Đùa Cợt Với Thế Giới Tâm Linh

Phần 2 - Chap 4

Gấu em mềm nhũn người rồi cơ thể mềm nhũn đổ sụp xuống người em.. châu thân gấu em lạnh toát, cơ thể tỏa ra hơi lạnh rợn người.. trên bầu trời những đυ.m mây trắng đυ.c nhào lộn lao vào nhau vần vũ.. những tia sét xé tan bầu trời át đi tiếng kêu the thé của con chết trôi..

em vơ lấy cục gạch rồi ném thật mạnh vào chiếc gương bát quái vẫn dựng ở chân ghế, tỏa ra thứ ánh sáng lân tinh mờ nhạt ở tâm chiếc gương.. đúng chỗ máu em quệt vào ..

viên gạch đỏ lao đi ..rẽ khóm dong sát đất rồi cầy đất một đoạn lại nảy mạnh lên đáp thẳng vào chiếc gương bát quái..

RỐPPPPP

Chất nhựa pha của chiếc gương do lâu ngày phơi gió phơi sương nơi cây sấu ròn rụm.. mát vụn ra từng mảnh bắn tung tóe trong không trung phản chiếu ánh sét đang giận dữ cào xé bầu trời đên.. trời bỗng đứng gió .. cây cối quanh vườn bỗng rung lên bần bật .. tiếng gào khóc như tiếng trẻ con, tiếng kêu trong đau đớn, tiếng thở hổn hển, tiếng kêu cứu tiếng sặc nước từ đâu lao đến và chen chúc nhau len lỏi vào nhĩ quan của em.. thằng Thọ giường như không nghe và không thấy sự việc nữa.. vì tấm gương ,cánh cổng giúp nó thấy thế giới bên kia đã vỡ.. đã đóng lại hoàn toàn..

Như phá bỏ mọi quy tắc vật lý, hóa học, toán học, và khoa học.. những thứ và sự việc sảy ra trước mắt em như phản khoa học hoàn toàn.. khi chúng ta muốn cất một vật ta phải bỏ nó vào trong hộp ,hay gọi là vật thể chứa.. rồi đóng lại.. nhưng ở một thế giới khác, khi cánh cổng bị đứt vỡ hoàn toàn ,cây cầu nối giữa hai thế giới song song sẽ sụp đổ, thu hồi toàn bộ thứ thuộc về nó trở lại…

Lỗ tai em bùng bùng , em choáng váng mất vài giây.. khung cảnh bỗng trở nên yên bình đến lạ.. da thịt em bắt đầu cảm nhận thấy có gì đó lăn tăn mát lạnh đang hòa trộn với mồ hôi đang túa ra không ngừng..

SẸTTTT …ĐÙNGGGGF

Mưa rồi.. những hạt mưa li ti rơi nhè nhẹ, em bế thốc Gấu lên rồi gồng hết sức rẽ đám lá dong ra rồi lê tấm thân nặng nhọc định bế gấu vào trong nhà.. vừa bế Gấu đến cửa chính thì em như kiệt sức, cơn đau ở cổ đang lan đến từng thớ thịt trên khuân mặt.. chắc bị bầm rồi.. ở cổ vẫn nóng bừng vì bị con chết trôi bóp lúc nãy… Em đặt tạm Gấu xuống nền gạch rồi thì thào gọi thằng Thọ vẫn ngoài vườn..

Ê Thọ, xe mày để đâu rồi.. dắt qua đây chuẩn bị về thôi..

Tao để trong bụi rào nhà bên cạnh kia kìa.. mày gọi bố mẹ cái Thúy dậy rồi..HỰ!!!!

Cái đéo gì nữa thế!!!Em thốt lên

Trộm.. Trộm.. Trộm bắt Trộm

ngoài đường làng em thấy thấp thoáng cái bóng đen đang gào thét thảm thiết.

Chạy.. tuấn anh

Thằng thọ đang ưỡn ẹo và quằn quại cơ thể nó và nói như người sắp hết hơi..

Soạtttt Bịch Bịch

Bất chợt không biết bao nhiêu tiếng động lạ, cái bóng ngoài cổng cứ nhấp nhổm ..mồm không ngừng hét lên trộm ..trộm..

