E xin bắt đầu tiếp những cảm xúc của em. Từ khi e viết chap 2, cứ mỗi lần e viết về N, là mọi thứ lại hiện về. Rõ từng chi tiết
N nghiêng sát vào vai em, và nở nụ cười hạnh phúc, e cũng vậy. Tay trong tay nhau, vai sát vai nhau. E cùng N lên taxi. Anh taxi quay lại nở nụ cười thân thiện và hỏi bọn e đi đâu ?
- Mình ra biển đi anh, ra biển trước !
N nhanh nhảu trả lời, cô ấy đang rất vui, vui như 1 đứa trẻ con được cho đi chơi xa vậy. Điều đó thể hiện rõ trên khuôn mặt, non nớt và đáng yêu ấy. Chẳng lẽ em..., e lại.... có thể lừa dối được cô ấy ư. Lừa dối đc tình yêu của chính em ư. E nghĩ mình không làm đc. Rồi vui vẻ, cười đùa với N. N dựa vào vai e suốt cả đoạn đường đi. Cửa kính oto mở, gió lùa vào mang theo cái mát lạnh đặc trưng của vùng đất biển thơ mộng này.
Thoáng chốc, chiếc xe đã đưa bọn e tới bãi biển. Trả tiền xe xong, N nhanh chóng kéo tay e xuống xe. Cô ấy đang rất vội vàng, vội vàng để cảm nhận được hạnh phúc mà tình yêu đang mang tới. Cô ấy đang tràn đầy hy vọng rằng tình yêu đang quay trở lại, hạnh phúc đang ở ngay đây rồi... ngay bên cô ấy.
Ở đây buổi tối lung linh và đẹp thật, vừa đi cô ấy vừa hỏi chuyện em, vừa kể những câu chuyện thường ngày. Hôm trước, hôm kia, rồi hôm qua nữa, cứ thế cuộc sống đơn giản, đáng yêu của N đc phác họa qua lời kể đáng yêu của 1 cô nhóc cấp 3 ra. Vô tư thật. Cứ thế bên N, mọi ưu tư sầu lắng của e đều biến mất. E quên hết nỗi buồn rồi, quên mất rằng ở nhà e đang có.... E không biết nữa. E quên rồi.
Hay đúng hơn e không muốn nhớ tới nữa. E không muốn nó ảnh hưởng tới không gian này.
Cô ấy cứ chạy đằng trước, rồi chỉ cho em.
- Cái vòng này đẹp không anh.
- Có, cái này đẹp đấy.
E xưa kịp xem cho kĩ, N lại kéo e ra chỗ khác. Rồi tiếp, tiếp nữa. Chỉ thoáng qua thôi, ai nhìn thấy cũng biết ngay. Bọn e là 1 đôi. Một đôi thật đẹp, giữa miền đất lãng mạn vốn sinh ra để dành cho các cặp đôi chưa cưới, các cặp đôi đang yêu nhau say đắm, nồng nàn.
Bọn e tới 1 quán cafe được mở bên ngoài bãi biển, với sân khấu ngoài trời. N kéo e ngồi xuống.
- Mình ngồi đây nghe hát 1 lúc đi anh.
- Ừ, chiều ý e luôn. Rồi e hôn nhẹ vào má N 1 cái.
N cười thẹn 1 cái rồi gọi 2 cốc nước dừa. N bảo với cô nhân viên... bài hát tiếp theo sẽ là bài trót yêu trung quân Idol. N kéo ghế vào sát em, rồi tựa vào vai e. Âm nhạc vang lên, nghe thật du dương, những giai điệu nhẹ nhàng hòa vào với tiếng sóng biển vỗ rì rào ngoài kia. E chỉ muốn ở lại đây, bên N, và cảm nhận những ấm áp hạnh phúc này mãi mãi thôi. Nhưng cuộc sống nào có phải thế. Ông trời đã sắp đặt hết rồi. Muốn hay không thì e cũng phải chịu.
