Nghi Vấn Cao Thêm Sau 4 Năm Tu Luyện

Chương 9

Chap 9: Nốt ngày 8/10

Em kể nốt hôm nay ạ.

Rồi, em C gọi đến... E cũng bắt máy ạ. Dù sao thì cũng cần nói chuyện, thế éo nào mà cứ tắt máy hoài. E nói:

- A nghe.

- Sao e gọi a mãi không được, e qua nhà a cũng không gặp nữa? - nghe e ấy có vẻ mếu.

- Gọi làm gì e, cũng chẳng để làm gì... - Tựu nhiên e... e thấy khó chịu vô cùng... Dường như cái cảm xúc uất ức em dồn nén mấy bữa nay dang chuẩn bị lên đến đỉnh điểm, chỉ chực chờ tuôn trào ra.

- ... Em...

- Hay e muốn a nói 1 lời kết thúc cho e rõ ràng, không tiếc nuối. A thích e nên tự hiểu đi, a không muốn nói nhiều. E hiểu tính a mà.

- Nhưng a phải nghe e giải thích, e vẫn còn...

- Nếu em đã không chịu hiểu vậy thì a sẽ nói luôn, chúng mình chia tay nhé, chúc e hạnh phúc bên người mới, a và e kết thúc tại đây, đừng làm phiền a nữa. Bye e!

E cúp ngay điện thoại. Tự nhiên e thừ người... Một cảm giác nhói đau lên từ tận sâu thẳm đâu đó bên trong... Nước mắt e như sắp ứa ra... Nói thật là e tưởng như mình đã xác định rồi, đã quyết rồi, sẽ không còn cảm xúc gì nữa... Nhưng khó thật, dù quyết rồi, chắc chắn sẽ không thay đổi... Nhưng đau thì vẫn cứ đau... Chua xót thì cứ chua xót... E như nghẹn ở cổ...

Đang tâm trạng rối bời, e cứ tự nhủ cố lên, xóa tan những cảm xúc này nghay, tuyệt đối không được rơi lê, không đáng phải như vậy... Đột nhiên một cái tay vỗ vào vai e, e thấy dau một cái, là do vết thương cũ ạ, mà vỗ cũng mạnh nữa, thôn không tả được, em "ứ" 1 tiếng, quay qua thì thấy con của nợ H. Trời ạ, nó lại ám em là thế nào? Lúc này e đang đứng ngoài góc hành lang chỗ căn tin tòa nhà mà công ty e thuê. Em vừa định chửi nó thì cố gằn lại...

- Gì vậy?

- Sao mấy bữa nay a cộc cằn vậy? Mà hình như a đau hả?

- Đi mà hỏi thằng bạn trai của cô ấy - Éo mẹ em lỡ lời, e định không nói. Lỡ câu đấy xong e im bặt.

- bạn trai nào? E chưa có mà? ý a là sao?

- Không... a nhầm thôi. Thôi a có việc, hôm nay a về sớm, bye e nhé.

- Nhưng mà anh, anh đau thật hả? - Con này dai vãi - Rõ ràng là a có gặp a L đúng không? Ảnh đánh anh hả? Anh có sao không?

Éo mẹ con này lạ thật, e dắt xe ra mà nó cứ theo léo nhéo, bực lên e quát

- Anh mệt rồi đó, e thôi đi, có gì thì về mà hỏi bạn trai e ấy. A đang có nhiều việc phải lo rồi, thế nhé.

Rồi e ra vọt đi luôn. Mà hình như e vừa làm con bé H nó mếu, chả biết có khóc không. Thôi thây kệ, thân mình lo còn chưa xong.

E chạy qua luôn nhà thằng H, không ăn gì. Mà giờ e mới nhớ, sáng đện tận bây giờ em vẫn chưa ăn gì, cũng chẳng thấy đói. Qua, em vào nhà, nhà có mỗi nó, ba mẹ nó đi làm cả rồi. Vào nhà nó, quăng cái ba lô xuống, giờ e vẫn chưa đeo ba lô đc. E hỏi H:

- Mày gọi đc thằng T vs con Ng không?

- Được, may đấy, tao gọi trễ xíu nữa là con Ng nó đi shoping rồi. Mà làm gì kêu tụi nó, định làm trò gì à.

- Ừ, có trò hay. - Xong e kể nó vụ e thấy thằng S, rồi cuộc gọi e gọi Nh.

- Đéo đệt, mày có nhìn lộn không? Đời có chuyện trùng cmn hợp vậy sao?

- Đéo biết, mà tao đéo quan tâm, giờ tao chỉ biết, tao sẽ cho thằng *hó đấy 1 bài học.

- Ok, tao tham gia nữa

- Mày đéo tham gia thì tao qua đây làm gì, mà 2 đứa kia khi nào đến?

- tụi nó kêu 1h.

- Vậy bắn vài ván đi, ngồi không buồn như chó cắn.

