Thế đấy các bác ạ. E vốn là học sinh từ bé tới lớn cũng như bao chàng trai khác ở chỗ em, k phải làm gì nặng. Đùng 1 cái em đi bộ đội, vào bộ đội nghỉ đc 2 ngày, ngày thứ 3 nó bắt bọn em cởi trần quần đùi thằng cầm quốc, thằng cầm xẻng, còn cầm cả bao tải nữa chứ. Thế là theo chân nhau nó dẫn bọn em ra khu " vườn tăng gia ". Mà ra tới nơi có thấy vươn tược đéo nào đâu. Toàn thấy đất đá lởm chởm, nhìn như quả đồi. Xong nó vào chỗ râm đứng còn bắt bọn e đứng ngoài nắng chừng 15 20p gì đó, thì thấy 1 ông già già người mảnh khảnh, mặt đỏ lựng, mồm toàn mùi rượu chân đi kiểu hình sô 8 ra.
- Thằng T đâu.
Giọng nói của mấy ông trong bộ đội này uy lực thật, nghe giật cả mình. Sau đó ông ấy và trung đội trưởng (tdt) em nói to nhỏ với nhau chuyện gì đó rồi ông ấy xòe bàn tay 5 ngón ra chỉ thẳng về hưởng " mấy quả đồi " kia và dũng mãnh nói
- SAN BẰNG !!!
Đùa à đm san bằng cái dmm. Mấy thằng bọn em há hốc mồm. Chưa kịp hoàn hồn thì bị tdt dẫn ra chỉ đạo vài điều cho mấy a tiểu đội trưởng. Xong đi vào bóng râm ngồi buôn điện thoại.
Mấy a tiểu trưởng thì cũng vui vẻ phân công việc thôi. Thằng nào to thì vác đất, tầm trung thì quốc, bé hơn thì xúc đất. E bị phân công vác đất các bác ạ. Dm từ bé toi gio e moi phai vác dat lan dau tien nen e bảo thang ban cho it dat thoi. Thấy thế tiểu trưởng e nó phi vào tự tay xúc đất cho em bao tải dầy luôn đặt bao tải lên vai mà e ngã đập mặt xuống đất luôn. Thế là nó lạnh lùng quay đi bảo khi nào nó tỉnh cho vác tiếp.....
Làm việc hùng hục là thế bữa trưa về e đéo thể nào mà tin nổi. Chắc các bác cũng nghe qua về cơm tân binh rồi đấy. Thịt đc 3 miếng toàn mỡ mỏng tới nỗi mà nhìn xuyên thấy mặt thằng bên kia luôn đấy. Trứng luộc e thề e còn thấy dấu vân tay đen xì của thằng bóc trứng in hằn trên đấy. Rau thì thôi rồi, cuộc đời em ăn thịt không biết bao nhiêu là con sâu rồi nữa. K đếm nổi. Rau nó dài chứ, đã thé lại còn zai. Rau muống e nhấc lên thấy mỗi cuộng, k thấy lá đâu =)))) nghĩ nó cũng nhục. Cơm thì các bác ạ, nó vón cục, em chan nước vào mà k thấy nó lở ra tý nào cả nước rau thì chuyển sang màu nâu nâu của đất. Nên e quyết định dùng đũa cắm phập phát vào cục cơm sắn ăn như giò.
Có lần e đi xin phân bò ở ngoài dân về, đi qua nuôi quân, lúc đi thì thấy thằng nuôi quân nó cầm chổi quét cái cống nước đen xì thôi um hết cả lên. Lúc e kéo xe về thì e thấy, cũng dáng người ấy, cũng chiếc áo ấy khuôn mặt ấy, và nhất là cây chổi ấy, nó đang rửa cái chảo để rán cá cho bọn e các bác ạ. Đm nước trong chảo đen xì. xong nó quét qua quét lại. E nhìn mà đéo thể nào mà đỡ được. E với mấy thằng bạn phi vào đấm cho thằng đấy 1 trận gần chết. ( lúc này thì bọn em là lính cũ rồi, mấy thằng nuôi quân là lính mới nên sợ bọn em lắm )
Đấy cả chuyện múc phân nữa. Đm lúc còn tân binh bọn e phải đi xin phân của mấy a trực thuộc, phân người ấy nha. Mỗi thằng 2 can lên, gặp ngay mấy a sắp ra quân. Mỗi 1 can phân là 1 cái tát, tới nỗi mà cái thằng tát nó tát nhiều quá nó đau tay nên cho bọn em múc free luôn. Bọn e oanh xì, số e nhọ nhảy xuống cái bể phân đấy =)), đùa sao mà hồi đấy mình cũng can đảm, phân nó ngập tới bắp chân em ấy nó thối chứ =)). Lúc lên người em toàn cái mùi tanh tanh ghê ghê, xong chân thì vàng vào tận kẽ móng chân. Trong đáy thì khổ thật nhưng được cái lúc e đi là 1m75 - 52kg sau 3 tháng tân binh e lên 67 kg. người to như con voi. Cảm giác lúc ấy mình bá đạo
Thôi miên man thế thui, giờ e quay lại chuyện của em nha.
