Chương 28: Quen người yêu cũ của bạn
Bạn gái cũ làm Thư Ký – CHAP Đặc biệt: QUEN NGƯỜI YÊU CŨ CỦA BẠN
Số là năm nhất tôi ăn chơi lắm vì 3 năm cấp 3 hơi bị tù túng. Bạn rủ gì cũng đi, trừ bar ra thì chơi tuốt. Lúc đó mẹ tôi cũng cho tiền khá nhiều, ngoài mấy bữa ăn mì gói thì hầu như tôi lượn lờ suốt, éo học hành gì luôn.Rồi qua một thời gian tôi có quen một thằng ở trường Hutech, nó tên Trí, đang quen con bồ là bạn thân từ cấp 3. Kiểu tôi cũng từng thích con bạn thân nên mấy cái cảm xúc này nọ tôi đồng cảm với nó hết. Nhưng mẹ con Quyên – bồ nó thì lại muốn con đó cưới ai đó hơn tuổi, nghe nói là kì thị ra mặt những đứa cùng tuổi mà cua nó. Chuyện này có vẻ vui nên tôi hay ngồi nghe thằng Trí than vãn lắm.
Rồi xong một thời gian sau thì 2 đứa nó chia tay lí do lằng nhằng, cũng cãi nhau từ vụ bà mẹ của con này. Bản chất tôi thì éo quan tâm đâu, ăn chơi còn chả đủ nữa mà nhưng thằng này nó hay nhắn tin kể buồn kể khổ nên tôi cũng tội, ráng mà ngồi nghe. Con Quyên thì tôi chưa gặp lần nào nhưng có nói chuyện với nó vài lần qua yahoo với điện thoại nên thằng Trí mỗi lần nhớ quá mà không dám nhắn tin thì kêu tôi nhắn hỏi thăm sức khoẻ. Thề là lúc đó ếu nghĩ gì, tôi thấy hình con này qua mạng nhưng lúc đó tôi không vừa mắt cho lắm.
Rồi cũng bẳng đi 1 thời gian, tôi còn nhớ là cuối năm nhất thì quen được Thuý, cũng từ ăn chơi mà ra cả. Những ngày đầu mới nhắn tin qua lại thì Thuý cứ như má tôi ấy, lo từng miếng ăn giấc ngủ, sáng dậy chưa ăn sáng cũng bắt đi ăn mặt dù đã 10h, tối ngủ khuya 12h lên cơn đói bắt tôi kiếm đồ ăn mà thế éo nào cấm ăn mì, trong khi đó tôi chỉ trữ mì thôi mới ác. Còn nhiều chuyện hài lắm, nhưng sau khoảng tháng thì Thuý nói phải về quê ba 1 tháng, cắt đứt hết mọi liên lạc, tôi thẩn thờ khi chỉ nhận được mỗi một tin nhắn.
Rồi thằng ôn Trí mấy ngày sau nhắn tin kêu tôi hỏi thăm con bồ cũ dùm, tôi thì thôi kệ, nhắn xong thì Quyên rep lại, cứ kiểu hỏi này hỏi kia nên tôi cũng phải nhắn lại. Rồi tầm 3 hôm sau nó rủ tôi xuống Biên Hoà chơi vì ếu ai đi coi phim cùng nó. Tôi thì lúc đó cũng buồn nên nói hết tiết 5 học xong thì tôi xuống luôn. Tầm 6h coi phim xong tới 8h đã muốn đi về nhưng Quyên không cho, nói là đó giờ xuống ăn mà giờ tới chỉ coi phim xong là về thôi hả. Thế là đi ăn ốc rồi trứng cút rồi sinh tố, dự là sẽ ôm cái toilet đây. Đang chở nó về lại chỗ trọ thì vãi cả cái xe tôi bị xì lốp, lúc đó gần 10h có ma nào vá xe đâu. Đứng một hồi thì nó nói giờ chắc chỉ có nước đẩy về chỗ trọ nó xong nó nhờ ông anh kế phòng cho tôi ngủ ké. Hết đường, thế là ok.
Và xui 1 cái là hôm đó khu trọ 5 phòng của nó đóng cửa tối thui cả, chắc cũng vì thứ 7 nên người ta về hết. Viễn cảnh trước mắt là… ngủ chung phòng.
Thế éo nào.
Nhưng lúc đó con này thừa biết là tôi đang có tình cảm với Thuý do nó hỏi tôi có người yêu chưa. Nên nghĩ nghĩ chắc để cái gối ở giữa chắc không sao. Tôi cam đoan là nếu không thương yêu thì có cho tôi cũng không thèm, thật đấy.
Vô phòng trọ thì nó kêu tôi thích thì cứ lấy lap nó chơi, tôi kiểu cũng muốn online nói chuyện với con bạn thân và hóng tin Thuý nên mượn. Rồi Quyên trải niệm ra, để cái gối ôm ở giữa như cam đoan, còn nhìn cái bản mặt của tôi mà cười mỉa là nó không sợ thì tôi sợ cái gì.
