Thẩm Khác đã đi mất, bóng dáng anh khuất hẳn.
Úc Nhạc Âm quay đầu nhìn theo hướng anh rời đi, trong lòng tràn ngập suy nghĩ.
Kiếp trước, Thẩm Khác mà hắn biết là một người ngồi trên khối tài sản hàng triệu, đi đến đâu cũng được mọi người cung kính tiếp đón.
Người muốn nịnh bợ anh thì vô số kể nhưng những ai có thể thực sự chia sẻ tình cảm chân thành với anh lại hiếm hoi.
Người mà Thẩm Khác có thể trò chuyện vài câu cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Úc Nhạc Âm vì sợ Thẩm Khác, vì lo lắng lỡ lời sẽ làm liên lụy đến những người vô tội, đã dần trở nên im lặng.
Còn Thẩm Khác, anh không bao giờ bộc lộ cảm xúc, trầm mặc ít lời, tính tình khép kín, tựa như cả thế giới này chỉ còn mình anh.
Nhưng dường như anh vẫn có thể sống tiếp trong sự cô đơn đó.
Khi còn trẻ, những người bạn chân thành là điều quý giá nhất.
Càng trưởng thành, càng tiếp xúc nhiều người, thì những người thật sự có thể chia sẻ cảm xúc càng ít đi.
Nếu trong những năm tháng thiếu niên, Thẩm Khác có thể sửa đổi tính cách, kết thêm bạn bè để san sẻ áp lực và nỗi đau đã dồn nén, có lẽ điều đó sẽ tạo ra hiệu ứng cánh bướm, mang đến cho anh những thay đổi tốt đẹp hơn trong tương lai.
Nếu như vậy, khi cốt truyện của thế giới tiểu thuyết một lần nữa dẫn dắt Úc Nhạc Âm đến ngày gặp lại Thẩm Khác, anh sẽ không còn là người cố chấp đến mức cực đoan nữa.
Và có lẽ, kết cục của chính hắn cũng sẽ khác đi.
Hệ thống nói với Úc Nhạc Âm, thông thường để Thẩm Khác rời khỏi khu D13, cần phải đáp ứng một trong hai điều kiện: hoặc là bị giam giữ ở khu này đủ 20 năm, hoặc giá trị sám hối của người cha đạt tới 1000 điểm.
Hiện tại, dù nhìn theo cách nào, hai điều kiện này đối với Thẩm Khác đều hoàn toàn không có khả năng thành hiện thực.
Theo Úc Nhạc Âm, hắn kiếp trước từng gặp Thẩm Khác hơn hai mươi tuổi, nhiều dáng vẻ khi đó có thể thấy được trên người Thẩm Khác thiếu niên bây giờ.
Kiếp trước, trước khi kết hôn với Thẩm Khác, Úc Nhạc Âm chưa từng nghe đến cái tên này, cũng không biết khu K Đại Pháp Quan lại có một người con trai như vậy.
Sau khi Thẩm Khác trở về khu K, cha anh phát điên và bị chính tay Thẩm Khác đưa vào viện tâm thần.
Mẹ anh vốn đã mắc bệnh tâm thần, sau khi chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cuối cùng được phát hiện treo cổ tự vẫn trên một sợi dây thừng.
Các anh chị em khác, nếu không bị mất khả năng nghe thì cũng đã chết.
Toàn bộ Thẩm gia ở khu K cuối cùng chỉ còn một mình Thẩm Khác sống sót bình yên.