18 tháng nhập ngũ... ngày nào e cũng nhớ tới N, chỉ thỉnh thoảng e mới xin đc lên căng tin gọi điện cho N thôi. Nghe giọng nói của N, nghe những lời N động viên thì bao nhiêu khổ nhọc tan biến hết thấy hạnh phúc vô cùng các bác ạ. N còn bảo lên thăm em, nhưng e không cho vì N còn nhỏ mà đường xa xôi, lỡ có chuyện gì thì em chết mất. E bảo N chụp cho e cái ảnh rồi gửi vào. E thì nằm giường dưới ( giường 2 tầng ý các bác ). Nên e dính ảnh N lên phản của thằng giường trên để cứ mỗi khi em nằm xuống là e lại nhìn thấy N cười với em. Đi đâu e cũng mang theo kể cả lúc hành quân thì e cho ảnh N vào vành mũ cối. Lúc đó ảnh N cứ như vật bất ly thân ấy, khi nào chán nản mệt mỏi e lại lôi ra ngắm N. Ngày e về phép, e cb tất cả đồ đạc rồi thăm gia đình xong thì e sẽ lên chơi với N, N cũng vui lắm. Nhưng ai ngờ, đợt đấy e lên vệ binh rồi ( tức là đơn vị bảo vệ của sư đoàn ấy, e đóng ở Thái Nguyên ) thì mấy cái thằng chó nào nó làm ầm lên nghe nói là phản động bạo động gì đấy ở cái vụ fesival chè Thái nguyên ấy, e bị gọi lên đơn vị sớm, nên không lên thăm đc N 1 hôm nào cả. Ngày ấy e buồn, như thằng mất hồn, lên tới đơn vị thì nó cho nghỉ vì giải quyết xong rồi. E chán dcm nó bắt e đi gác e chôn mẹ súng xuống đất xong trèo lên cây ngủ luôn kệ cm chúng mày.
Bao nhiêu dự định khi 2 đứa gặp nhau thế nào, rồi N muốn nhìn thấy e mặc quân phục ntn đều tan biến hết. Lúc e báo tin nghe giọng N qua điện thoại e cũng biết N cố gắng không khóc để cho e không buồn, nhưng e biết N buồn và thương e lắm. E tính đảo ngũ luôn và ngay để về với N, thì N bảo với em thôi ck cứ ở trong bộ đội đi mình ít liên lạc thoi, N lo cho em vì biết e yêu N nhiều mà cứ vướng vào chuyện tình cảm thế này thì chắc em ko đi hết bộ đội được mất. N cứ khuyên mãi, thôi thì e nghe theo N e k liên lạc gì ra ngoài nữa chờ ngày ra quân sẽ gặp N và giữ đúng lời hứa với N.
.... Ngày định mệnh.
Ngày e ra quân, tất cả mọi người hồi hộp, lúc đó e mượn ngay dt để gọi báo tin cho N biết nhưng nghĩ sao lại thôi e sẽ dành cho N điều bất ngờ. E chỉ nghĩ tới thôi mà đã thấy hạnh phúc lắm rồi.
Về tới nhà tất cả mọi người đều mừng rỡ họ hàng bạn bè đều tập trung lại chung vui với em nhưng sao lòng em cứ bồn chồn khó chịu, vì tâm trí của em chỉ hướng tới N thôi nghĩ tới N thôi. K thể nào mà nhịn được, e nhấc điện thoại gọi cho N nhưng..... " Thuê bao quí khách.... ". Chắc mình nghe nhầm rồi, e gọi đi gọi lại k biết bao nhiêu lần. Sao thế nhỉ hay hôm nay N gặp chuyện gì, e gọi vào sdt chị của N cũng thuê bao. E lo quá k biết làm sao. Thấy em vậy, thằng bạn nó mới hỏi, thì thằng bạn e bảo hay tìm N trên FB. E hỏi FB là cái gì. Vì lúc e đi mọi người vẫn còn đang chơi blog 360. Ăn uống xong e giục thằng bạn sang ngay nhà nó để lên FB tìm N, nó bảo hình như nó có FB N thì phải.