Xong tôi cũng ngồi dán mắt vô lap, lâu lâu nhìn lại thì nó ôm cái gối ôm xong quay qua quay lại, kệ, coi tin tức tiếp. Xong tầm 20p sau thì thấy cái gì nhột nhột, quay lại thì thấy nó đã “bu” lại nằm kế chỗ tôi ngồi luôn. Đù con này… rất 3 chấm.
Tôi lúc đó hết hồn nên tắt lap rồi bay lại bên nệm nó từng nằm rồi chặn cái gối ngủ của tôi ở giữa xong đánh một giấc luôn. 2h mở mắt ra vì thấy vướn vướn, rồi xong, biết viễn cảnh luôn. Nó đang ôm tôi cứng ngắt, cái đầu thì dụi vào vai tôi mà thở đều đều. Thể loại gì vậy. Xong tôi kêu nó dậy 2 mặt 1 lời thì nghe nó kể nó bị thiếu hơi người. Ngủ 1 mình không sao nhưng có ai mà ngủ chung là thế nào cũng ôm. Thói quen từ bé mẹ nó dạy.
Tôi không tin vào tai mình nữa, quá sức tưởng tượng của con người.
Từ lúc đó cho đến 5h sáng, tôi ngồi dậy luôn và nhìn nó tiếp tục ngủ, nó lăn qua bên này thì tôi qua bên kia ngồi. Khổ vãi.
Đến lúc gần 6h thì nó dậy đi học nên kêu tôi ngủ đi, xe tôi thì nó dắt ra ngoài kia sửa nên tôi cũng an tâm, đóng cửa cho nó đi thì tôi làm giấc tới 10h.
Hôm đó về nó nhắn tin bình thường, tôi thấy cũng tội nên vẫn tỏ ra vô cùng bình thường.
Xong mấy ngày sau nhắn tin thích tôi. Mà cái kiểu của tôi lúc đó cũng muốn quên đi Thuý, một phần con này nó nói nhiều câu nghe đúng dễ thương với cảm động luôn nên thôi, quen. Chuyện này thằng Trí không biết gì hết.
Xong tháng sau thì Thuý quay lại và muốn tôi làm bạn trai ẻm. Vì sau khi tĩnh tâm ẻm nhận ra đã yêu tôi rồi. Nhưng tôi thì đang quen Quyên, với cả cũng thương Quyên lắm, không muốn bắt cá 2 tay nên tôi từ chối Thuý. Tôi biết khi từ chối em ấy, có lẽ em ấy sẽ buồn lắm nhưng em ấy mạnh mẽ và có thể vượt qua mà, người cần tôi hơn là Quyên.
Nhưng quen được 2 tháng thì bị mẹ Quyên phát hiện. Từ khi cha sanh mẹ đẻ đến lúc đó, lần đầu tiên tôi bị mạt sát đến vậy, gọi điện mà chửi sa sả, và tôi cũng vô tình biết được là trong khi đang quen tôi thì ẻm cũng có quen một ong khác 27 tuổi đang có công ăn việc làm khá ngon lành cho vừa lòng mẹ. Và ok, say goodbye ngay lập tức, và tôi chỉ nó 2 câu với mẹ nó:
“Chưa chắc gì khi 27 tuổi con thua anh đó đâu”
“Con sẽ trả con gái của bác lại cho bác nên bác cứ yên tâm, con sẽ không phiền gì đến đâu”
Mẹ Quyên nghe được thì cứ nói con còn nhỏ, ba mẹ con không nói được thì để bác nói, rồi gì mà lo học đi. Chưa bao giờ tôi lại thấy xàm đến như vậy.
Xong, bái bai. Mấy ngày sau Quyên nhắn tin gọi điện tùm lum mà tôi tắt máy chặn số các kiểu con đà điểu luôn. Rồi khoảng tháng sau Quyên nhắn tin nói là ông đó quay lại với bồ cũ. Tôi cảm thấy giây phút đó thật hạnh phúc vì ổng đã chơi mẹ Quyên 1 vố cho bả nhớ đời, còn tôi đơn giản chỉ là khán giả mà thôi.
Và tôi đau nhất là khi thằng Trí nhắn tin hỏi là tôi từng quen con Quyên hả? Tôi chỉ nhắn cho nó duy nhất chữ “Ừ”. Có lẽ thời đó tôi quá thiếu suy nghĩ rồi.
Cũng may, sau đó Thuý chịu quay lại với tôi. Chuyện của Thuý và tôi khi quen nhau cũng dạy cho tôi nhiều điều lắm.
Thôi thì tất cả đã qua, dù có thế nào thì cũng chỉ mình tôi độc bước mà thôi.