Chương 10
-Linh ơi....Linh...-Hải mở lều ra gọi Linh.-Oáp...Hải đấy à?
-Dậy đi.
-Linh buồn ngủ...
-Không được...Lát nữa còn phải thực hành..Hải kéo Linh dậy nha?
-Ừ!Hì hì.
-Linh thiệt là!
-Nè~-Một giọng nói cất lên
Linh và Hải nhìn theo phía giọng nói...đó là Đào Anh:
-Hai người...tính làm vợ chồng luôn hả??Cho bà này FA cô đơn một mình luôn phớ hôn??
Đào Anh khoanh tay làm cho Linh và Hải nhìn nhau cười thầm.
-Còn không mau ra ngoài!-Đào Anh la lên.
-Dạ thưa chị hai-Hải kéo Linh.Hai người nắm tay nhau tung tăng nhảy múa.
-Haizzzz....thiệt là....
Giờ thực hành...
-Các em!Hôm nay là ngày cuối cùng chúng em ngủ ở đây!Sáng mai chúng ta sẽ trở về ktx sau đó ở đó thêm một ngày nữa chúng ta sẽ tiến hành về trường Ngôi Sao Vàng!
-Yeahhhhhh
-Thôi!Các em hãy tìm thêm củi đi.Để tối nay không cần phải tìm chi cho nó lạnh.Nhưng phải bắt cặp.
-Linh ơi
~-Đào ơi
~Linh và Đào Anh chuẩn bị bắt cặp thì...
-Khoan!
-Hả?
-Thầy chưa nói xong.Bắt cặp của chúng ta là bắt cặp nam nữ!
-H...Hả??Nam nữ ư??-Đào Anh hốt hoảng.
Nhìn lại đã thấy Linh nắm tay Hải tung tăng nhảy múa lần 2...
-Bây giờ biết chọn ai??D..Duy...đúng rồi Duy có thể..
-Kyaaaa~Anh Duy bắt cặp với em nhaaa.
-À...ừ...
-Rồi biết rồi hén!-Đào Anh xịu xuống ai ngờ có người nắm tay Đào Anh kéo đi.Là..là Quốc Bảo!
-Này anh....
-Cô cặp với tôi.
-Hả?!Có chết tôi cũng không muốn bắt cặp với anh đâu nhá!
-A...xin lỗi...tôi không nghe thấy cô nói gì hết.
Đột nhiên Mỹ Hoa xuất hiện.
-Anh Bảo~Đào Anh đâu chịu đi với anh đâu anh nắm tay nó làm gì.
Đào Anh nhìn Quốc Bảo.Người đang nắm tay cô đi.Hình như Quốc Bảo đang tức giận thì phải.Nhưng mà Mỹ Hoa đang tiến lại gần họ hơn.
5 bước...4 bước...3 bước...2 bước....
Đào Anh không chịu được nỗi bướng bỉnh của Mỹ Hoa liền đứng lại.
-Mỹ Hoa!-Đào Anh la lên.
-Hả?Cô muốn trả Quốc Bảo lại cho tôi đúng không?
-Không!
Lời nói của Đào Anh khiến Quốc Bảo sững lại.
-Xin lỗi cô Mỹ Hoa nhưng hôm nay tôi bắt cặp với Quốc Bảo với tư cách là một người hầu!-Đào Anh nắm tay Quốc Bảo và kéo đi.
-Cô...Con nhỏ đáng ghét kia!!!
Đào Anh chạy đi cùng Quốc Bảo.
-Tôi....không...có ý định là sẽ nói vậy đâu nhá...đừng hiểu lầm nhá...
-....
-Này...anh tính im re vậy luôn á hả??
-Ha ha ha!!-Quốc Bảo ngồi phịch xuống ôm bụng cười ha hả.
-??Có gì vui lắm sao??
-Haizzz...đây là lần đầu tiên có người nói với tôi như thế đấy.