Chạy nhanh.. đứa nào đang ném gạch đấy..

Em bỗng bừng tỉnh.. thân thể phản ứng nhanh như chớp.. em khẽ để gấu xuống rồi co chân chạy như nhanh như lướt trên mặt đất.. vừa chạy vừa rợn tóc gáy vì có thứ gì đó lướt nhẹ qua gáy..

Đm đứa nào nó tưởng trộm đấy, chạy nhanh lên Thọ em chạy tắt qua vườn rồi bật mạnh qua bức tường rào cao ngang đến ngực, nơi phân cách giữa vườn nhà gấu và vườn nhà hàng xóm..

Em và thằng Thọ nhảy nhanh lên xe rồi chạy một mạch bỏ lại sau lưng tiếng chó sủa giật từng hồi, tiếng lao xao hò hét và những ánh điện của mấy nhà trong xóm thức dậy vì tiếng náo động vừa rồi..

Em vừa lái xe vừa hỏi chuyện Thọ.

Mày sao không hả Thọ..

Không sao, chắc tím thịt .. may nó không ném trúng đầu..

Chuyện hôm nay mày tin vào mắt mình không thế

Cái gì cũng có thể xảy ra.. tao cũng tin vào Ma Quỷ.. nhưng như đêm nay thì tao không lường trước được.. đau tim quá

chưa là gì cả.. còn vợ chồng ông Thắng… mà thôi, để tính sau vậy

Em về số rồi kéo ga …

Em chở thằng Thọ về… đường xá vắng tanh..

Nhanh thế ,hơn 11h rồi mày cứ lấy xe về đi, đi cẩn thận, tao vào bóp dầu cái .. Đm nhúc hết cả sống lưng rồi.. không biết có vẹo cái xương nào không.. thọ nó nhảy xuống rồi nói một lèo

Rồi Rồi. mà tao nghe giọng thằng lúc ném gạch quen lắm.. hình nhue thằng anh họ cái Thúy … hề hề.. coi như mày trả cho nó vụ hôm trước đi em huých nhẹ vào mạng sườn nó rồi dông thẳng về ..

Cạch Cạch.. cổng khóa mất rồi

Linh ơi …!!!!

Em lăn ra giường.. đôi mắt nặng trĩu.. em chìm dần vào giấc ngủ, mọi lỗi lo lắng tan biến hoàn toàn.. giấc ngủ đến thật êm đềm không mộng mị, không mê sảng..

Hôm sau em với thằng Thọ lại lượn lờ loanh quanh tận hưởng nốt buổi sáng rảnh rang..

Dựa vào vài mối quan hệ tốt đẹp với mấy đứa em bên nội nhà Gấu thì em lấy được thông tin quan trọng.. Gấu em được chuyển lên bệnh viện bên Hưng yên ngay trong đêm hôm qua rồi.. nói chuyện xã giao với nó một lúc rồi em cảm ơn rối rít …

Chiều hôm đó em lại tất bật với công việc mưu sinh .. em cố gọi cho gấu nhưng thấy thuê bao hoài ..nhưng trong lòng đã yên tâm phần nào ,vì con chết trôi giờ đây đã và đang yên phận nơi thế giới bên kia, giống Lão Trung.. một đi không trở lại…

Mãi tới hai hôm sau.. em đang nằm ở nhà.. cái không khí 37°© hầm hập như thiêu như đốt đang bủa vây lấy căn phòng.. tuy đã huy động mọi loại động cơ có thể tạo ra chút gió nhưng không tài nào đẩy lùi được cái nóng và những cơn gió Lào đáng sợ của mùa hè miền Bắc.. Bỗng nhớ đến Gấu.. em bèn lôi điện thoại ra gọi thử..

có chuông và trong phút chốc, giọng nói quen thuộc đầu dây bên kia vang lên..yêu ớt

Anh à… rồi gấu em khóc ròn tan qua điện thoại.. .. bấy nhiêu đó thôi cũng đủ làm em như muốn ngất đi vậy..