Đây rồi.... FB N.... Đúng gương mặt N rồi, N dạo này xinh quá, so với cái ảnh N gửi cho em thì N đã lớn hơn rồi, mà càng ngày càng xinh nữa chứ. ảnh đại diện N mặc áo dài trắng, cười rất tươi lại còn biết trang điểm rồi, trời ạ ! N xinh thật. e bấm xem từng cái ảnh của N, rồi thằng bạn kéo xuống cho e xem ảnh ở dòng thời gian thì.... WTF ???? Thằng nào đây, sao lại ôm N thế này. Bức ảnh làm e giật mình, k có dòng stt nào cả chỉ có ảnh thôi." Hay là anh họ N " e nghĩ trong đầu thế. Nhưng sao càng bấm xem ảnh e lại càng thấy tình cảm hơn thế này, rồi đến bức ảnh.... N và nó hôn nhau......
E xựng lại 1 lúc, dường như e không thể tin vào mắt mình được nữa. Bức ảnh thể hiện rằng N của em, đang rất hạnh phúc. Cô ấy cười rất tươi và ngập tràn niềm vui. Giống với nụ cười mà cách đây 2 năm cô ấy là cười với em. Những gì e đang nhìn thấy đang lừa dối em, hay thằng bạn nó vào nhầm người. KHÔNG. Không thể nhầm được nụ cười ấy gương mặt ấy đúng là N rồi. Tất cả mọi thứ như sụp đổ, e chết lặng dường như lúc ấy chỉ có em và bức ảnh trước mặt mọi thứ xung quanh dường như vô hình. Đầu óc e trống rỗng. Tại sao? Tại sao lại như thế này. Tại sao tất cả mọi thứ lại như vậy được. N yêu em lắm mà. E không tin chắc chắn phải có uẩn khúc gì.
Những ngày sau đó e lên ngay chỗ N, nhưng tìm N ở đâu giữa dòng người vô định. Nhà N e cũng chưa biết nữa. E trách mình sao lại vô tâm đến thế, để bây giờ cứ lạc lõng ở đáy thôi. Lên đó 1 ngày rồi sáng hôm sau e về, hy vọng nhìn thấy N ngoài đường và e sẽ gọi N vào để hỏi cho ra nhẽ, hỏi xem N có khổ tâm gì mà phải làm thế. Nhưng vô vọng. Hôm sau e ra về. lên nick Y!H để tìm N. Nhưng lúc này nick Y!H cũng vậy, k còn nhiều người như trước nữa, chỉ còn vài người thế hệ 8x onl thôi. còn nick N vẫn thế. Im lìm ! E tuyệt vọng thực sự !
E pm cho N bằng nick hằng bạn xem, rồi nick FB của e mới lập nhưng không ai trả lời. Tất cả đều im lặng. e tìm FB chị N nhưng cũng vậy thôi. Ngày tháng cứ dần trôi đi, em vô vọng. Từ ngày ra quân e suốt ngày ở trong phòng luẩn quẩn với mấy cái suy nghĩ lúc thì tích cực lắm, rồi lúc thì tiêu cực chán nản, ngập tràn phòng em lúc ấy chỉ toàn rượu với khói thuốc.
Rồi e nghĩ có lẽ N đã có ng yêu mới ròi, chắc nó đã làm N yêu nó hoặc nó đã chiếm đoạt N. Thằng khốn nạn. Nhưng.... lỡ đâu không phải vậy là do N yêu nó trước thì sao.... Cứ thế thời gian trôi đi. E chán nản, rồi sẵn tiền trong tay e lao đầu vào gái gú, cờ bạc, rượu chè, chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Tất cả ! 2 năm trời sau khi em ra quân xung quanh em chỉ toàn những thứ như vậy thôi.