Có chút bối rối, chạm tay anh rồi... Lời bài hát vang lên, trong lòng e xao xuyến khó tả. E nắm chặt tay N, dôi bàn tay nhỏ nhắn, cực kì đáng yêu ấy. Rồi mùi hương quyến rũ từ tóc nàng, từ cơ thể nàng tỏa ra. Nàng đã mê hoặc e, mê hoặc con tim em từ lâu rồi. E thoáng nghĩ, có phải kiếp trước e và nàng đã yêu nhau rất say đắm không. Có phải kiếp trước nàng là 1 cô vợ duyên dáng, dịu dàng chờ e ở nơi quê nhà bình yên, còn e là 1 tướng sĩ đi đánh trận và cố gắng làm tốt nhiệm vụ để có thể quay về bên nàng ngay lập tức không. Nhưng sao phải đợi tới kiếp này, hay là e đã đi mãi không về, để mặc nàng phải chờ đợi trong những hy vọng mỏng manh. Vậy thì nàng đã phải buồn lắm, nàng đã phải chịu đựng nhiều đau khổ lắm. Rồi e chợt nghĩ tới câu chuyện H ( chị N ) đã kể cho em. Cô ấy đã phải chịu bao nhiêu là khổ đau, phải nén chịu 1 mình và dường như đã tuyệt vọng thì e lại tới. Lại vô tình thắp lên những hy vọng. Và thế là tình yêu lại bùng cháy trong cô ấy... và cả em cũng thế, lửa tình yêu đang bùng cháy trong em. E miên man trong những tưởng tượng và suy đoán mộng mơ của mình mà không biết bài hát đã kết thúc. N quay sang :
- Bài hát hay anh nhỉ, e thích nghe bài này lắm. Mỗi khi nghe bài hát này, e lại nhớ anh lắm, nhớ hơn tất cả những bài hát khác ấy. E cứ nghĩ là không được gặp a nữa đấy. Haha
E đang bối rối không biết trả lời thế nào, N đã nhanh nhảu gọi thanh toán rồi. Haha, đúng là trẻ con. Cái đồ đáng yêu này. N lại kéo e đi tiếp, rồi giới thiệu cho e, những nơi tuyệt đẹp ở đây. Từ những cái giản dị như cô bán hàng này vui tính lắm cho tới những nơi sành điệu như quán này đắt này, chỗ này ăn ngon này nhưng mà hơi đắt này.... Nhiều lắm cô ấy cứ nói liên tục, còn em, e chỉ nhìn cô ấy thôi, với e chỉ cần nhìn thấy N mỗi sáng, chỉ cần được yêu N thế là đủ. Đủ thật sự rồi. Anh yêu em, N ạ !
- Mình ra biển đi anh. Ra biển 1 lúc rồi tý vào chợ đêm nhé
- Ok, tình yêu. A sẽ đi theo em tới hết quả đất này luôn.
Cô ấy bẹo e cái :
- Nhớ đấy nhé. Thế thì e cũng theo anh hết đời luôn. Haha. Rồi lại cười tinh nghịch và kéo e ra biển.
Bỗng nhiên có tin nhắn tới. " A dlgt? Cho a đi chơi với bạn mà a quên luôn em rồi hả " T nt đến. E chợt sững người lại 1 lúc. Bối rối e nt lại cho T " a đang uống rượu với bạn, tý nữa a nt cho nhé ". Bất chợt N đứng bên cạnh, ánh mắt lườm nguýt đáng yêu. :
- A làm gì thế, lên đây nhanh. Hay lại đang nt với con nào đấy.
- Không, làm gì có, thằng bạn a nt ấy mà.
E vội nhanh tay xóa tin nhắn đi. Mồm thì lắp bắp. Nhưng có lẽ vì mải mê với hạnh phúc nên N k để ý.
- Cầm giày cho e này. E cầm giày cho N, rồi N chạy luôn ra biên. Cô ấy cứ như con sóc vậy, chạy lăng xăng trước mặt em. Chắc tại cuộc sống ở đây của N cũng khá hơn, nên N càng ngày càng đáng yêu và vô tư hơn ngày trước. Những ngày tồi tệ mà cô ấy phải trải qua trong thời gian học ở chỗ em.
- Nhanh lên, a làm gì mà lâu thế. Đồ rùa chậm chạp. Haha
Lời nói của N như thức tỉnh e khỏi những suy nghĩ miên man mà suýt chút nữa phá vỡ khung cảnh hạnh phúc này. E chạy ra với N.
- A cởi giày ra đi, phải đi chân đất mới cảm nhận được biển. Đúng là đồ không biết biển là gì. Rồi lại kệ e, và nhảy chân sáo tinh nghịch bên ngoài biển.
