Đầu tiên xin chào các anh em Voz rất đáng yêu…Em đã trở lại và vẫn ăn hại như ngày nào.
Tình hình là dạo này em bận quá các thím ạ. Không thể riviu cho anh em được. Em xin được viết tiếp câu chuyện dang dở này, xin chân thành cảm ơn rất nhiều anh em trong thời gian qua luôn theo dõi truyện của em.
Như cháp cuối cùng em đã viết thì hôm đó em nhắn tin với gái xong, đến ngày hôm sau em đi chơi với N và T.
Tâm trạng hôm đó phấn khích lắm các thím ạ, được gặp lại cả 2 người con gái mà mình có tình cảm thật chẳng có cảm giác gì bằng cả.
Ha ha em si mê quá đâm hoang tưởng thật .
Em quyết định đi một mình chẳng rủ thằng bạn nào đi theo nửa, hơi lo 1 tí nhưng không sao, em vẫn có thể xoay sở được, chẳng có việc gì phải xoắn cả.
ăn uống sớm hơn mọi ngày, bắt đầu vào tolet kỳ cọ cho thật thơm thơ, không nó tỏa rau mùi thì mất hình tượng chết.
Quần ảo bảnh bao đẹp không còn chỗ chê, tạo dáng tạo nét trước gương cỡ 5 phút rồi tự cười trong gương…Móa thật là lâu quá mới gắm kỹ mình trong gương dạo này đẹp trai hơn mà còn cười duyên hơn nữa chớ khặc khăc…kỳ này 2 bé ấy thấy mình đẹp như tạc thế này chắc:”em xin nguyện chết theo anh thôi Q ơi.”..
Bước ra khỏi tolet lên nhà trên ngồi chơi xíu, mẹ em nhìn với ánh mắt sát rạt coi bộ nguy hiểm nha.
Mẹ – Mày ăn đi nhậu nhẹt hoài vậy con.
Em- Đi uống cafe chứ nhậu đâu.
Mẹ – Thôi, lúc nào cũng nói vậy hêt, lần nào mày về cũng toàn mùi rượu.
Em- thôi, bữa nay con nhìn thất rượu là buồn nôn không chịu được chứ đừng nói là uống.
Mẹ – Mày thì lúc nào không nói vậy, đi uống cafe với ai đó con.
Em-Đi với thằng A,B,C chứ ai đâu.- em nói dối hô hô..
Mẹ chẳng thèm nói nữa quay đi ra sau nói vọng lại 1 câu xanh rờn ” mày đi uống rượu nữa thì đừng có trách”.
Em tắt đài luôn chẳng dám nói lại nữa bởi vì bà già chẳng nói sai đi đâu được hết, tính em hay chơi bời, lêu lổng, xổng ra 1 cái là toàn đi nhậu nên mẹ em sợ đi về xe cộ này nọ, cứ lấy thằng này,ông kia ra so sánh với em ” mày coi chừng có ngày như thằng này, thằng kia” nghe mãi cũng chán, mà chẳng trách mẹ được cũng vì muốn tốt cho em thôi mà hehe…anh em nào hay nhậu cũng giảm lại đi nhé.
Em mọi ngày dù chẳng đi chơi đâu cũng mặc đồ rất là bảnh bao nên riết rồi ai nhìn cũng quen, mỗi lần mặc độ đẹp chẳng thấy ai hỏi gì cả…cũng tuổi thân lắm chứ bộ.
Móc điện thoại ra thì thấy tin nhắn từ khi nào rồi, chắc là em đang tắm để điện thoại ở ngoài N nó nhắn tin.
N-Anh đến chưa.?
Em thấy N nhắn thế là bắt đầu khí thế rồi nha, liền bấm .
Em – Chưa.
hô hô N hay nhắn cái kiểu chả đầu chả cuối nên em nhắn lại với nó cho nó biết cái mùi khó chịu khi người khác nhắn tin như thế với mình.
N-Anh đến đi.
Em-Uhm,Em đến rồi à.?
N-Dạ.
EM-Uhm,giờ anh lên .
Khi sáng em với N nhắn tin với nhau hẹn nhau hết rồi, nói lại diễn biến khi sáng chỉ thêm dài dòng nên em xin phép không kể ra ạ.
Trong lòng khoang khoái, chạy thật chậm, hít thở không khí trong lành thấy lòng mình thật nhẹ nhàng. Chẳng biết gặp tụi nó rồi nói gì đây nữa. Hơi lo 1 xíu nhưng kệ tới đâu tới dù gì thì tất cả mọi thứ đều bắt nguồn từ 1 phía mà, tin nhắn, hẹn này nọ đều là N hẹn em trước hết nên cũng tự thấy nhẹ nhàng hơn.