Đó cũng là thời gian em đánh bóng các bác ạ. Ma lực của đồng tiền ! Sự lôi cuốn của những cuộc ăn chơi ! E không cưỡng được gì hết. Cũng đúng thôi. Làm sao mà 1 thằng như em cưỡng được cơ chứ. Có những trận bóng mà e đánh 500tr xong em đi bar với thằng bạn. Chẳng cần xem luôn. Tiền ảo mà, cứ báo tẹt mồm. Tiền có, cứ thế ăn chơi vung vãi. Rồi báo nhà, bố mẹ trả, dần dần 1 thằng con ngoan ngoãn đi bộ đội về trưởng thành trong mắt mọi người đã trở thành 1 thằng gầy nhom ốm yếu, ăn chơi sa đọa. Cứ thế em lụi tàn đi... Và đó cũng là khoảng thời gian mà em gặp T ( người mà e sắp cưới ).
Khi những cuộc ăn chơi lên tới đỉnh điểm, e chơi tất cả các chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ ( tất nhiên trừ hàng trắng nha ) rồi gái. Rồi Bar bủng. Lúc này vì quá bận rộn với những thứ sa hoa bên mình nên có lẽ e tưởng mình quên được N rồi, hơn nữa e nghĩ rằng em bây giờ thích yêu ai chẳng được. Tiền có, nhìn cũng k đến nỗi, rồi lại có 1 đám bạn số má sau lưng nữa. Có lẽ lúc này e ở trên mây rồi. Thì thời gian này e gặp T. Cũng giống như bao cô gái khác mà e tán tỉnh thôi, e làm quen T trên fb sau đó rủ T đi chơi, tạo ấn tượng bằng cách vung tiền, rồi đi đâu cũng e ún chào hỏi này nọ. Như thế chỉ vài hôm thôi, chỉ càn thể hiện mình thật lòng 1 tý là e có thể qua đêm ngay rồi..... ! Nhưng T khác !!!
Khác thật sự các bác ạ. T là 1 cô gái có cá tính mạnh, cực mạnh luôn đấy. T có 1 khuôn mặt ưa nhìn, hoặc phải nói là xinh. Bao nhiêu các a đi oto nay nọ tán tỉnh, nhưng chỉ T thích nc với ai thì mới đi gặp mặt người đó thôi. Kiểu như hợp gu ấy. T có dáng người cao, 1 đôi mắt đẹp, 1 thân hình nóng bỏng.... và hơn tất cả. Tính nết đáng yêu của T là cái e ấn tượng nhất. Cá tính mạnh, nhưng lại rất đáng yêu, vô tư. Và nói chuyện rất thông mình nhaaa. 5 lần 7 lượt e bị T cho hớ vì tưởng bở, nửa đêm phi ra đường rồi lại phải đi về. À không tất nhiên e không về rồi, e lại rủ đám bạn ra và..... các bác biết rồi đấy. CHẤT Kí©ɧ ŧɧí©ɧ !
Nhưng rồi ban đầu với ý định tán tỉnh T để chơi bời, nhưng rồi nói chuyện với T nhiều e thấy T rất vui tính và hợp với em, cứ thế bọn e nói chuyện nói chuyện với nhau ngày càng nhiều, càng hợp, rồi có những buổi hẹn hò đầu tiên, thứ 2, thứ 3,..... và cứ thế tình cảm tăng dần lên với cương vị của 1 đôi tình nhân đang tìm hiểu nhau.
T hát hay lắm các bác ạ, ai nghe T hát cũng bảo T hát hay, đã thế mỗi lần đi hát T toàn nói to vào mic là hát tặng em, làm e cũng ngượng chín mặt. T cũng uống rượu đc nữa, thỉnh thoảng 2 đứa toàn cùng nhau uống rượu xong tâm sự. Rồi phóng xe máy tốc độ cao nữa. Vừa đi vừa hét cho nó lạc giọng đi ấy buồn cười lắm. Thỉnh thoảng e và T còn lên đê hay ra bờ sông, chỗ có bãi cỏ đẹp lắm, ra đấy nằm nhìn trời mây, hoặc đi đâu đó xa xa về quê là nhiều nhất, ra chỗ mấy cánh đồng T thích lắm. Vì nhà T ở tp mà, còn e ở quê, ngày xưa đi chăn trâu chăn bò suốt, ngắm chán rồi
Thế là tình cảm của bọn e cứ ngày một đi lên, qua những chuyến đi chơi, qua những câu chuyện, và..... qua cả những đêm e uống rượu 1 mình và hận N tới xương tủy.... !