Nín đê !! nằm im đó, cố nghỉ ngơi đi rồi mai anh lên thăm em, em cần gì không anh mang lên.. khóc lóc cái dell’ gì, mấy bác sĩ chú sĩ nhìn thấy lại tưởng bị làm sao rồi chuyển em lên khoa thần kinh trung ương bây giờ..!! Em cắn chặt môi cố ngăn dòng nước mắt đang chảy dài trên má.. cố nuốt tiếng nấc nghẹn ngào vào trong tim

Vâng!! em không khóc.. nhưng em nhớ ..nhớ lắm.. Gấu em vẫn run rẩy ..

Anh biết rồi!!! thôi nghe anh, sáng mai anh lên sớm mà..nín đi

hức hức!!! mà em tỉnh lúc sáng.. định gọi cho anh nhưng mẹ..

Mẹ bảo đừng có gọi đúng không ..ngốc em ngắt lời Gấu.. dường như ngoài Gia đình Gấu thì em là người ngoài hiểu tính mẹ Gấu nhất..

trong cuộc đời của Bà.. Thúy luôn là một báu vật không gì đánh đổi được cả, vậy nên Bà không bao giờ muốn Thúy yêu thương và lấy một người không ra gì … và giờ đây.. em đã mang cái biển (Chợ búa, hư hỏng) trong mắt của Bà.. giờ đây em chỉ biết cười trừ.. chỉ mong thời gian sẽ chứng minh cho mẹ Gấu biết em thực chất là người thế nào, làm người tốt thì gian nan, người xấu chỉ trong phút chốc ..

Em an ủi,dặn dò Gấu một lúc rồi cúp máy..lấy xe chạy mua vài thứ Gấu thích rồi về ngủ một giấc đến tận chiều tối..

Sáng hôm sau xuất hiện cảnh tượng một thằng thanh niên cao to đẹp trai quần ống thấp ống cao đầu tóc như ổ gà bới dở lếch thếch khệ nệ xách một cơ số đồ đứng bắt xe

Mới 7h sáng mà cái nắng như đổ lửa chiếu vào mặt đau rát.. đứng một lúc em cũng bắt được xe xuống phủ lý ..

Xuống với mẹ trước đã..chứ giờ này lên với Thúy chắc không ổn

Mẹ em đã khỏe, Bà muốn về nhưng Bác sĩ bảo cố ở lại thêm một hai ngày khỏe hẳn rồi về..

Ngồi nói chuyện với mẹ em một lúc, Bà hỏi chuyện công việc , rồi chuyện Ma Quỷ kia một hồi không rứt.. rồi bà thấy túi đồ dưới cuối giường Bà bảo

Con mang gì mà mang lắm thế, ở đây thiếu gì là bố mày ra mua cho mẹ rồi mà.. ngay ngoài cổng viện cái gì người ta cũng bán

Dạ, con mang cho… bạn nó cũng nằm viện mẹ ạ..

Chết thật!! Bạn nào…làm sao lại nằm viện, cũng trong này hả con, phòng nào .. để mẹ qua

Không, nó nằm bên Hưng yên cơ mẹ.. mẹ cứ nằm đây.. con ngồi một chút rồi đi bây giờ..

Mà đi đứng cẩn thận.. tháng này là tháng cô hồn.. con lại thấy mấy thứ không cần thấy.. tốt nhất hạn chế ra đường

Đến giờ em vẫn còn nhớ như in.. hôm đó là ngày 15-7-2014 Âm Lịch

Vậy hả mẹ.. vâng con biết rồi.. mẹ nghỉ đi, con đi thăm nó chút Noid đoạn rồi em chào Bố ra bắt xe thẳng tiến Hưng Yên..

Hôm sau em lại lên thăm Gấu tiếp.. nhưng phải né giờ mẹ với Bố Gấu ở đấy ra.. nhưng nay em mới để ý. trong viện có thằng thực tập sinh, khá cao và trắng trẻo đẹo trai ,hay lượn lờ trong phòng bệnh của Gấu.. rất hay nhìn trộm Gấu của em rồi cười tủm.. Gấu em cũng vậy.. em cảm thấy có sạn trong lòng.. biết là có biến.. dường như dự liệu của em không sai.. ngày Gấu ra viện là ngày Nó.. (em xin phép bắt đầu từ dòng này, giây phút này em được gọi nó bằng Nó) hét vào mặt em

Anh đã làm gì được cho tôi chưa..

