Chương 30
-H..Hả?!! Cả đám nữ nhìn nhau.
-Làm hoàng tử và công chúa của trường ta?
-Phải không đó?
-Á!Hóng quá đi mất.
Cô Thuỷ cười.Linh giơ tay lên.
-L..Là thật hả cô?
-Tất nhiên!
Linh nhìn Đào Anh.
-Á!!!Đào ơi!Làm sao đây?Linh lỡ đăng ký cho Đào rồi!!?
-Ai biểu Linh đang ký làm gì cho Đào khổ vậy?Hu hu...À mà khoan.
-Gì Đào?
-Mà Đào xấu vậy chắc không thắng đâu!
-Ha ha ha!
-Ha ha ha!......Haiz....
-Mong là vậy Đào nhỉ...
Một bạn nữ đứng lên.
-Nhưng cô ơi,còn mấy cặp đôi khác thì sao ạ?
-À....Tất nhiên cũng có phần vui.
-Gì vậy cô?
-À....Là....Cặp đó...phải...
Cả đám nữ nhìn cô chằm chằm.
-Không làm gì hết!
-Ầyyyyy!!
-Gì mà thất vọng vậy?Chưa có thông báo của hiệu trưởng cơ mà.Chắc sẽ có thôi.Nghe nói đang thêm gì đó cho các cặp đôi nữa.
Sân trường...
Thầy Dũng nói cụ thể các vòng thi cho 30 bạn nam tham gia cuộc thi.
Vòng 1•Giọng hát tuyệt vời.
-Hát sao?
-Trường này ngoài Hoàng Quốc Bảo và Nguyễn Gia Huy thì không biết có ai hát hay không.
-Chưa chắc chỉ có hai người họ.
-Đúng rồi.
-Trường mình thiếu gì trai đẹp hát hay,giống tui nè!
-Chảnh vừa vừa.
Vòng 2•Vương miện của vua.
-15 thí sinh vào vòng tiếp theo sẽ thiết kế cho bản thân chiếc vương miện sang trọng,giống như của một ông vua.5 vương miện ưng với bạn giám khảo sẽ được lọt vào vòng cuối cùng.
Vòng 3•Cặp đôi hoàn hảo.
-Các em sẽ được chọn cô gái mà...
-Tụi em thích nhất đúng không thầy?!
-Đừng có lanh chanh.
Thầy nhìn bạn nam vừa nói rồi cả đám bật cười.
-E hèm!...Thì như bạn đó nói...Đúng!Các em sẽ được chọn-
-Yeah!!!!!
-Haiz...Cái đám này thật tình...
Đào Anh và Linh đi bộ về lớp.
-A!
-Gì vậy Đào?
-Tớ quên mất tớ phải đi mua điện thoại mới.
-Sao vậy?
-Hôm qua thằng em nó lấy chơi ai ngờ ném xuống dưới đất bể luôn.
-Ầy.Ghê vậy?
-Bởi...
-Giờ sao?
-Chiều đi mua chứ sao.
-Nhưng mà chiều Linh không có đi được với Đào đâu.
-Sao vậy?
-Linh đi học đàn.
-Vậy Đào đi một mình cũng được.
-Xin lỗi nha.
-Gì đâu mà xin lỗi.Kệ đi.
-Hì.
Chiều..
-Bye Đào nha!
-Ừ!
Linh lên xe về.
Đào Anh dắt xe đạp ra ngoài.
-Này!
Đào Anh quay lại.
-Quốc Bảo?Anh đi học lại rồi á?
-Chứ không lẽ nằm bệnh viện hoài?Chán chết.Mà sao tôi gọi cô hoài không được?
-Điện thoại hư rồi.
-Hư?Này!Cô ăn ở sao mà để nó hư thế?
-Này!Anh nói vừa phải thôi chứ?
-Mệt quá.
Quốc Bảo ngồi lên xe đạp Đào Anh.
-Anh làm gì vậy?
-Leo lên.
-Nếu ai thấy thì sao?
-Lẹ lên.Cái đuôi của tôi đi theo bây giờ.
-Cái đuôi?
-Anh Bảo~!
Đào Anh quay lại.Không ai khác là Chi đang chạy đến đây.
-A!
Đào Anh leo lên xe ngồi.Quốc Bảo đạp nhanh.
-Này!Chậm chậm thôi chứ!
-Bám chặt vào!
-Cả đống con gái nhìn kìa.Ấy!Họ còn chụp lại nữa!Này!Anh không bị thiệt hại mà tôi bị đó!
-Mệt quá!
Đến chỗ xa trường rồi thì Quốc Bảo mới dừng xe lại.
-Hộc hộc hộc...
-Làm gì thở như điên vậy?
Đào Anh hỏi Quốc Bảo.
-Chạy như vậy không điên mới lạ....
-Người ta nói là chạy chậm chậm rồi.Không chịu đâu.
-Bây giờ đi đâu?
-Anh xuống xe đi.Anh đâu biết đường.
Quốc Bảo bước xuống.Đào Anh nhích lên chỗ ngồi.
-À mà anh không về à?
-Lát nữa.Hôm nay bảo chú tới trễ rồi.
-Ồ....Anh đi theo tôi hả?
-Chứ sao giờ?!
-Biết rồi biết rồi...Lên.
Quốc Bảo ngồi lên xe.
Đào Anh cố gắng đạp.
-Người gì...mà...nặng...
-Này.Tôi nặng là do tôi có cơ bắp đó nha.