(Em xin phép lần nữa không kể bất kỳ thông tin,xe cộ, quán xá ra đây nhé).
Tới quán, gửi xe hít thật mạnh, shock lại cái tin thần, tim đập hơi nhanh rồi nha. Cầm điện thoại ra định bấm gọi nhưng mà em thấy kỳ kỳ, chắc do nhắn tin quen rồi nên em SMS -” Em ngồi chỗ nào”.
N-Anh đi vào trong rồi lên lầu đi.
Cứ đứng sớ rớ ở dưới mấy em gái từ nhân viên cho tới các em teen gilr cứ nhìn nhìn khó chịu quá hô hô, nên em chẳng SMS lại đi thẳng vào quán mà cảm giác giống mình là người mẫu đang đi diễn thời trang trên Fashion TV vậy..Thật là khó chịu quá đó nha.
Phong thái thật là đĩnh đạt, ánh mắt lạnh lùng bước lên cầu thang bỏ lại những mắt tiếc nuối của các fans hâm mộ đang chờ đợi 1 ánh nhìn từ em HÔ HÔ HÔ….
Mắt em hơi kém nên phải nheo nheo lại nhìn kiếm 2 bóng dáng quen thuộc, shit chẳng thấy đâu cả.Có vài cái đầu từ các bàn cafe nghiên qua, ngó nhìn em rồi các ánh mắt từ các bàn cafe khác chỉa vào mình thật là khó chịu, “uống thì uống đi, bộ lâu quá chưa thấy trai đẹp đi uống kaffe hả” em đinh la lên cho tụi nó tập trung lại mà tự nhiên điện thoại rung rung lấy ra xem.
N-Anh lên chưa.?
Em quê quá, chẳng thấy nó ngồi chỗ nào hết hà, giờ đứng đây nhắn tin mất hình tượng quá. Nhìn quanh 1 lượt thì chui vào cái tolet. Uống nước với gái mà nó đau khổ quá chừng …. bực nha.
Em-Anh lên rồi, em ngồi đâu sao anh không thấy.?
Đứng trong tolet đợi tin nhắn cảm giác thật là bá cháy….có ai hiểu được cảm giác của em lúc đó không.?
Chuông tin nhắn vang lên em mừng chảy nước mắt.
N-Anh ngồi đi đợi em lên liền.
What.? WTF…đọc tin nhắn xong 2 con ngươi trong mắt em muốn rớt ra ngoài. #$%% tiếng em chửi thề đấy ạ.
Em SMS lại- ???? là sao.?
N- Em đùa anh đấy, giờ em mới lên nè.
Trước giờ chưa có con đéo nào nó đùa anh như vậy nha em, em nhủ thầm trong bụng, tính em ít nóng lắm nhưng mà nó chơi kiểu này thử hỏi ai không bực, quê độ khủng khϊếp.
Em đết nhắn tin lại, chắc nó thấy em không nhắn nữa nên SMS thêm lần nữa.
N-Anh kiếm bàn nào ngồi trước đi hihi.
hihi cái *beep* lấy anh ra đùa zỡn zui lắm hả cưng, suy nghĩ trong đầu thoáng qua như các anh em trên VOZ đã nói có thể nó lấy em ra đùa zỡn cũng nên…haizzz tự nhiên thất hụt hẫng quá chừng.
Em tọt lên lầu 3 ngồi luôn, trên này thì hơi vắng được cái ngắm nhìn xung quanh cũng đẹp, Ai yêu nhau lên đây lãng mạn phải biết nhé.
Chắc thằng nhân viên để ý mình từ ở dưới cho đên lúc lên trên này ngồi nên vừa đặt ass xuống chưa nóng chổ thì nó tới hỏi ngay .
-Anh uống gì ạ?
Em-Cho anh cái menu.
Thật ra thì chẳng cần cái menu gì đâu, kêu ra là để tí nửa 2 con bé ấy lên nó lấy xem rồi kêu nước.
Thằng nhân viên quay lưng đi, tranh thủ bắn đuối thuốc cho đỡ thèm, 2 đứa tụi nó lên là chẳng hút được. Ngồi trên này giống thổi nhè nhè, thấy trong người cũng bớt bực ,đúng là thuốc lá làm giảm căng thẳng nhanh thật anh em nhỉ.?
Thằng nhân viên quay lại chìa cái menu em chẳng thèm lật ra xem phán ngay:
Em- cho anh ly cafe sữa.