Tim em vỡ nát, những mảnh vỡ như mãi không bao giờ có thể lành.. Em lao vào rượu bia , cứ xểnh ra là đánh đấm..thời gian ấy trên người em không biết bao nhiêu vết bầm vết dập.. mẹ em ra viện ,khuyên bảo thế nào em cũng không nghe, Thằng Thọ thì lại lặn mất tăm mất tích..em bỏ bê việc công ti, ngày không rượu không thuốc thì nằm trên giường cố dỗ giấc ngủ cho quên đi Nó.. sau này thì nghe nói cuối năm 2014 nó lấy thằng thực tập sinh trên viện đó.. đến tận lúc này em cũng không thể hiểu tại sao nó làm vậy với em.

Ngày 24-7-2014 22h đêm

Em loạng choạng dắt xe lên cổng, dựa đại xe vào tường rồi nôn thốc nôn tháo, bao nhiêu rượu xộc ra hôi rình..

Nó lại say rồi kìa ông.. tiếng mẹ em loáng thoáng trong nhà vọng ra..

Em cố lết tấm thân xuống phòng tắm để rửa mặt rồi đi ngủ.. vừa bật điện lên thì thấy cái tấm kéo ngăn giữa phòng tắm và WC kéo ra che lại như có người trong đó.. bỗng mắt phải em giật giật..

em hắng giọng rồi nói

Bố à..

Không tiếng trả lời

Linh à..

không một động tĩnh

Chắc không phải mẹ.. vì em vừa nghe thấy giọng mẹ trên nhà.. em chậm rãi bước tới rồi gõ nhẹ vào tấm cửa xếp bằng nhựa ấy..

Cốp Cốp

Tiếng động vang lên khô khốc..

Em nắm lấy cái quai cửa rồi kéo mạnh ra..

Không có ai cả.. Em vội vàng kéo quần rồi ngồi xuống chiếc WC lạnh ngắt không quên kéo cửa lại.. ngồi gật gù một lúc thì em thấy lạnh lạnh, không lẽ sương đêm len lỏi được cả vào trong này.. mắt phải em giật liên hồi, hơi men trong người cũng thoát bớt qua đường tiêu hóa.. cái lạnh càng trở nê rõ rệt.. hình như có người bên ngoài..

Em ghé sát mắt vào khe trên tấm cửa xếp bằng nhựa.. Bỗng nhiên cơ thể em nổi da gà.. tóc gáy dựng ngược lên..

Ngoài phòng tắm.. Cái dáng nhỏ thó mặc chiếc áo trắng xanh đang đứng sừng sững trước gương chỗ bệ sứ đánh răng rửa mặt…. nó đang nhìn vào gương ngắm khuân mặt mất một nửa với cái đầu đang oặt ẹo dính trên thân ….

Tiếp

Ngoài phòng tắm.. Cái dáng nhỏ thó mặc chiếc áo trắng xanh đang đứng sừng sững trước gương chỗ bệ sứ đánh răng rửa mặt…. nó đang nhìn vào gương ngắm khuân mặt mất một nửa với cái đầu đang oặt ẹo dính trên thân ….

Các cơ mặt em được thể đua nhau co rút.. miệng em cứng đơ không thốt lên lời.. cảm giác cái lạnh đang lan dần xuống đến từng đầu ngón chân.. cái dáng hình ngoài phòng tắm vẫn mờ ảo lắc lư cái sọ trên thân thể bồng bềnh của nó..

em nín thở vài giây .. không thể thế được.. nếu không nhầm thì đó chính là ông thắng.. còn vợ ông ấy đâu.. tại sao lại xuất hiện lúc này.. vậy thằng thọ!!! nếu ngoài kia là ông thắng thì người gặp họ vào lúc này thì phải là thằng Thọ.. tại sao lại là mình, em nhấc mắt ra khỏi khe cửa xếp.. não căng ra như thiếu điều muốn bung ra khỏi đầu.. em dụi mắt vài cái rồi nhìn ra lần nữa thiì không thấy gì cả.. ngoài phòng tắm vẫn toát lên vẻ lạnh lẽo của gạch men và cái bệ sứ, ánh đèn ruột gà rọi vào chiếc gương soi rữa mặt tỏa ra thứ ánh sáng xanh ..khung cảnh tranh sáng tranh tối ngoài cửa phòng tắm tạo nên một lằn ranh của ánh sáng và bóng tối.. em bất giác cảm nhận điều không lành..