-Anh...đứng dậy mauuuuuu.
-Không.
-Này chúng ta còn phải tìm củi đấy.
-Khỏi.
-Khỏiiiiiiii????Anh nói vậy là sao hả??
-Hồi sáng tôi có kêu mấy người hay theo dõi tôi lấy cho tôi rồi.
-...Có người lấy dùm sướиɠ ghê haaaaa.
-Zzzzzzz
-Ấy thiệt tình...
Một cơn gió thổi nhẹ khiến mái tóc màu nâu ánh vàng khiến nhiều cô gái chết mê chết mẩn ấy phất phất trên khuôn mặt lạnh lùng có chút baby.Hàng long mi cong vυ't mà hàng ngàn cô gái trên thế giới này mong có.Kể cả một cô gái chút tomboy như Đào Anh cũng phải mê mẩn.
-Ngắm xong chưa?-Quốc Bảo hé mắt.
-Ngắm???Anh nói nhảm gì đấy.
-Chứ chẳng phải có người đang ngắm đấy à??
-K..không có à nha...
-Zzzzzzzz
-Bực à nha....Này dậy đi!
-....
-Hoàng Quốc Bảo!Anh có dậy hay không??Đi tìm củiiii.
-Chẳng phải tôi bảo là có người lấy dùm rồi sao??
-Tôi không quan tâm có người lấy rồi hay chưa,nhưng đây là thực hành không phải là nhiệm vụ của những người hay theo dõi anh,nên-Đào Anh đứng dậy chìa tay ra-đây là nhiệm vụ của chúng ta.
-...
-Haizzzz...Tay tôi mỏi rồi đâyyyyy.
Cuối cùng Quốc Bảo cũng chịu nắm tay Đào Anh để Đào Anh kéo dậy.
-Tiến hành thôiiiiii.-Đào Anh bước đi.
-Này cô có phải trẻ lên ba đâu.
-...
-Cô không nghe tôi nói gì sao?
-...Quốc...Bảo....
-Sao?
-C..chẳng phải đó là....Linh với Hải sao??
Đào Anh chỉ về phía đó.
-Họ...đang h..hôn...Hônnnnn!!!-Đào Anh hoảng.
-Này!Cô điên sao?Họ nghe thấy bây giờ.
-Mình đi..đi thôi...-Đào Anh vẫn chưa hết hoảng lấy tay đập vào mặt mình.
Lấy củi xong,họ tiến về lều.
-Đói bụng quá-Quốc Bảo than.
-Hay là tôi lấy xe đạp chạy tới Family Mart nha.-Đào Anh lên ý kiến trước mặt Quốc Bảo.
-Này cô biết đường không đấy?
-Biết chứ.
-Nhưng chúng ta đang trong rừng mà.
-Anh tính nhịn tới tối à?
-K..không.Nhưng tôi phải đi cùng cô.
-Hưʍ...Sao cũng được.
Đào Anh dắt xe đạp ra.
-Đi!-Đào Anh lên tiếng.
-Tôi chở-Quốc Bảo cản.
-Thôi tôi chở.
-Tôi chở.
-Tôi!
-Tôi!
-Mệt quá!Còn một cái trong kho anh lấy mà đạp.
-Thế đợi tôi.
-Chậc...Lẹ lên.
Quốc Bảo dắt xe ra.
-Đi!-Đào Anh bắt đầu đạp.
Vì 2 người đang ở trong rừng nên để ra ngoài rất khó.Đào Anh cầm bản đồ.Quốc Bảo theo sau.Chốc chốc Quốc Bảo lại giựt bản đồ và dành đi trước vì thấy Đào Anh đi chậm quá.
-Tới chưa??4 giờ rồi này...-Đào Anh thở.
-Tới rồi này...-Quốc Bảo chỉ.
F...Family Mart đang ở trước mặt...
-Oaaaaaa-Đào Anh đạp nhanh tới
*Keng*
-Family Mart xin chào.
