm lấy cuốn nhật kí có hình 2 con mèo ở trước, vừa đọc e mới vỡ lẽ ra từng chuyện, phải chăng e và các thím đã vu oan cho L?
Nhật kí ngày tháng năm.
***
E đọc cmt có nhiều thím thắc mắc, L và G là ai, còn Linh nữa chứ sao cứ loạn hết lên thế?
– L và G là 1, là ex cũ của e, G là viết tắt của Gấu, sau khi chia tay thì e làm gì còn Gấu nữa, vậy lên e mới đổi tên G thành L viết tắt tên của ex. Còn nhỏ e gặp trên xe bus là Linh, nhỏ ở cùng với L là H, đứa e nói chuyện cùng là Hạnh con bé bán nước mía là Trang… Trong rv của e thì tạm thời chỉ có vậy thôi mà?lấy đâu ra lắm gái thế, mà các thím thắc mắc
Review 6/10
Hồi hộp e từ từ dở cuốn nhật kí ra xem, từng dòng chữ nắn nót hiện lên
Thịt lợn – 20k
Đậu phụ – 4k
Hành + cà chua – 3k
Rau cải – 3k
…
Cái éo gì thế? Dở tiếp, à chỉ là tờ giấy kẹp vào thôi.
. Đang định đọc tiếp thì đột nhiên có 1 đứa con gái đi tới:
– Anh gì ơi.
– Có việc gì thế?
– Cho e hỏi tới Khoa Tai – Mũi – Họng thì đi đường nào ạ?
– Ừm, Chị đi hết cái hành lang này, sau đó rẽ sang bên trái thì bao h thấy cái khu có mấy cái cây đấy, thì đi thẳng, hết đoạn đường đấy thì chị thây dãy nhà chữ U, vào trong thì c đi phía tay trái. Khi đi hết đoạn đấy quành sang phải Đi tiếp đoạn nữa chắc là tới thôi.
– Vâng e cám ơn.
– À mà c ơi,
– Gì thế a?
– Trên đường đi thấy có bác sỹ, hay y tá nào thì c hỏi lại nhé, thật ra e ko biết đường đâu, e đi đây.
– Ơ
Cất cuốn nhật kí đi, để về nhà đọc cho yên tĩnh vậy, cũng chả ảnh hưởng tới ai. Vào phòng xem L như thế nào rồi,
– Đỡ chưa e?
– E đỡ rồi,
– Ừ, thế thì tốt, e phải tự chăm sóc mình chứ? E k nghĩ cho bản thân thì hãy nghĩ cho người khác. Đừng làm mn phải lo lắng nữa.
– E biết lỗi rồi, e xl, anh, cho e nc với a một lúc được k?
– A không muốn.
– Tại sao thế? 1 lần thôi cũng ko được sao?
– Lúc này e còn đang mệt, khi nào e khoẻ, chúng m cùng nhau thẳng thắn nói chuyện, được chứ?
– Dạ được?