Tô Thiển bị Cố Chiến ôm vào trong ngực, lần đầu tiên cảm nhận được l*иg ngực của một người đàn ông như vậy, hormone nam tính tràn ngập trong hơi thở của cô, lan tràn tới toàn thân.
Cô không tự chủ mà run rẩy cả người.
Sao cô lại cảm thấy cô càng khiêu chiến điểm mấu chốt của Cố Chiến, thì càng đào hố cho mình vậy?
Hiện tại Cố Chiến thật sự muốn dỗ cô ngủ?
Mẹ nó, cô cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, dỗ cái gì mà dỗ!
Hơn nữa, đầu óc Cố Chiến có vấn đề à?
Rõ ràng sự tức giận trên mặt không thể kìm chế được, tại sao không tuỳ ý đá cô đi đi?
Điều này hoàn toàn không phù hợp với tính cách lãnh khốcvô tình của Thái tử gia anh!
Cố Chiến đặt cô lên giường, nằm xuống bên trái.
Cố Chiến nằm ở bên phải.
Tô Thiển chớp chớp mắt, giữa cô và Cố Chiến cách nhau một giải ngân hà.
Cô tiếp tục tìm đường chết: “Anh Cố Chiến, em cứ như vậy dỗ em ngủ?”
Cố Chiến giả chết.
“Anh nói đi, dỗ như thế nào?”
Tô Thiển cong môi, ủy ủy khuất khuất, giây tiếp theo như sắp khóc.
“Anh làm vậy đối với một cô gái mà nói, anh Cố Chiến anh căn bản không quan tâm đến em, anh làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của phụ nữ mang thai, bảo bảo sẽ phát triển không tốt…”
“Cô câm miệng!” Cố Chiến rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, từ trên người móc ra điện thoại, mở lên.
Tô Thiển nhướng mày vui vẻ, Cố Chiến rốt cuộc cũng tức giận, cô phải không ngừng cố gắng!
Cô giống như con sâu nhỏ, di chuyển đến bên cạnh Cố Chiến, ôm lấy đùi anh: “Anh Cố Chiến, anh dỗ em đi…… Vì tốt cho bảo bảo……”
Giọng nói của cô ngọt ngào đến mức khiến Cố Chiến nổi da gà.
Thật là… Người phụ nữ quá dối trá, quá làm ra vẻ!
Chịu, không,…!
Anh nhịn!
Tô Thiển đã thấy được gân xanh đang nhảy lên của anh, lại không ngừng cố gắng.
“Anh Cố Chiến, em rất thích anh nha, anh có thể dỗ em ngủ, em và bảo bảo đều vô cùng vui vẻ. Anh Cố Chiến, sao anh lại tốt như vậy, anh chính là người giỏi nhất trên thế giới này, anh Cố Chiến… Thích anh.”
“Anh Cố Chiến, anh mau dỗ em đi, nếu anh dỗ em, sau khi bảo bảo sinh ra, nó sẽ đá anh.”
“Anh Cố Chiến……”
Cố Chiến không kiên nhẫn xoa xoa mày, sau đó ném điện thoại sang một bên, nhanh chóng kéo cô vào trong lòng, bàn tay to dùng sức vỗ trên vai cô.
Lực đạo kia, có thể vỗ nát cô.
Trong miệng anh lúng túng phun ra một câu: “Bé ngoan, ngoan ngoãn ngủ đi, hai chú hổ chạy nhanh, chạy chậm, không có mắt, không có tai, cũng không có……”
Tô Thiển chôn mặt trong chăn, cả người đều đang run rẩy.
Nghẹn cười.
Sao cô lại đột nhiên cảm thấy Cố Chiến có chút đáng yêu?
Bé ngoan?
Từ trong miệng anh nói ra, thật sự rất kinh khủng!
Lời bài hát phía sau rõ ràng là hai chú hổ, anh hát thành cái gì vậy? Không đúng, anh là đang đọc.
Cố Chiến biết cô đang nghẹn cười, sắc mặt đã âm trầm đến mức sắp chảy nước.
Lạnh lùng cảnh cáo: “Không được cười!”
Tô Thiển thật sự nhịn không được, ngẩng đầu, trên mặt đều là ý cười xinh đẹp, hai tay chống cằm, dôi mắt hồ ly ngoéo anh một cái, “Anh Cố Chiến, anh thật giỏi dỗ dành người khác, anh học ở đâu vậy? Không phải là từng dỗ dành rất nhiều cô gái rồi chứ?”
Cố Chiến này, người sống chớ tiến gần.
Bên cạnh trước nay đều không có phụ nữ.
Giữ mình trong sạch, cao lãnh cấm dục.
Cố Chiến bị nụ cười xinh đẹp của cô lung lay một chút, đôi mắt hồ ly khiến tim anh ngừng đập trong chốc lát, anh có chút không được tự nhiên dời mắt đi.
“Tìm kiếm trên mạng.”
Tô Thiển nhớ tới vừa rồi anh vuốt vuốt trên di động, cô còn tưởng rằng anh đang không kiên nhẫn ứng phó cô, cho nên xem điện thoại để gϊếŧ thời gian, hoá ra anh đang tìm cách dỗ dành người khác?