Nó hơi méo mặt 1 chút cầm cái menu lên định quay định nhưng em bảo:”để đó tí bạn lên kêu” nên nó bỏ xuống, coi bộ mặt nó đỡ méo đi vì công sức nó đi xuống dưới lấy cái menu không bỏ phí. hô hô..
Tầm 5,7 phút gì đó điện thoại có tin nhắn, em lấy ra xem:
N- Em tới rồi nè.
Một ý nghĩa lóe lên trong đâu, em nhắn tin lại:
Em – Em vào quán rồi lên lầu là thấy anh đang ngồi ak.
Cưng chơi anh, anh cũng phải chơi lại 1 vố chứ.
Khoảng sau thấy tin nhắn tới:
N:Anh đâu.
Em-Anh ở trên lầu chứ đâu. em không thấy hả.?
Em bắt đầu mắc cười rồi đó.
N-Sao em không thấy.
=)) Cho em đứng đó để mấy ánh mắt tò mò lúc nãy nhìn anh, giờ cho tụi nó nhìn em cái đã.Em chậm rãi nhắn:
Em-Em đứng ở lầu mấy ?
N-Lâu 2.
Em-Anh đang ngồi trên lầu 3 mà.
Chẳng thấy SMS lại, em biết chắc là nó đang đi lên ha ha coi bộ hòa rồi nha cưng mà không biết nó có giận ko.
Ném điếu thuốc đi, vuột lại đầu tóc, chỉnh lại tư thê, tạo dáng thật trầm tư rồi em nhìn ra phái ngoài. Những cơn gió nhẹ thổi qua, anh đèn hắt vào tóc mái em nhẹ bềnh bồng ” đậu phọng cỡ tài tử, diễn viên vào đây, khoảng khắc này anh ăn đứt tụi bay luôn”. nghĩ thế thôi chứ chẳng biết nó có đẹp không.
Nghe tiếng bước chân liếc nhìn muốn rớt 2 con mắt em biết là nó đã lên rồi, nhưng em vẫn cô tình tỏ ra không biết cứ thế mãi nhìn ngắm ra khoảng không vô định, thật ra là toàn dây điện, nhà cửa xung quanh rêu róc bám đầy tường.
N đi nhẹ nhẹ từ từ lại em tưởng nó hù em để em giật mình chơi nhưng không nó nhẹ nhàng ngồi xuống ghê, em giả bộ bất ngờ quay lại nhìn rồi cười rôi nghĩ ” chắc mình chưa đủ thân để nó dỡn trực tiếp như thế”. Cơ mà nó trông thấy em ngằm nhìn ở ngoài đẹp trai quá hay sao mà 2 má N hồng hồng, đạu phọng sao mà xynh zữ. N cười 1 nhẹ một cái mọi buồn bực lại tan biến và nhẹ nhàng như không.
Em- ủa, T đâu rồi.?
N – Nó đi không được.
Có chút gì đó buồn buồn rồi sao, em hỏi tiếp:
Em-Sao vậy?
N-Em không biết nữa, khi nãy qua chở nó mà nó không đi,em đứng ở nhà nó nói chuyện 1 lát rồi chạy lên đây luôn.
Em tự nhiên thấy thương N vô cùng, thật ra là thương lúc em nó té xe rồi hô hô…Thì ra khi nãy nó lên muộn hơn em vì nó phải chạy qua nhà bé T nữa, mà sao nó lại bảo nó lên rồi, hay là nó thích đùa.
Em-hihi, thôi kệ anh uống với em cũng được.
N hình như vẫn còn hờn bé T hay sao nên nó nói tiếp chẳng thèm để ý câu nói của em nên nói tiếp:
N-Đáng lẽ em lên trước anh nhưng mà do con T nó bảo nó đi, mà lên nhà nó đợi mãi rồi nó bảo không đi nữa.
Em hơi khó chịu khi thấy do đi uống nước với mình mà để 2 đứa nó hơn nhau, tự thấy khó chịu vô cùng.
N-Em kêu anh lên trước vì em nghĩ anh lề mề lên trể.(cười)
Cảm xúc đang dâng trao muốn ứa nước mắt vì em đã làm anh cảm động tự nhiên nó tụt xuống hết khi nghe câu “lề mề”…Bộ em nghĩ anh như vậy hả.?
Hơi bất ngờ tí không biết vì do con người của N giỏi dấu cảm xúc không hay là do môi trường sống của nó làm nó như thế.
Gương mặt N buồn buồn, tự nhiên tươi cười lại như chẳng có chuyện gì .
Em xin riviu sau ạ, từ cuộc uống cafe hôm đó có nhiều chuyện bất ngờ xảy ra lắm ….
—————