E vội cởi giày ra, và đi ra chỗ N. N bắt xắn quần lên, rồi đứng im với cô ấy, để cảm nhận những cón sóng biển ập qua chân. Cát biển bên dưới chân e cứ thế lún xuống, cảm giác hay lắm các bác ạ. Rồi N lấy bàn chân nhỏ bé của cô ấy, chí chí sang chân em. Rồi ấn e 1 cái đau điếng và chạy biến
- Á, e được lắm. E đuổi theo N, mặc kệ cảm giác mà cát đang " mát xa " cho em. E đuổi theo N. Đằng sau, những con sóng biển cũng như đang ghen tỵ muốn đuổi theo bọn e.
- Đây rồi chạy à, trả giá ngay. Ha ha. E bắt lấy tay N, rồi kéo cô ấy lại. N giống như đợi giây phút này lâu lắm rồi. E ôm N vào lòng, cô ấy áp mặt vào cổ em và đứng im cảm nhận. E cũng ôm N, cảm nhận hạnh phúc. Ơ, nhưng sao cổ e nóng nóng, nước... nước mắt. Cô ấy đang khóc. Tại sao thế? Cô ấy đang hạnh phúc. Những giọt nước mắt hạnh phúc. E không nói gì, chỉ ôm cô ấy chặt hơn.
- E cứ tưởng sẽ không bao giờ được gặp lại anh nữa. E nhớ a lắm, a biết không !?!
- Anh... A cũng thế. A cứ tưởng sau ngần ấy chuyện, a sẽ....
- Thôi a đừng nói. Cô ấy lấy ngón tay ngăn miệng e lại. N ngẩng mặt lên, 2 hàng nước mắt làm ướt đãm đôi mắt trong sáng ấy. E thật sự hoang mang, khi nhìn thấy đôi mắt vui tươi ấy thoáng chốc đã đượm buồn, hạnh phúc. KHÔNG ! E không muốn nhìn thấy N khóc, e không muốn N buồn, e không muốn đôi mắt của N phải thêm lần nào như thế này nữa. Càng nhìn sâu vào đôi mắt ấy, e càng bị cuốn hút. Càng lúc e càng gần gương mặt của cô ấy, tim e đạp nhanh, khiến hơi thở càng dồn dập, N nhắm mắt lại, gương mặt thiên thần ấy... Và e đã hôn cô ấy. Giữa tiếng biển rì rào, giữa buổi trời đêm đầy sao và giữa không gian tuyệt vời mà tình yêu đã mang đến. Bờ môi N vẫn thế, mềm mại, ươn ướt và ngọt ngào như lần đầu tiên e hôn N ấy. Rồi khi mở mắt ra, bọn e lại nhìn nhau đắm đuối, N lại gục vào vai em, còn e luồn những ngón tay mà đã bao lâu cô ấy không được cảm nhận. E luồn tay vào sau gáy N rồi ôm chặt N, như không muốn buông ra vậy. Nhưng bỗng có tiếng gọi :
- B T ( tên húy của em ). E và N giật mình, e quay ra.
- Đúng thằng chó rồi. Mày đi dâu thế hả?. Chết cha đám bạn của em. Sao chúng nó ra đây làm gì k biết.
- Ơ, chào em ! Cả lũ chúng nó tiến nhanh tới chỗ em và N. Bọn e vội buông nhau ra. Chúng nó nhìn e xogn nháy nháy.
- Được đấy thằng bạn. Mày giỏi đấy. Nhưng mà đưa chìa khóa đây. Mặt nhăn nhó. E quên mất lúc nãy cầm chìa khóa phòng.
- Sao làm gì mà căng thẳng thế.
- Căng nặng ấy chứ, bọn tao đi ăn đồ ngoài kia, tự nhiên đau bụng quá, đang đi về thì gặp mày. Đưa chìa khóa đây nhanh lên.
E móc trong túi ra chùm chìa khóa rồi đưa cho nó. Bảo thế biến về đi nhanh không lại tung tóe ra bây giờ. Ha haaaa. Nó với lấy chìa khóa của e rồi chạy biến nhưng vẫn cố ngoái lại nói với :
- Mày đợi đấy, tý bọn tao ra xử mày. Chào em nhá. Thế là mấy thằng chạy biến về phía khách sạn. Bỏ lại, à không trả lại không gian cho bọn em. Cũng từ đây. Mọi chuyện bắt đầu mất kiểm soát.
E và N tối hôm đó còn đi chợ đêm rất vui vẻ. Và đêm đó,.... e không về phòng và tắt cả điện thoại..
Mọi chuyện bắt đầu tư đây các bác ạ. Mọi rắc rối, sụp đổ và biến cố liên tục tới với em... E sẽ kể với các bác ở phần sau nhé. Giờ e phải về đã