Em với nó bắn vài ván, mà thế éo nào, e hôm nay bắn dở như sh*t. Lát sau thì 2 đứa bạn e tới luôn. Tụi nó vào, e kế đầu đuôi mọi chuyện. Cả 2 đứa này thì C chi biết T vì có gặp cũng mấy lần. Riêng Ng thì chưa gặp lần nào. Em mới nói rõ ý em cho tụi nó:

- Bây giờ tao cần thu thập thông tin thêm, làm rõ về thằng S, mọi thứ có thể để rồi làm một trận ra trò. Cơ bản nhất là cho nó gặp cà C và V 1 lúc. Như thế nào thì để có hết thông tin rồi tính. Giơ mình phải theo dõi để biết về thằng S đã, đầu tiên là theo dõi C và V, khi nào nó qua đón 2 đứa thì thoe tụi nó đến khi tụi nó về rồi thằng S về nhà là biết nhà nó. Thêm thông tin khác thì tạo gọi một số đứa bạn hỏi thăm thử. Tao đi làm cả ngày, tối mới về đc nên sẽ theo dỏi buổi tối, tụi bây giúp tao buổi ngày nhé.

- Ok - thằng T nói - Má tao nghe mày kể mà ứa máu, cứ để tao giúp, tao vs V thay nhau đi. Khi nào xin ba tao không trực máy đc thì tao đi

- Uh - Ng kêu - mà con bé C chưa biết mặt Ng đúng ko? để Ng đi theo nó cho dễ, còn T với H thì theo V.

- Ok - thằng H đồng ý. - Trừ lúc tao đi làm thì thua nhé.

- Uh cảm ơn tụi bây, để tao gọi 1 người.

Xong cơ bản vậy. Hy vọng là sớm lấy đc thông tin, chứ tụi nó nói gì thì cũng không theo sát suốt ngày đc. Em lấy máy ra gọi Nh:

- Em nghe anh Đ

- Uh chảo em

- Anh gọi em có gì không ạ?

- À, anh định hỏi em... Em có quen S không?

- Dạ... Bạn trai mới của C ấy ạ?... Dạ không, trước giờ chưa quen ạ. Mà C hình như cũng mới quen S mấy tháng thì phải. E có hay tâm sự với C, mấy bữa có nghe C nhắc tới ảnh.

- E có biết S đang làm gì không? ở đâu? có phải người đàng hoàng không em - em cũng không biết hỏi sao để không lộ ý đồ nữa

- Dạ cũng có nghe C nói, ảnh đang làm cho công ty nhà, buôn bán gì đấy e không nhớ lắm, ảnh đang ở 1 mình thì phải, nghe C nói ảnh cũng hiền mà giỏi lắm... - Em nghe mà ứa máu, định cúp máy nhưng cố nhịn

- Còn gì nữa không em?

- Dạ... Mà có cái... em có lần thấy ảnh đi chơi với một cô gái khác dù hôm bữa C nói đã quen ảnh...

- Ủa em gặp S rồi hả?

- C có cho em xem hình anh S. Em không dám chắc lắm nhưng cũng cảm thấ không yên tâm... Mà anh Đ... Anh đừng trách C... cũng tại thời gian gần đây... C cô đơn quá... - Cũng phải, từ lúc e đi làm thì e hay đi công tác, có khi cả tháng gặp nhau đc đôi lần. Công việc khiến e mỏi mệt, cũng ít nt gọi điện hơn...

- Ừ anh hiểu... Nhưng chuyện xong rồi... Thôi cảm ơn em nhé Nh.

Rồi e tắt máy, mẹ nó...

Mấy đứa bạn nhìn e ái ngại. E kể lại, xong phân công luôn cho tụi nó. Rồi, từ giờ đứa nào rảnh giờ nào thì đi giờ ấy, thằng H với T thì chia nhau ra cho dễ.

Xong đâu đấy nguyên đám đi uống nước chút rồi cũng về, có vẻ tụi nó cũng thấy được tâm trạng e nên động viên suốt, em cũng đỡ phần nào. Xong Ng vs T về, e qua nhà H chơi chút nữa, rv cho các thým xong thì e cũng về.

Về tới nhà thì éo mẹ, em thấy C đứng trước cửa ạ... Em quay xe bỏ đi luôn trước khi e nó kịp thấy e.

Thôi tạm đến đây, e thấy mỏi mệt quá... Mai e rv tiếp nhé!Các thým khuyên em mặc kệ cả, nhưng không hiểu sao e không thể mặc kệ được. Có lẽ em là người sống hết mình, làm là làm cho tới để không phải hối hận. Em càng không muốn để thằng S làm trò cắm sừng e xong lại yên thân mà hưởng thụ, không làm gì thì nhục với đời các thým ạ.

Còn vụ trả thù, chưa biết S thế nào, nhưng không lẽ sợ mà để yên cho thằng c hó cắm sừng e yên ổng mà ko làm gì? Giờ e đang nhớ đến cái ánh mắt và cái nụ cười đểu nó nhìn e lúc đó, cay lắm, cay đéo chịu được!!!

Mà có lẽ, e muốn làm đến cùng cho chuyện này ra ngô ra khoai có lẽ cũng là để cạn tình cạn nghĩa với C, cũng là thấy tội V vì có lẽ e nó cũng đang bị lừa thôi.

Còn coi e nó như rau thì e sẽ không làm, e không phải loại người có thể đi lừa dối, rồi lợi dụng người khác để thỏa mãn bản thân như vậy, e cũng không muốn dính líu đến e nó nữa. Các thým gạch đá e đành chịu.