Em đánh trống lãng:
Em- Tụi em nói chuyện vui thật đấy hihi.
bé N và T chẳng nói gì chỉ cười cười.Rồi bé T nói:
T-Nhìn anh là biết dụ gái nhiều lắm nè, mới gặp tụi em mà có thấy anh chẳng ngại gì hêt trơn.
Em nghĩ trong bụng ” anh mày ngại bỏ mie luôn đây, chỉ có điều anh mày giả vờ giỏi quá thôi kakaka”
Nghe con bé T nói “dụ gái nhiều lắm nè”, thằng M nhìn em rồi lại cười khục khục em chẳng quan tâm, rồi nói:
Em-Làm gì có,xưa giờ có người yêu gì đâu mà dụ.
Rồi nói mấy chuyện vớ vẩn không khí trong bàn vui lắm, dù mới gặp tụi nó lần đầu, mấy ẻm cũng tự nhiên không e thẹn gì nên câu chuyện rất thoải mái.Nhìn đồng hồ cũng 9h kém rồi dù muốn cuộc nói chuyện, cuộc gặp gỡ này kéo dài mãi mãi nhưng em phải kiềm nén lại, em nói:
Em-thôi gần 9h rồi về her.?
Nghe em nói thế thằng M quay qua nhìn chắc nó nghĩ:”đời nào đi chơi em đòi về sớm đâu”, nó không hiểu ý của em, em nói về trước là để cho 2 ẻm thấy mình đâu phải dạng rảnh rỗi mà cứ muốn ngồi mãi chém thế này, hên là nó không nói gì vẫn im im.
Em nhìn 2 đứa nó nói tiếp:
Em-Thôi mình về ha.
Hai em nó cười cười rồi vẫn ngồi đấy, em phải đứng lên đi ra khỏi bàn tụi nó cũng đứng lên đi theo sau.
Tiền bạc em không muốn nói nhiều nhưng đúng là kèo cafe này là chính xác em nó trả nhưng em xác định từ đầu là có đi đâu nữa mình vẫn phải trả không thể để 2 em nó ra trả được.
Thằng M đi trước em cố tình đi chậm chậm đến gần 2 em nó, em nói:
Em-Hihi khi nào rảnh mình đi uống cafe tiếp nha.
Rồi nhìn 2 ẻm, 2 đứa nhìn em cười cười rồi bé N nói:
N-Dạ,hihi bữa nào là bữa nào?
Ôí cái đệt dù không biết nó có ấn tượng gì về mình không nhưng nó nói cái kiểu đó là chắc bắp luôn rồi các bác ơi. hehe có khả năng lúc anh hùng cứu mỹ nhân bị té xe mỹ nhân đã xao xuyến rồi =)) (đùa đấy đừng bảo em CDSHT nữa)
Em-hihi,anh thì khi nào cũng được, có gì rảnh thì anh nhắn tin cho nha, anh sợ 2 đứa không đi thôi.
N-hihi có gì đâu,đi với tụi anh vui mà.
Em chẳng biết nói gì nữa chỉ cười rồi đi xuống cầu thang đến quầy tình tiền.
Em vội lấy bóp lướt qua cái hóa đơn xem bao nhiều tiền rồi đưa cho thằng chủ rất nhanh,2 em đi từ từ xuống cầu thang thấy thế đến chỗ em bảo nhỏ với em:
N-Em mời tụi anh uống cafe mà.
Hình như ẻm thấy khó chịu,nhăn nhăn, em nó như thế em càng thích. Rồi em quay nói nhỏ vào tai bé N:
Em-Thì coi như hôm nay anh mời,bữa sau tụi em.
Ngước lên thì thấy bé T đứng đằng sau bé N,em nhìn nó cười rồi cuối xuống nói tiếp với bé N :
Em-Được không.?Trời tối rồi về cẩn thận nha,như hôm bữa là chết luôn đấy.
Rồi em cười cười lấy tiền thốii bỏ vào bóp,phong thái rất Like a Boss đi ra quay lại nhìn con bé T nói :
E-Bữa sau nha hihi.
Giống như mình đền bù cho nó vì nói chuyện với mỗi con N .
Nó nhìn em không nói,chỉ cười hình như cho có lệ rồi cùng con N đi ra. Em dắt xe ra dùm tụi nó, thằng M lấy xe ra rồi em đội mũ leo lên xe, em nói với 2 tụi nó:
Em-Thôi anh về đã, 2 đứa về nha, bữa sau rảnh đi uống kafe.