Em cuống cuồng vệ sinh thật nhanh rồi kéo vội cái quần…

Trên nhà bỗng vang lên tiếng đổ vỡ tiếng va đập rất mạnh..

chính xác là trong phòng em.. căn phòng đã khóa ngoài, cửa sổ cài trong..kín bưng kín bít..

RẦM..RẦM..XOẢNG…

Tiếng đổ vỡ xen lẫn tiếng cào vào một vật thể vang lên sắc lẹm đến gai người. Bố mẹ em mở cửa lao ra ngoài rồi đến cửa phòng em gọi vọng vào

.”Tuấn anh, con say hả.. mở cửa ra cho bố” bố em đứng ngoài cửa phòng gọi vọng vào

Em vẫn đứng chết chân dưới sân của nhà vệ sinh bên dưới, các cơ thịt như đông cứng nãy giờ bỗng trở lại bình thường.. em chạy vụt lên nhà .. bố mẹ em nhìn thấy em từ dưới sân lên nhưng tiếng động trong nhà vẫn không dứt thì ông bà tròn mắt.. em đưa ngón trỏ lên ra hiệu im lặng.

Bố thấy không.. em chỉ vào cái ổ khóa to bản vẫn cài chặt nơi then cửa..

Bố em ra hiệu cho em và mẹ vào nhà ..

Đặt đít xuống chiếc trường kỉ em ngả người ra sau. các khớp xương kêu lên răng rắc..

Tuấn anh.. có chuyện gì nói bố nghe bố em kéo một hơi thuốc lào rồi xen lẫn trong làn khói ông hỏi em.

Bố cho con mượn cái điếu.. bắn lấy một bi thật sâu rồi hít đầy l*иg ngực .. em chậm dãi kể

Bà chết đuối trong vực vẫn ám cuộc sống của con..

Cái Gì!!! bố em bất giác thốt lên

Nhưng mụ ta đi rồi… giờ là việc của thằng Thọ.. nhưng con cũng có đôi phần có lỗi

Thọ.. thọ nào nhưng nó làm sao.. bố em hỏi lại..giọng đầy khó hiểu

Em kể lại cho bố nghe khôg sót một chi tiết..

“Tháng này là tháng âm khí ngợp trời đất.. oan hồn lẩn khuất giờ không còn phải nấp đi vì dương khí của nhân gian.. thời điểm này đâu đâu cũng là nhà của chúng, đất nhà ta cuối làng.. thuở bé bố nghe nói nhà ta được cất trên dải đất này nếu tính theo long mạch thì là đuôi rồng của làng này, con xem những nhà từ đầu làng xuống cuối làng san sát nhau đều có nền cao hơn dãy nhà bên kia không.. làng này xưa nay rất nhiều ma quỷ.. thời bố mới đi lính về chúng tác quái lắm..

năm đó trong làng vẫn còn cả rừng tre bao quanh hết đến gần nửa làng.. mỗi lần đi xang làng khác về mà đi đêm qua đó thì thế nào cũng gặp chúng đu vít cả ngọn tre xuống sát mặt người.. hồi đó bố hay đi với thằng Quý tóc dài.. nhưng nó vào Nam lâu rồi giờ không biết đâu nữa..

Mà việc quan trọng giờ là phải xin bùa về trấn yểm quanh khu đất nhà mình.. vì là cái đuôi của làng nên Thành hoànng không ngó ngàng đên hoặc vì lí do nào đấy nên…”

Tiếng động trong phòng em im bặt nãy giờ bỗng vang lên như đang có đội phá nhà vậy.. bố em ngồi bần thần lo lắng

Giá mà thằng Quý .. bố em thở dài

Bác ấy làm sao hả bố.. em vẫn chưa hiểu những điều bố nói

Nó vía mạnh lắm.. xưa đi bộ đội về cùng đợt với bố nó gan nhất làng này.. mà nó rất ham mê về vấn đề ma quỷ, nó khác người nhưng nó giỏi, bố nghe nói nó vào Nam theo ông thầy nào đó rồi học về bùa chú