-Dạ..anh...hai...A!Đạp được rồi!
Đào Anh đạp đến chỗ bán điện thoại.
-Này.Cô có chắc là ở đây bán tốt không đấy.
-Tôi biết ở đây bán dở.Nên tôi mới mua mấy cái vài trăm nghìn thôi.Tôi không có đủ tiền mua mấy cái triệu như anh đâu.
-Mệt quá.
Quốc Bảo kéo Đào Anh lại xe.
-Này!Tôi phải vào mua chứ?!
-Tôi chở cho.Lên xe đi.
-Hả?
-Lên nhanh.
-Nhưng...
-Không nhưng gì hết.Lên.
-....Ừ.....
Đào Anh lên xe.Quốc Bảo chở đến một nơi khác bán điện thoại.
-Đợi ở đây đi.
-Hả?
Quốc Bảo đi vào.Đào Anh nhìn lên bảng tên cửa hàng.
GOG IPHONE
-GOG?Là tập đoàn của cậu ta cơ mà...Sao lại?...
Quốc Bảo bước ra.
-Nhìn gì thế?
-Ủa nhà anh là tập đoàn mà?Sao lại?
-Cái này ngày xưa là shop của mẹ tôi.Mẹ tôi bán ở đây.Bây giờ nhường lại cho chú tôi rồi.Cái đổi tên thành vậy luôn.
-À....GOG.....Hả?!Vậy ở đây...
-Không phải đâu.Điện thoại nào cũng giá vậy thôi.
Quốc Bảo đưa cho Đào Anh cái hộp.
-Gì đây?Samsung Galaxy S5? Trời.Nghe nói cái này mắc lắm đó.Mà sao anh đưa cho tôi?
-Của cô đó.
-...
-...
-Hả?!Thôi!Không lấy đâu!!
-Cầm đi.
-Không!
-Nghe không?
-Thôi.
Quốc Bảo giựt lại cái hộp.
-Một là lấy,hai là ném.
-Ấy ấy....Lấy..
-Vậy mới ngoan.Cầm.
Quốc Bảo lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó.
Đào Anh nhìn điện thoại Quốc Bảo.
-Nhìn gì?
-Ủa?Của anh là...
-Giống cô.
-Sao lại giống tôi?
-Mệt quá.Xe tôi tới rồi.Mai gặp.
-À...Ừ...
Quốc Bảo xoa tóc Đào Anh.
-Cô đang ở thế giới nào vậy?
-Hả?.....Không biết nữa...
-Ngốc à?
Quốc Bảo vào xe hơi.
-...Điện thoại này...là cho mình thiệt hả?...
Đào Anh đạp xe về nhà thật nhanh rồi chạy lên phòng.
-Con nhỏ này thiệt!
Đào Anh vào phòng cầm hộp điện thoại lên.
-Thiệt hả...Cặp với hắn ta nữa...
...
-Á!Mình đang nghĩ gì vậy?!Ai có điện thoại này chắc cũng vậy thôi...Không cặp gì hết...
Đào Anh mở hộp ra từ từ..
-Đẹp thật đó...Mình phải đi mua sim...
Đào Anh chạy đi mua.
Lúc chạy vào nhà thì....
-Đào Anh!Con làm gì vậy?Có ăn tối không?
-Dạ không!
-Con nhỏ này...Hay là nó...yêu ai rồi?
Cạch.
-Sim...
Đào Anh cầm quyển sách nhỏ tìm cách bỏ sim vào.
5 phút sau..
-Mà...Mình có nên nhận không ta?....Gọi hắn thử...À mà khoan...Nếu mình làm vậy hắn sẽ biết số của mình mất...A..Linh.
Bíp bíp bíp...
-Alo?
-Linh hả?
-Ủa Đào mua điện thoại mới rồi hả?Ghê vậy.
-À...Mà số này là số của Đào đó nha.
-Ừa!...Khi nào Đào qua nhà Linh làm?
-À....cái đó...Để Đào hỏi mẹ.
-Ừ!Bye!
Nhà Quốc Bảo...
Cạch.
-Vừa gọi cho ai đấy?
-Anh hai?!Sao không gõ cửa?!
Cộc cộc.
Quốc Bảo bỏ tay vào túi dựa vào cửa.
-Chậc...Anh hai này thiệt là...Đào Anh gọi cho em.
-Cho anh số đi.
-Hả?Sao anh không đi điều tra đi.Em không cho đâu!
-Ơ hay.
-Bleh!
Linh đứng dậy đẩy Quốc Bảo ra ngoài.
-Ra....
Rầm.
-Con nhỏ này...Chắc tập tính Đào Anh bướng theo rồi...
-Anh Bảo~
Quốc Bảo quay qua.
-Em có làm nước cam cho anh nè.Uống đi.
-Thôi.
-Hả?Sao anh lại từ chối?
-Tôi không muốn uống.
-Anh...
Chi đột nhiên ho mạnh.
-Này?Không sao chứ?
-Em mệt quá...
Quốc Bảo bế Chi lên vào phòng.
-Nghỉ đi.
Quốc Bảo quay đi nhưng bị Chi nắm áo lại.
-Anh.....Ở lại với em nha...
-....Tôi bận rồi.
-Anh...
Quốc Bảo bỏ tay Chi ra đi ra ngoài.
-Quốc Bảo...Không lẽ anh đang nhớ tới nó sao?....Ngày mai...Cô sẽ chết với tôi...