Không gian nơi đây một màu trắng đυ.c, không có lấy một cái vật thể nào đặc biệt, chỉ riêng hai bóng người đứng trong không gian đó.
Một người đàn ông và một thiếu nữ.
Người đàn ông mặc áo sơ mi để lộ cơ ngực rắn rỏi và quần đen ôm lấy đôi chân thon dài, anh ta tay siết chặt lấy một quyển sách, mắt lạnh như băng.
Thiếu nữ một thân áo rách nát, máu đen đã bết lại, chật vật bất kham, như vừa từ trong bãi xác chết chui ra.
"Cảm ơn." Người đàn ông thở dài, tay buông thõng, đối với thiếu nữ trước mắt buông ra hai từ.
"Một mình tôi không thể nghịch thiên cải mệnh, nhưng ngài là boss phản diện, ngài có thể, chỉ cần ngài thay đổi một chút mệnh cách, vậy sẽ thay đổi được vận mệnh rất nhiều người." Cô gái ấp úng nói, dáng vẻ rụt rè tự ti.
Cô gái dừng một chút, giống như lấy hết can đảm thốt ra: "Nhưng tôi vẫn hy vọng ngài có thể đánh bại nam nữ chính."
Đánh bại nam nữ chính, thế giới đó sẽ không còn bất kỳ ràng buộc nào nữa.
Người đàn ông cười lạnh một tiếng, âm u thâm trầm nói: "Nam nữ chính thì thế nào, một xác hai mạng, vợ và con ta, thù này không báo, Lãnh Ly Triết ta thề không làm người!"
__________________________
Ngày 11 tháng 12 năm 2027.
Gian phòng xa hoa, trong nhà vệ sinh vang lên tiếng nước chảy róc rách, người đàn ông trong gương mặt mày tuấn mỹ, trên mặt là những giọt nước trong suốt, lăn xuống cằm, rồi cổ, phác họa đường cong ưu mỹ hữu lực.
Cũng bởi vì là nhân vật phản diện, khuôn mặt của anh cũng không hề thua kém nam chính.
Lãnh Ly Triết ánh mắt lạnh băng, trong con ngươi toát lên vẻ trầm tĩnh âm u, nhìn không ra cảm xúc.
Anh với lấy khăn mặt, khẽ lau.
Bởi vì nguyên nhân kịch bản bắt đầu từ trước mạt thế một tuần, nên lúc này anh vẫn chưa lấy vợ, cũng trùng hợp là thời điểm này nữ chính vừa trùng sinh.
Đặc biệt là, anh trùng sinh, nữ chính cũng trùng sinh.
Quay lại rồi.
Khác biệt chính là, nữ chính trùng sinh là kịch bản gốc, còn anh trùng sinh đã vượt khỏi kịch bản gốc vốn có.
Nhưng lúc này đây, kịch bản vẫn chưa bắt đầu.
Lãnh Ly Triết thay lấy một bộ vest đen, áo khoác vắt trên cổ tay, chiếc đồng hồ hàng hiệu nổi bật trên làn da trắng.
Vừa xuống lầu, một giọng nói âm dương quái khí liền truyền tới: "Hiếm khi thấy con dậy trễ như vậy, tới đây ngồi đi."
Người vừa nói là một ông cụ, đôi mắt ông trầm đυ.c, nhìn chằm chằm vào Lãnh Ly Triết, sau đó ông cầm quải trượng gõ gõ xuống mặt đất, đối diện ông là nữ nhân ăn mặc trang trọng.
Lãnh Ly Triết chỉ liếc nhìn một cái, chỉnh lại cà vạt: "Hôm nay con có việc quan trọng, để khi khác đi."
"Quan trọng? Đi gặp đứa con gái nhà quê kia?" Ông cụ không thương tiếc vạch trần suy nghĩ của anh, trong giọng nói tràn ngập sự khinh thường.
Lãnh Ly Triết cũng không tức giận, anh chỉ hời hợt trả lời: "Phải thì thế nào, không phải thì sao?"
Ông cụ dường như đã quá quen với cách nói chuyện này của anh, chỉ hừ một cái: "Hôm nay Cao tiểu thư bỏ thời gian ra đến đây chơi, con cùng nói chuyện với cô ấy đi."
Vị Cao tiểu thư kia cười dịu dàng đoan trang, đứng lên đi đến trước mặt Lãnh Ly Triết, vươn tay ra, từng cử chỉ của cô đều toát lên vẻ kiêu sa: "Lãnh tổng, vinh hạnh của tôi."
Lãnh Ly Triết đương nhiên biết ông lão có ý định gì, bình tĩnh nhìn qua ông lão: "Cha à, người quản quá nhiều."
Lãnh lão gia đối mặt với đứa con mình chưa từng một lần xem trọng này, bỗng nhiên cảm thấy anh thay đổi quá nhanh.
Trước đây anh biểu hiện là một thương nhân thành đạt, từ khi nắm quyền Lãnh gia liền trở thành một nhân vật đáng sợ, nhưng ông ta thấy anh của bây giờ càng thêm phần khó đoán, âm trầm lãnh lệ.
Khí thế kia, quá mạnh mẽ.
Lãnh Ly Triết không nắm tay đáp lễ với Cao tiểu thư, chỉ đơn giản gật đầu chào: “Cao tiểu thư, xin cứ tự nhiên.” liền tiến thẳng ra cửa, bước lên chiếc xe đắt đỏ mà không thèm đoái hoài gì đến cảm xúc của hai người.
Đặc biệt là Cao tiểu thư, cô ta xấu hổ bỏ tay xuống.
Lạnh lùng quá mức.
Quả không hổ danh chủ nhân của tập đoàn BG, khí thế kia, thật sự rất mê người.
Ít nhất, Lãnh Ly Triết có chào hỏi, đã xem như đủ lịch sự rồi.
Dẫu sao mười ngày nửa tháng, ông cụ đều sẽ yêu cầu Lãnh Ly Triết đi xem mắt một lần, quá đáng hơn có thể một lần một tuần, đến mức Lãnh Ly Triết thậm chí chẳng thèm về nhà chính Lãnh gia, suốt ngày giam mình trong công ty.
Vị Cao tiểu thư này đã là người thứ hai trong tháng rồi.
Có lẽ ông muốn thông qua một cuộc hôn nhân, một lần nữa không chế lại con ngựa hoang mất cương này.
Chỉ là không phải điều gì cũng dễ dàng thuận lợi.