Mà thôi giờ ngủ tạm trên nhà.. cứ để cửa phòng khóa lại

Vâng bố với mẹ ngủ trước đi.. chiều nay uống vài chén rượu giờ con đang váng hết đầu ,con ngồi chút rồi ngủ bố ạ

Ừ!! kệ trong phòng thôi nhé. có gì mai bố mời thầy về yểm rồi xem cách giải quyết vấn đề của mày với chuyện thằng thọ

Bố em đẩy cái thùng đựng điếu rồi đứng dậy về giường ngủ

Em ngồi thẫn thờ thả lỏng cơ thể trên chiếc trường kỉ, thân xác lười nhác chưa muốn đứng dậy.. em bấm số gọi thằng Thọ để hỏi nó..

Mất một lúc thì đầu dây bên kia cũng bắt máy..

xen lẫn trong tiếng trả lời của Thằng thọ em nghe loáng thoáng tiếng xì xào như gió thoảng.. như thể nó đang ở chỗ đông người.

Tao nghe rồi.. sao vậy tuấn anh

Mày ổn không!!! tao định hỏi mày đang rúc xó nào mà mất tăm mất tích thế

À ừ.. tao đi có việc.. có gì không mày nó ngập ngừng một hồi rồi trả lời

Tao mới thấy ông Thắng.. sợ mày…. em nói lấp lửng

Ừ!!! sao nữa giọng nó bỗng lạnh lùng đến đáng sợ

À không sao!! chắc tao hoa mắt nhìn nhầm.. đầu em bỗng lóe lên ý một dòng suy nghĩ nên em đánh bài chuồn

Ừ!! mày lắm chuyện quá tuấn anh

Em tắt máy rồi vứt lăn lóc cái điện thoại xuống ghế..

Bố bố.. bố ngủ chưa con nhờ chút em chạy ra giường bố rồi khẽ lay ông

Bố chưa.. làm sao con ông ngái ngủ trả lời

Bố vừa nói ông quý.. bố có biết nhà ông Quý xóm hạ không bố

Bố không biết, bố ít qua bên ấy

Nhà đó mới chuyển về đây vài năm thôi.. nhà thằng Thọ đó bố… bố nó tên Quý .. tóc muối tiêu dài ngang vai. nhìn cổ quái lắm, con mới gặp một lần, lúc nãy con bỗng nhớ ra vài điều…

Sao con!! điều gì

Thằng Thọ nó bị hai vợ chồng anh thắng ám.. nhưng tại sao nó lại nhìn thấy Quyết..

Bên ngoài bỗng có tiếng đập cổng , gió từ đâu đổ về rít lên từng hồi.. cánh cửa sổ nhìn ra ngoài sân bị gió cuốn đập mạnh vào song cửa làm em giật bắn mình..

Em đứng dậy ra định đóng lại thì em nhác thấy dưới cổng.. ánh trăn hôm nay sáng lắm.. cộng với đèn trong nhà hắt qua cửa sổ phả ra ngoài cũng đủ để em thấy hình như….. thằng Thọ đứng dưới cổng.. mắt nó trừng trừng nhìn thâu thấu lên nhà em.. trong tích tắc nó quay ngoắt rồi khuất bóng..

tiếp

Em đứng dậy ra định đóng lại thì em nhác thấy dưới cổng.. ánh trăng hôm nay sáng lắm.. cộng với đèn trong nhà hắt qua cửa sổ phả ra ngoài cũng đủ để em thấy hình như….. thằng Thọ đứng dưới cổng.. mắt nó trừng trừng nhìn thâu thấu lên nhà em.. trong tích tắc nó quay ngoắt rồi khuất bóng.. gió từ ngoài trời lùa vào cửa sổ l*иg lộng.. bóng người dưới cổng vừa khất bóng thì em mới để ý trên nóc cổng và cây nhãn và hàng cau rung lên bần bật, với tay kéo cánh cửa sổ lại rồi cài then thật chắc, trong lòng em vô vàn câu hỏi..

