Chương 1
Bạn gái cũ làm thư ký – CHAP 1– Nhanh đi, anh đói vãi. Mà còn mấy người vậy? – Lão Long dựa ghế ngáp dài, tính ông này kiểu ăn nói miễn kiêng nể.
– 2 người ứng tuyển vào kế toán nữa là hết.
– Có triển vọng không? Mà số lượng kế toán tuyển đủ chưa? – Tôi cũng vặn người, ngồi từ sáng từ giờ luôn rồi.
– Còn 1 vị trí thôi, Nguyệt gọi tiếp đi em – Khải, người thứ 3 trong Ban Tuyển dụng, chú ấy nhỏ hơn tôi 1 tuổi, là phó phòng Marketing.
– Ừ, lẹ, rồi đi ăn luôn. – Lão Long lại hối.
– Dạ.
Nguyệt, cô bạn thân của Khải tươi cười rồi ra ngoài gọi. Tôi còn nhớ ngày đầu tiên gặp tôi hơi sững sờ vì làn da trắng không tì vết của em. Kiểu như không ăn nắng luôn đấy các bác.
Trong thời gian đợi tôi cúi xuống tranh thủ coi tài liệu mà tên Khải đưa qua.
Trần Như Trúc? Trần Như Trúc à?… 23 tuổi?
Kiểm kê một số việc trong quá khứ thì nhìn lên, một cô gái đang đứng trước mặt 3 bọn tôi. Tôi không biết 2 tên bên cạnh tôi đang làm gì, tôi lúc đó chỉ là nhếch môi lên cười.
– Ch… Chào em!
– Dạ em chào 3 anh.
– Mời em ngồi.
– ……………
Mọi cử chỉ của cô gái đó chưa bao giờ lọt qua khỏi mắt của tôi, tôi công nhận điều đó. Không phải là hạng mê gái đâu, chỉ là muốn nhìn, chỉ là muốn nhìn cô ta thôi.
– Ừm, em tự giới thiệu… về.. về mình đi.
Vãi lão Long, lão nói mà cả 2 thằng ngồi kế bên lão hơi bị nhục dùm, thêm em Nguyệt đứng gần đó cũng che miệng cười tế nhị. Chỉ có mỗi cô gái đang ngồi trước bọn tôi vẫn tỏ thái độ điềm nhiên.
– Vâng anh, em tên Trần Như Trúc, 23 tuổi, vừa mới tốt nghiệp trường X.
– Em sống ở đâu?
– ……………..
– Chắc có liên quan quá sếp – Tên Khải tằng hắng, thật khổ với ông anh họ của tôi mà, mê gái quá.
– Dạ…
– Thôi em không cần phải trả lời đâu.
– Dạ!
Hay thật nhỉ, trong vòng 4 năm mà cô ta có thể đi học ở một trường đại học trong khi đã từng bỏ thi Đai học năm 18 tuổi, chắc cũng có ý chí lắm đây. Ai truyền động lực cho em thế? Hả cô gái? Nhưng mà…
– Cao đẳng? Cô đây học hệ cao đẳng ở trường X sao? – Tôi nhìn kĩ lại hồ sơ.
– Dạ, em vừa định liên t….
– Xin thứ lỗi, công ty chúng tôi chỉ nhận tuyển vị trí Kế toán ở trình độ Đại học, xin lỗi, phiền cô tìm một công ty khác – Vứt nhẹ cái mớ hồ sơ của cô ta lên mặt bàn, tôi ngồi thẳng dậy nhìn thẳng vào mắt cô nàng rồi nhếch môi cười.
– Ơ..
– Ủa? Sao.. sao..
– ……………….
– Thật thứ lỗi, cô không phiền chứ? – Cái cười vẫn ở trên môi, tôi có thể nhìn thấy những cảm xúc lẫn lộn trong đôi mắt ấy. Tôi có quyền, và tôi đang thực hiện triệt để cái quyền ấy đây.
– Dạ, em hiểu rồi – Cô gái mà ông anh tôi nhìn không chớp mắt đứng dậy, khẽ cúi đầu rồi bước vội ra ngoài.
– Nè – Lão Long sừng sộ – Chú mày làm cái gì vậy hả? Anh chỉ là không tuyển trung cấp thôi mà, nghĩ sao…
– Em không ngại nói cho chị dâu chuyện nãy giờ anh nhìn bé đó đâu – Tôi cười đểu
– Chú…. Ra là chú có ý này. Cái đm, gái đẹp mà không nhìn là ngu đó.
– Thôi thôi 2 anh, còn người cuối cùng, mà là …. ủa, cũng là trình độ cao đẳng luôn. Vậy thôi cứ để trống…
– Không, kêu người kia vào cho anh – Tôi lia mắt nhìn cô gái đứng gần đó.
– Hả?
– Hả?
– Dạ? – Em Nguyệt ngô nghê nhìn tôi, chắc nãy giờ nghe hết cuộc nói chuyện nên hơi bất ngờ.
– Anh bảo là kêu người cuối vào đi, hỏi sơ qua rồi nhận luôn.
– Vãi thằng chết tiệt, mắc cái gì mày đuổi em khi nãy hả?
– Không thích thôi.
– Lần này đúng là vãi anh Hải thiệt – Tên Khải nhìn tôi lắc đầu ngán ngẩm.
Kệ, tôi làm thế có lý do, nếu người tiếp theo này không được thì tự bản thân tôi sẽ đi kiếm về cho công ty người khác chất lượng hơn rất nhiều. Còn việc nhận người con gái khi nãy? Hoang đường!