Chap 26: Ngày 20+21/10 Ăn kem với V và gặp lại thằng L sau bao ngày "xa cách"
Sáng 20/10, em mở mắt dậy, ôi éo mẹ, tối thức khuya quá, không hiểu thế nào mở mắt ra đã là 8h30, em vội vàng thay đồ rồi vọt lên công ty. Lên đến nơi cũng hơn 9h, vừa bước vào phòng thì nhìn thấy ánh mắt sếp hầm hầm, cũng tại em nghĩ mấy ngày rồi, giờ mới đi làm lại mà trễ thế này. Em bị sạt cho 1 tăng, muốn chết lên chết xuống.
Nhìn về phía H, em chỉ thấy trống không, không có ai, hỏi ra mới biết em nó đi khảo sát thị trường rồi, chắc chiều mới về. Xong, em cố làm đến qua đầu giờ trưa thi lên bệnh viện rút chỉ ở vai, phải nói là cảm giác chẳng thoải mái gì :sweat:. Vừa từ bệnh viện về công ty lại thì thấy mọi người đang làm gì ấy, tụ tập đông lắm, mọi người cười đùa, cứ như liên hoan, hỏi ra mới biết công ty mua nước với bánh cho nhân viên ăn uống mừng ngày 20/10, có quà cho chị em phụ nữ nữa. Sực nhớ hôm nay là 20/10, cái định mệnh, thế *beep* nào, hôm nay đã là 20/10, mình lại không còn ai bên cạnh... Em thấy rầu, trốn ra ngoài ngồi, mua 1 ly cafe đen không đường ngồi gặm nhấm nỗi buồn 1 mình, tự nhiên em lại thấy mình thật cô đơn các thým ạ :sosad:
Đến hết ngày, định gặp H xem em nó thế nào nhưng em nó đi khảo sát xong về luôn không ghé công ty, em đành nhắn cho em nó 1 tin nhắn: "Chúc em 20/10 vui vẻ nhé, thật tiếc không gặp được em". Em nó không trả lời. Nhớ đến C, cũng nghĩ nếu không nhắn cho em nó tin nào cũng tội, thế là em nhắn cho em nó 1 tin: "20/10 thật vui em nhé, sớm quên anh và tìm được người thương em nhé...", vẫn không có tin nhăn nào, hy vọng là em không làm 2 em nó buồn. Rồi sực nhớ phải đưa em nó mấy mòn đồ thu hoạch được, nghĩ đi nghĩ lại, thôi để mai rồi tính, giờ em mệt quá.
Về đến nhà, em phải nói là nhàm chán không chịu được, có lẽ vì 20/10 vẫn là ngày lễ, cái không khí vẫn có nên mình bị ảnh hưởng :sosad: Đang nằm chơi thì thấy đói bụng, nhìn đồng hồ thì cũng mới 6h mà bụng đói cồn cào, thế là em đi tìm gì ăn tối, ngồi la cà, ăn uống vớ vẫn, đi loanh quanh một hồi, toàn thấy mấy cặp đi chơi, thế ếu nào, 20/10 mà các thanh niên toàn đi chơi với gái, xong sực nhớ ra mình, đã nhắn tin cho gái nhưng mẹ thì chưa gọi, mình cũng khác ếu gì đâu, thế là lấy điện thoại gọi chúc mừng mẹ, mẹ lai kêu em: "Gớm, hôm nay có gió mùa hay sao mà cậu con trai tôi lại gọi chúc mừng 20/10 tôi thế này", éo le thế đấy các thým ạ :sosad:
Về đến nhà thì hơn 8h rồi, vừa lên đến trước cửa phòng thì cũng thấy em V đang ngồi trước cửa nhà ăn nho, nguyên cả rổ :oh:
- Ủa V, gì mà ngồi ăn trái cây 1 mình thế, không đi đâu chơi à?
- Dạ thôi, em lười đi lắm, ở nhà cho phẻ - em nó cười, híp cả mắt, trông yêu ghê, mà cứ mỗi lần nhìn em nó em lại cứ nhớ đến gấu cũ :sosad:
- Hôm này là ngày của em mà, phải đi đâu đó chơi chứ - em cũng cười híp mặt nhưng chắc ngộ lắm em nó nhìn e như thần kinh ấy
- Ngày của em ớ - em nó ngơ ngơ một hồi rồi như sực nhớ ra – à, ý anh là 20/10 á – em nó lại cười, duyên vãi cả đái ợ :sεメy:
- Ầy, chứ gì nữa, hay để anh mời e ly kem nhé, đi ăn không?