Cái hình hài dưới cổng khi nãy chắc chắn không hề phải vong hồn, càng không phải Quỷ .

Lấy tạm chiếc chăn mỏng trên giường bố rồi em nằm dài trên trường kỉ.. trong đầu những câu hỏi, những điểm tối từ đâu ùa về.. trí óc em giờ như tấm phim quay chậm, tất cả câu mọi câu hỏi. mọi khoảng tối trong tiềm thức đều dồn hết cả vào thằng Quyết.. và Thọ!!

Cơ thể còn chút hơi men bỗng đẩy sự suy nghĩ.. mạch logic trong đầu em hoàn chỉnh một cách ma mị..

Em cứ trong cơ chế tự hỏi tự trả lời..mọi sự suy đoán suy nghĩ đều dựa vào tiềm thức mong manh..

Quyết.. tại sao lại là mày.. tại sao từ đó đến giờ mày không gặp tao, tại sao mày đi dễ dàng vậy. lỗi tại tao sao.. Nhưng tại sao thọ nó gặp được mày..

Em cứ đắm chìm trong những câu hỏi rồi lịm vào giấc ngủ khi nào không hay.. giấc ngủ thật êm đềm, không mộng mị không mơ hồ.. chắc tại men rượu.

Dậy đi tuấn anh bố em lay người em..

Trời đã sáng bảnh mắt từ khi bào không hay.. cửa sổ cửa chính mở toang làm cái nắng sớm rọi thẳng vào mắt khiến em khó chịu.. uể oải ngồi dậy rồi đáp lời bố.. bố em nói

Nay cái Linh đi học, mẹ xuống ngoại.. còn bố đi thỉnh thầy bên xã bên.. mày dậy tự nấu cái gì mà ăn đi rồi dọn dẹp nhà cửa.. à giờ mở cửa phòng ra.. đêm qua thi thoảng trong đó vẫn vọng ra tiếng đập.. chắc mày ngủ say không biết.. chứ bố mất ngủ cả đêm

Vâng .. Em ra xe, mở cái cố bé tí tẹo của chiếc dream ..đựng cơ số thứ, nào là ví, nào là khoá nào là bcs…

Tiếng ổ khóa vang lên khô khốc lạnh tanh.. em và bố như nín thở ..cảnh tượng xấu nhất trong phòng đã hiện diện rõ nhất trong đầu em, nhưng khi cánh cửa phòng mở khẽ ra.. bên trong khác hoàn toàn với điều em tưởng tượng, giường chiếu, tủ , tivi các thứ vẫn nằm nguyên vị trí của nó từ đầu.. không có gid xáo trộn cả.. duy nhất trên cánh cửa mặt trong phòng chi chít vết xẻ dọc xe ngang như ai đó lấy một vật nhọn vạch lên đó làm lớp sơn xanh trên cánh cửa gỗ cũng phải oằn lại để lộ lớp gỗ trắng hếu bên trong .. các thớ gỗ bị đứt gãy thành hàng..

Không sao rồi .. may quá, khóa cửa lại đi con, lấy thứ gì cần thiết bỏ hết ra ngoài.. bố đi mời thầy sớm, cho nó sớm

Em vào phòng lấy sạc điện thoại và đôi bộ quần đùi áo phông.. bố em ra dắt xe xuống cổng rồi rục rịch đi luôn..

Vứt mấy bộ quần áo dưới cuối giường, em ngã lưng lên chiếc chiếu trúc.. định chợp mắt chút nữa vì dường như cơn ngái ngủ vẫn chưa buông tha cho đôi mắt của em.. Em nhoài người lên với cái tai nghe ở đầu giường, định bụng mở bài nhạc quen thuộc cho dễ ngủ, nhưng chiếc rắc tai nghe bị mắt một đoạn vào thành giường.. lại lồm cồm bò dậy để gỡ ra.. em lật chiếc chiếu trúc lên để tiện tay lấy cho dễ.. bỗng em giật mình, dưới lớp chiếu trúc lâu năm mốc xanh ,em nhác thấy một tấm mà không, như một vật gì vuông vắn, bé bằng ba đầu ngón tay được đựng trong chiếc túi nhung màu đỏ thẫm được thắt lại một đầu..

