Đồ Ngốc! Tôi Là Chồng Của Em!!

Chương 66

Chương 66
Dẫu còn chút hoài nghi trước lời của con trai, nhưng Hạ lão gia vẫn nốc nguyên ly rượu đáp lễ.

-Con thì biết gì chứ, Giai Băng còn ở đó ngày nào, thì ngày ấy các con gái ta vẫn là vợ lẽ của người ta! Không bao giờ ta chấp nhận điều đó!

-Cha cứ yên tâm làm theo lời con. Nhất định…khi tiệc cưới lần thứ hai của Đằng Dạ diễn ra, hắn sẽ chỉ có một người vợ duy nhất mà thôi_Rót thêm rượu vào hai chiếc ly đã cạn, Lãnh Kiên quyết đoán nói, giọng nói của anh càng về sau càng nhỏ, như chỉ nói với chính bản thân anh mà

thôi_À…không phải là hai, mà có lẽ là ba lễ cưới.

Trong lúc có kẻ nhàn nhã ngồi bày mưu tính kế, thì Đằng Dạ lại liên tục hắc xì vào đống bài thi chất cao như núi nhờ sự ưu ái gọi tên của một số kẻ nào đó.

Lấy phắt tờ giấy ăn lau mũi, Đằng Dạ tức tối kí chữ roèn roẹt, không thèm xem qua mà vất sang một chồng cho đám người dưới của hội học sinh xử lí. Nhiệm vụ của anh chỉ kí và kí thôi…với cái hoàn cảnh mất hình tượng như bây giờ, đừng hòng đòi hỏi thêm điều gì ở anh.

Bài tiếp…bài tiếp…lại bài tiếp nữa.

Chợt trong cái đống bài ngút ngàn ấy, có một bài làm toán học với chữ nghĩa không thua gì rồng bay phượng múa, cực thích mắt đập vào đáy giác mạc anh, khiến tâm tình Đằng Dạ tốt lên chun chút. Xem ra, cũng có người trong hàng trăm người tham gia vào kì thi thử lần này ý thức được tầm quan trọng của cái đẹp.

Để thưởng cho công sức ngồi còng lưng nắn nót của người này, Đằng Dạ không ngần ngại phóng bút, phê ngay điểm 10 vào bài thi, tỏ rõ sự ưu ái của mình để người chấm biết cân nhắc.

Đến nửa buổi, Đằng Dạ bắt gặp một bài thi khác với dòng chữ chẳng khác mèo cào giun bò, tâm trạng anh hơi tôn tốt chút lại bị làm cho ảnh hưởng nghiêm trọng.

Tức, Đằng Dạ không thèm xem xét nội dung thế nào, phê liền ngay điểm 0, nhằm nhắc nhở người chấm lưu ý.

Gắng thêm chút nữa mới đến bài thi cuối cùng, tuy không để lại cho Đằng Dạ ấn tượng gì đặc biệt, nhưng anh vẫn nương tay, phê chuẩn điểm trung bình, coi như tán thưởng cho vận may của nó.

Xong xuôi mọi việc, Đằng Dạ vươn vai vài cái rồi với tay lấy áo khoác, rảo bước về nhà.

Sau một hồi lượn vòng Hà thành, Đằng Dạ đậu xe vào bãi, trở về căn hộ của mình.

Khi cánh cửa gỗ bật mở, Đằng Dạ bỗng cứng người hoàn toàn trước cảnh tượng hiếm có đập ngay vào thị giác.

Đầu tiên là cái mông lẳиɠ ɭơ đáng ghét ẩn nấp dưới chiếc quần tây Gucci, cái lưng rắn chắc ngang ngửa anh, tiếp đến là cái đầu nhum nhúm tóc ngứa mắt của Đằng Hy chào đón anh.

Nhưng, cái dáng bộ mất mặt đó không phải là tác nhân, tác nhân dập nát sự tự tôn của người đàn ông nơi anh mới chính là khuôn mặt trắng nõn cùng tấm xilôngpat của Giai Băng đang lấp ló ẩn hiện kia cơ.

Đằng Hy, theo lí là anh trai anh, đang choàng người ôm lấy Giai Băng, bà xã của anh. Không những thế, cái bà xã đáng chết này còn dám mặc bộ áo ngủ lụa trắng mỏng dính hết sức khiêu gợi mà chưa lần nào anh "có phúc chiêm ngưỡng" trước mặt người ngoài, mắt nhìn chằm chằm vào Đằng Hy vẻ ngu muội.

Lần đầu tiên, Đằng Dạ hiểu được cảm giác của ông Phán Mọc Sừng trong tác phẩm Số đỏ của Vũ Trọng Phụng.

Rất...muốn phát điên!

Nhưng...Đằng Dạ anh phải bình tĩnh trước cái đã...vì có lẽ, Giai Băng cũng có một nỗi "Thị Kính".

Ngược dòng thời gian, ta vèo về quá khứ, tới thời điểm Giai Băng trong bộ áo ngủ mỏng manh bước ra khỏi phòng tắm.

Tự tin ngắm nghía dung nhan hoàn hảo của mình trong gương, Giai Băng không ngớt lời cảm thán. Chán nỗi, bàn tay đen trên má cô, dù được chùi rửa bằng vô số nhãn hiệu nước rửa mặt cao cấp vẫn không tài nào chùi sạch được, mắc công cô phải tiếp tục dán tấm xilôngpát phản cảm che đậy.

Vì thế, để hoàn thành công cuộc dìm hàng Đằng Dạ, Giai Băng đã chuyển mục tiêu nhử mồi lên thân thể mình, ra sức làm tăng thêm sự gợi cảm của nó.

Đầu tiên là số đo 3 vòng:

-Vòng 1: 87, so với tiêu chuẩn Việt Nam đã thuộc hàng hiếm rồi, đầy đặn chán! Chắc không cần độn thêm!