Thẳng nam sắt thép Cố Chiến này thật sự rất đáng yêu!
Cô cười đặc biệt rạng rỡ: “Anh Cố Chiến, anh có biết cách vừa rồi anh dỗ dành thật sự là dỗ dành trẻ con sao? Hơn nữa, đoạn cuối cùng là một bài hát, phải hát, không phải đọc ra.”
Cố Chiến đâu biết có nhiều thứ lằng nhằng như vậy.
Anh căn bản chưa từng dỗ dành ai, cũng không muốn dỗ dành con gái.
Trong bụng Tô Thiển có đứa bé, anh không có cách nào khác.
Nếu không phải vì trong bụng cô có đứa bé, chỉ cần cô dám mở miệng bảo anh dỗ cô ngủ, anh sẽ trực tiếp tát cô đến đầu óc choáng váng.
Bớt việc!
Cố Chiến nhướng mày nhìn cô, vẻ mặt hung ác: “Ngủ! Nhắm mắt lại!”
Cố Chiến chỉ cần tức giận, lộ ra thái độ không tốt, chính là lúc Tô Thiển làm trời làm đất.
Vì thế, cô ôm đùi Cố Chiến chặt hơn, “Anh Cố Chiến, anh thật tốt với em, em không đành lòng đi ngủ, muốn nói chuyện với anh……”
Tô Thiển dùng giọng nói ngọt nịm ríu rít ríu rít, ồn ào, nói chuyện trên trời dưới đất, ngay cả cô cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Cuối cùng, Cố Chiến đang ôm cô nhẹ nhàng dỗ dành cũng nhịn không nổi.
Thô lỗ đẩy cô ra, lạnh mặt nhanh chóng mở cửa phòng đi ra ngoài.
Thật ra Tô Thiển nói cũng mệt rồi, khi Cố Chiến đẩy cô ra cô còn sửng sốt một hồi lâu, khi phản ứng lại cô đã quyết định đuổi theo.
Cố Chiến đã phiền đến mức đẩy cô ra, lúc này cô tuyệt đối không cho Cố Chiến cơ hội bình tĩnh lại!
Tiếp tục quấn lấy, phiền chết anh!
Khiến anh chịu không nổi phiền, đạp cô đi!
Cô vừa chuẩn bị bò dậy từ trên giường, liền nhìn thấy cửa phòng đóng lại được mở ra, thân ảnh cao lớn của Cố Chiến xuất hiện ở cửa, bước chân thon dài, thong dong đi đến.
Thậm chí…… Trên khuôn mặt tuấn mỹ còn hiện lên nụ cười.
Tim Tô Thiển đập thình thịch, nụ cười của anh quyến rũ chúng sinh, khiến người ra hoa mắt, trầm mê với sắc đẹp của anh.
Cố Chiến là một nam thần đẹp đến mức khiến người ta phải thét chói tai.
Rất ít cười.
Khi cười rộ lên rõ ràng rất đẹp, lại khiến cô cảm thấy một cổ khí lạnh từ lòng bàn chân chạy lên.
Nguy hiểm không thể giải thích được.
Nhưng cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội khiến Cố Chiến phiền đến hỏng mất.
Cô ủy khuất chớp chớp mắt, “Anh Cố Chiến, tại sao anh không nói một tiếng đã đi rồi, em cho rằng anh không cần em nữa, em rất ủy khuất, thật khó chịu, ngực đau quá, anh không biết em yêu anh bao nhiêu đâu? Em… Ô… Ô ô…”
Tô Thiển không thể tưởng tượng được mở to hai mắt nhìn.
Chỉ thấy trong mắt Cố Chiến đầy vẻ âm trầm hài hước.
Anh thế nhưng……
Anh thế nhưng xuống lầu lấy băng dán, vào lúc cô đang ríu rít không ngừng, dán lên miệng cô.
Dựa!
Quá đáng!
Làm như vậy với một mỹ nhân nhu nhược không xương, anh không phải đàn ông!
Tô Thiển mở to hai mắt nhìn, trong mắt đều là vẻ không thể tin được, nhanh chóng duỗi tay muốn xé băng dán trên miệng mình xuống.
Khi cô đưa tay xé băng dán Cố Chiến nhanh chóng xoay tròn băng dán trong tay, dính tay và miệng cô lại.
Tô Thiển đỏ mắt “Ô ô ô”, trong đôi mắt to đều là lên án anh!
Không tim không phổi!
Siêu cấp vô tâm!
Sao lại có thể thô bạo như vậy đối với một cô gái nhu nhược!
Cố Chiến không phải đàn ông!
Quá đáng!
Tô Thiển tức đến thiếu chút nữa bùng nổ tại chỗ.
Cố Chiến nhìn cô không nói được lời nào, đôi mắt sáng ngời còn đang bộc phát lửa giận hừng hực.
Đột nhiên, trạng thái tinh thần bị Tô Thiển lăn lộn cả ngày hôm nay hoàn toàn khôi phục.
Anh tùy ý ném băng dán lên mặt đất, cả người thoải mái nằm trên giường, cảm khái: “Rốt cuộc cũng thanh tĩnh.”