Nhặt vật kì lạ đó lên rồi khẽ thổi lớp bụi mốc từ cái chiếu trúc dính vào xanh xanh đỏ đỏ..mân mê một hồi em tò mò kéo nút thắt trên đầu chiếc túi nhung ra, một mùi thơm nhè nhẹ thoát ra từ chiếc túi len lỏi vào nơi cánh mũi.. đầu óc em choáng váng, tai em ù đi ,cơ thể như nhẹ bẫng..

Tiếng thình thịch… cảnh vật xáo trộn.. chiếc xe có người phụ nữ đang lái.. chị ấy ngã.. em và thọ,quyết.. vực chùa ông..

vùng vẫy trong cơn mơ em ngồi bật dậy.. đây là giấc mơ xảy ra vào đêm hôm nọ. cái đêm em thấy thằng thọ búng tàn thuốc .. đầu em đau buốt như vừa chịu một sự va đập không hề nhẹ..

Cái Đéo Gì Vậy..

trên tay em vẫn cầm chiếc túi nhung màu đỏ thẫm..

Tay phải em bịt chặt đầu túi .. em làm lại vài lần, miệng túi mở ra tỏa mùi thơm nhè nhẹ.. giấc mơ đó lại ập đên bất ngờ.. vài lần như vậy đến khi cơ thể em không thể chịu đựng nổi nữa.. đầu óc quay cuồng đau đớn.. chân tay lạnh ngắt em mới dừng lại.. em buộc thắt miệng túi lại và không dám lấy cái thứ vuông vắn cứng ngắc bên trong ra..

Đút vội thứ quái quỷ đó vào ví rồi em vơ mấy bộ quần áo cuối giường nhét tất vào chiếc cặp chéo vai đựng giấy tờ trong tủ rồi quàng tạm lên vai.. em trèo nhanh lên chiếc dream ..

Giờ phải cho ghằng thọ thấy cái thứ quái quỷ này.. hơn thế nữa cho nó biết cái thứ đứng dưới cổng nhà em đêm qua..

Bánh xe phanh cháy đường để lại vết cao su cháy xẹm khét lẹt dưới đường.. em chạy thẳng lên nhà thằng thọ.. mẹ nó đang ngồi dưới tầng một …trong gian bếp..em chào lễ phép rồi hỏi mẹ nó..

Bác.. thọ có nhà không bác

Nó không cháu ạ.. nó đi công chuyện từ hôm nọ rồi.. mẹ nó thản nhiên đáp , vẫn câu trả lời cách đây mấy hôm em nghe mẹ nó nói

Nhưng đêm qua cháu gọi.. mà mà thôi ạ, cháu về đây Em cảm thấy mẹ nó như muốn giấu em điều gì đó..

Ra đến cửa.. ngay dưới phòng nó trên lầu. em rút điện thoại ra gọi nó.. nhạc chờ vang lên thì bất ngờ tiếng chuông điện thoại trên lầu vang lên theo..

Cái ĐM .. em thốt lên.

Alo!! gì vậy mày tiếng thằng thọ vang lên văng vẳng trong điện thoại..

Không có gì.. định bảo mày cái này em vừa trả lời vừa liếng xéo vài trong nhà…mẹ nó đang lúi húi lấy cái gì đó trong phòng bếp.. em nhanh chân bỏ lại đôi dép rồi nép vào mé cửa ..trong giây lát em lao mình lên lầu .. từng nhịp chân như lăng ba vi bộ trong truyện trung hoa cổ trang..

mất vài giây cũng lên đến cửa phòng nó..

em cong ngón trỏ gõ khe khẽ vào cửa phòng..

(cốc cốc)

Gì vậy mẹ.. con đang bận mà tiếng nó trong phòng..

(cốc cốc)

Đây rồi .. thưa mẹ nó gắt gỏng ..

Kẹt kẹt kétttt

cách cửa gỗ nặng cᏂị©Ꮒ vừa hé ra thì em ngửi thấy mùi hương quen thuộc..

Mày..Mày..Tuấn anh!!! nó toan đóng cửa lại.. mặt nó biến sắc..

Em lùi một bước rồi đấm mạnh vào cánh cửa..

RẦM!!!!