2 đứa nó cũng ngồi lên xe nghe em nói tụi nó khẽ gật đầu rồi cười, vẫy vẫy cái tay chào em mà iu đéo đỡ được.Thằng M 1 ga zọt thằng, em liền đập đập thằng M nói:
Em-từ từ mày.
M-sao?
Em-Còn sớm,tao với mày đi theo coi nhà tụi nó ở đâu.?
M-uhm .
Rồi nó quay xe lại chạy từ từ phía sau 2 ẻm giống như em lần đầu gặp tụi nó lúc bị té xe vậy.Lúc đấy em nghĩ chắc biết tụi nó có đi đâu nữa không hay là về luôn nhưng kệ cứ đi theo rồi tính.Đang nhìn 2 em nó đi xa xa thấy bé T cứ lấy điện thoại ra bấm bấm rồi thằng M bảo:
M-đù m..,2 con này xynh ghê mày.
Em-Xynh không,hehe..
Nói chuyện đàn hoàng chưa được bao câu thì em với nó bắt đầu chuyển qua tưởng tường ABCX với 2 con bé này, 2 thằng đang đi ngoài đường mà vật ra cười nghiên ngả…Đúng là đã DSHT rồi mà đi vời thằng Cuồng DSHT lúc nào cũng bị nó lôi kéo vào mấy chuyện đó, Mình chẳng muốn nói tới mấy vấn đề đó rồi mà thầng khỉ M này.
Mình từ phía xa xa ngắm nhìn 2 đứa nó mà lòng cứ xao xuyến, chắc mình yêu 2 con này mất rồi.
Tới đường abc tụi nó dừng xe lại bé T đầu vẫn đội mũ xuống xe nói gì vs bé N rồi vẫy vẫy chạy vào nhà luôn rồi bé N zọt xe chạy tiếp, em và thằng M vẫn chạy theo xem nhà bé N lở đâu, nghĩ bụng thế là biết nhà 1 em rồi dù chẳng làm gì nhưng vẫn muốn biết nhà 2 bé ấy.
Vâng.! nhà rất bề thế các bác ah nhà cao cổng kín tường,chạy ngang qua nhà nhìn vào cổng thấy cả con oto nữa chắc là của ông già em T đây mà.
Vẫn rề rề theo bé N với khoảng cách an toàn mà em thấy bồn chồn, suy nghĩ. Cũng tới nhà bé N rồi bề thế như nhà T vậy, đứng từ xa xa nhìn tới không chạy ngang qua nhà bé N, em bảo thằng M quay đầu xe về luôn. Rồi thằng M bảo em:
M-DM..nhà nó tụi chắc giàu lắm mày à.
Em-uh nhìn tụi nó là biết cần gì nhà.
M-Thế mày định tán tụi nó ah.
Em-Đếu biết nữa.
M-Tụi nó chắc có bồ hết rồi đó.
Em-Không biết nữa . ( tự an ủi dù chưa biết tụi nó có hay chưa)
( Em sợ nằm vùng nên tạm thời em không nói ra tên đường với nhà 2 em được nha các thím nhất là các thím đồng hương =)) )
Về nhà đánh răng,rửa mặt thay đồ xong xuôi rồi vật ra suy nghĩ. Về mặt con người, hình thức, cách ăn mặt em chẳng thua gì kém gì, có chăng tụi nó hàng hiệu còn em hàng chợ, tuy toàn mình toàn đồ rẻ tiền nhưng biết cách lựa chọn nên ăn mặc rất có chất ( thật đấy các bác em mặc đồ mà đưa em con SH nữa tụi nó bảo thiếu gia không chừng, các bác đừng bảo em chém). Tổng thể em chẳng thua tụi nó cái gì cả thứ duy nhất là mình thua là gia thế và tiền bạc. Vâng! chính xác là thế, đi ngoài đường mình chẳng kém ai cả có điều là “rỗng ví” thôi còn tụi nó là “dày ví”, giống như em được cái bề ngoài còn bên trong thì thua xa tụi nó.
Em cũng cao, lớn ,khoai to mà đẹp trai nữa. Mình tán thì không sợ gì nhưng mà giống như ” xin lỗi, anh chỉ là thằng bán bánh giò” còn trường hợp của em là ” xin lỗi, nhưng anh thấy nó cứ thế nào ấy “….
Các bác giờ tính sao đây ạ.? Hay là dừng lại cho đỡ quê độ.
—————