-Đ..đồ ănnnnn-Đào Anh tung tăng.
"Cốp!"
-Ui...Đau!
-Cô ham ăn tới thế sao??
-Thì...đói bụnggggg.
-Thì mua.
-Anh có mang tiền không đấy.
-Có.
-Thế tốt.Tự ai nấy mua nhá.
-Sao cũng được.
Sau 20 phút....
*Keng*
-No quá....-Đào Anh vươn vai.
-Về-Quốc Bảo lên xe.
-Ừ.
Họ lại vào rừng...
-Phù...cuối cùng cũng về-Đào Anh thở.
-Nhanh lên thầy tới bây giờ-Quốc Bảo dắt xe lại chỗ cũ.
Bzzzz bzzz
-Oái...ủa điện thoại mình....Là....MẸ!-Đào Anh la lên.
"con gái"Đầu dây bên kia nói.
-Chào mẹ...
"Đang ở đâu thế hở con"
-Dạ...đang cắm trại với trường mẹ ạ...
"À...Con về đây liền cho mẹ!"
-Hả?Nhưng...
"Không nhưng nhị gì hết!Về!"
-Tại sao??
"Con giữ chìa khoá thì sao mẹ mở cửa?"
-C..chìa khoá...Mẹ về rồi á??
"Con nhỏ...Nếu tao không về sao biết mày không ở nhà?!"
-À....Con về ngay!
*Cụp*
Đào Anh quay sang nhìn Quốc Bảo với đôi mắt hình con cún...
-Đ...đừng nhìn tôi...-Quốc Bảo xua xua tay.
-Xì...Thế nhờ anh nói với thầy tôi về.
-Khoan...
-?
-Cô về bằng cách nào?
-Tôi bắt xe buýt....từ từ rồi cũng tới.
-Hả?Cô điên à!
-Ừ...tôi điên lắm...Thôi tôi sẽ đạp xe về ktx,cũng gần Family Mart lúc nãy mình đi.Chào anh!
-Khoan!-Quốc Bảo nắm tay Đào Anh.
-Sao?
-Thế cô sẽ không làm người hầu tôi nữa à?
-....Có lẽ vậy....Xin lỗi...Gặp anh vào tuần sau....
Đào Anh nói xong lấy xe đạp chạy đi.
___________________________
-Số 206....đây rồi leo lên thôi...-Đào Anh lên xe buýt-Còn...1 chuyến nữa là sắp về nhà rồi.
1 tiếng sau...
-Con nhỏ kia!-Mẹ Đào Anh la lên.
-Mẹ....
-Con đi đâu vậy?!
-Con đã bảo là con đi cắm trại cùng trường mà...
-....
-Bà đấy....con nhỏ nó phải lặn lội về đây...-Ba Đào Anh nói.
-Thôi ba không sao...Thôi mình vào nhà nha mẹ.
-Ừ.
*Xoạch*
-Về nhà đã quá!-Mẹ Đào Anh vươn vai.
-Con lên phòng nha!-Đào Anh chạy lên.
-Có ăn gì chưa con?-Mẹ Đào Anh ngước lên.
-Dạ con ăn rồi.
-Vậy tắm rửa đi con.
-Dạ...
___________________________
-Hả?!Em vừa nói gì?!Đào Anh phải về sao?
-...
-Haizzz thôi cả lớp chúng ta thay đồ chuẩn bị ăn tối.
-Đào...-Linh nắm tay Quốc Bảo-Anh hai...sao vậy?
-...
-Anh hai...
-Anh đi ngủ đây.Anh mệt rồi.
-Thầy có điều muốn nói!Ngày mai chúng phải dậy lúc 5 giờ để bắt kịp thời gian xe tới thay vì ở thêm một ngày,trường đã hoãn lại.
-Vậy sao?
-Hiazz mà cũng thèm về nhà quá.