Không chọn được, căn bản không chọn được.
Bất kỳ trùng cái nào trong số này cũng có thể dễ dàng bóp nát đầu cậu!
Cứu mạng!
Cậu lo lắng nhìn Lindbergh, thấy ông giơ tay ra hiệu dừng lại.
Lễ nghi quan nhanh chóng ngừng việc xếp hạng những Đường tộc phía sau.
"Có người vừa ý không?"
An Lãng liên tục lắc đầu, thấy những trùng cái phía dưới đều ngẩng đầu nhìn cậu.
Màu tóc và màu mắt của Đường tộc muôn hình muôn vẻ, màu xanh lục chiếm đa số, hơn nữa phần lớn còn phát sáng!
Không hề nói quá, trong khoảnh khắc đó An Lãng suýt ngất xỉu.
Lindbergh nhíu mày, phất tay, lễ nghi quan liền tiếp tục xướng tên trùng cái theo thứ tự.
Cho đến khi trùng cái cuối cùng bước lên, An Lãng vẫn chưa ném xuống một miếng trúc tiên nào.
Hàng dài trùng phía dưới khiến An Lãng tê dại cả người, dù là á thư nhỏ con nhất trong số đó, nhìn cũng mạnh hơn cậu rất nhiều.
"Không có ai vừa ý sao?" Giọng Lindbergh rất trầm.
An Lãng tiếp tục lắc đầu.
Lindbergh đã nhìn ra An Lãng không muốn chọn ai, ông nói: "Nếu con không có người vừa ý, vậy thì cứ theo quân công mà xếp."
"Mười người đứng đầu có thể trở thành ——" Ông kéo dài giọng.
"A đừng đừng đừng đừng!" An Lãng vội vàng ngắt lời, nói đùa, nếu xếp theo quân công, chắc chắn những người được chọn đều là trùng cái có sức mạnh lớn nhất! Cậu muốn chết sớm vậy sao?!
"Để con suy nghĩ lại, để con suy nghĩ lại!" An Lãng nhanh chóng xoay chuyển đầu óc, "Thư phụ chắc cũng đói rồi, hay là chúng ta ăn cơm trước đã!"
Lindbergh liếc nhìn cậu, không nói gì nữa, tức là đồng ý.
An Lãng thở phào nhẹ nhõm.
Những trùng bưng thức ăn lần lượt tiến vào, đột nhiên, mắt An Lãng sáng lên.
Cậu đã tìm thấy một trùng không cao bằng mình!
Chiều cao đó rõ ràng là chưa thành niên! Chưa thành niên đồng nghĩa với sức tấn công nhỏ! Sức tấn công nhỏ đồng nghĩa với việc cậu có cơ hội sống sót cao hơn!
Chính là người này!
Không ai nói không được chọn người hầu mà đúng không!
Tuy có hơi áy náy với thiếu niên này, nhưng An Lãng không còn cách nào khác! Yên tâm đi! Cậu tuyệt đối không phải người xấu!!!
An Lãng quyết định trong lòng, khi Lindbergh vừa buông đũa định mở miệng, An Lãng đã nhanh chóng nói: "Con đã chọn xong rồi!"
"Ồ?" Lindbergh thong thả lau tay, ung dung nhìn An Lãng.
An Lãng chỉ vào mấy á thư, cậu liếc nhìn sắc mặt Lindbergh, rồi lại chỉ Riley, Vưu Chước và Khoa Lai.
Cậu không phải kẻ ngốc, những lời Chung Đào nói lúc chiều chắc chắn là truyền đạt ý của Lindbergh. Nếu cậu không chọn những trùng cái này, họ cũng có cách để vào được.