- À ờ... cũng đc anh, vậy mình đi, đợi e vào thay đồ đã :D
Rồi, vẫn màn cũ, em lại ngồi đợi gần 20 phút, em nó lại xuất hiện với... xì tai áo sơ mi quần jean, oát đờ phốt phát, vẫn vậy mà vẫn lâu vãi ra :ops: Dẫn em nó ra quán kem gần nhà, ăn, chém gió vớ vẩn:
- Em đi học vui không, bữa giờ thế nào rồi?
- Không vui đâu anh, kiểm tra giữa kỳ tè le, em mệt quá trời.
- Em ăn thêm kem không?
- Dạ em thấy cũng no rồi, chắc ăn thêm 1 ly nữa thôi
Thế *beep* nào, ly thứ 3 rồi :oh:. Người ta bảo 1 trong những triệu chứng của stress là ăn nhiều có lẽ nào :shot:
- Em có vẻ thích ăn kem nhỉ :D
- Dạ, kem ngon mà anh, gì chứ kem em ăn hoài không ngán – thế thì chết anh à :stick:
- Oh, hay thi thoảng anh dẫn em đi ăn cho vui nhé.
- Anh nói đấy nhé :beauty: - hình như em hớ rồi, cũng tại nụ cười của em nó, đẹp và dễ thương hơn cả ex cũ của em.
- Ờ ờ... anh nói gì ấy nhỉ - em giả điên
- Rõ là anh vừa nói mà giả quên à
- Ầy, bác sĩ bảo anh có bệnh mất trí nhanh mà, hay quên những gì cần quên lắm
- ... :amazed:
Rồi cứ thế một hồi thì về, thế là hết ngày.
Hôm sau, em đi làm, lần nay dậy được khá sớm, 7h45 :sweat: May là lên tới công ty thì sếp vẫn chưa vào. Lại quên mua đồ ăn sáng, lần này nhịn luôn, em cũng lười ăn. Loay hoay làm thì vẫn không thấy H đâu, hỏi mọi người thì biết được em nó đi khảo sát thị trường tiếp, hình như phải làm 3, 4 ngày gì ấy. Mà em cũng kệ, giờ chẳng quan tâm nổi, em đuối :pudency:
Sực nhớ ra chùm chìa khóa em đang giữ, với mấy món đồ. Em cầm điện thoại lên gọi cho C:
- Dạ...
- Anh có mấy món đồ cần đưa em, chiều anh gặp em nhé.
- Dạ... Dạ được ạ, mấy giờ anh?
- Tầm 6h anh qua nhà em nhé.
- Dạ không, mấy bữa nay em sợ nên qua ở nhờ với Nh.
- Ừ vậy chiều a qua đó gặp em
- Dạ...
Rồi em làm việc tiếp. Đến chiều thì đi về. Em trốn về sớm vì thấy oải oải, định về nhà chút rồi qua đưa hết mấy món đồ cho em C thì đột nhiện, vừa dắt xe ra khỏi bãi thì lại gặp thằng L, mắt nó nhìn em trừng trừng. Nó đi với em nó, mà mịa, định làm gì, ở đây có nhiều người, cả bảo vệ, nó muốn đánh nhau với em ở đây à :canny:
Em coi như không thấy nó, dắt xe ra thì nó tiền tới, chặn đầu xe em rồi nói:
- Anh muốn nói chuyện với chú – nhìn mặt anh éo giống muốn nói chuyện :chaymau:
- Anh cần nói gì?
- Chú tránh xa H ra, anh cảnh cáo lần này lần cuối.
- Anh có vẻ có vấn đề thần kinh nhỉ.
- Mày nói cái gì – nó trừng lên nhìn em, thằng này đúng là hài, hơn tuổi em mà em éo coi trọng nổi.
- Chuyện tình yêu, ông anh muốn có con người ta thì đến mà nói với em nó, mà chiếm lấy tình cảm em nó, đi mà nói với tôi làm gì, tôi éo yêu ông anh thay em nó được đâu
- ĐM, mày khích đểu tao hả thằng *hó – nó nắm lấy áo em, thằng em nó cũng tiến tới.
- Chuyện gì vậy anh? Tẩn nó ở đây luôn hả? – thằng này có vẻ biết sợ
- Ông anh liệu hồn, manh động tí nữa thì mấy ông anh bảo vệ đằng kia tới hỏi thăm thì mệt đấy.
- Mày ngon lắm, bước ra ngoài kia đi rồi tao cho mày biết tay. - Hù ai vậy ông anh :canny:
Nó buông em ra rồi cùng thằng em nó ra ngoài canh em, định thịt em ngoài đó hay sao vậy?