Thập Niên 70: Thủ Tiết 3 Năm, Mang Song Bào Thai Đến Quân Đội Tìm Chồng Ly Hôn

Chương 18

Vân Chức Chức là mẹ của hai đứa nhỏ, chắc là không đến nỗi...

“Chú không có ý đó, chỉ là...”

“Bà nội không thích mẹ, đuổi mẹ ra ngoài. Mẹ và bọn con đến ở chuồng bò.”

Đoàn Đoàn không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, lúc nãy vẫn luôn im lặng nghe bọn họ nói chuyện, lúc này thấy Vân Chức Chức không nhắc đến chuyện bọn họ ở chuồng bò, Đoàn Đoàn cảm thấy mẹ đã chịu nhiều khổ sở như vậy mà cha không biết, nếu cậu bé không nói, làm sao cha biết được?

Quả nhiên, Tần Thời Úc khi biết được Vân Chức Chức lại cùng hai đứa nhỏ ở chuồng bò, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, anh ngẩng đầu nhìn Vân Chức Chức, há miệng hỏi: “Mẹ anh đuổi ba mẹ con em ra ngoài?”

“Cha không về nhà, bà nội mắng mẹ, nói cha không thích mẹ và bọn con.” Đoàn Đoàn là một đứa trẻ rất lanh lợi, bây giờ đã hai tuổi rồi, lúc đó người trong thôn đều sẽ lấy những chuyện này ra để nói Vân Chức Chức.

Còn nhỏ nhưng cậu bé đã ghi nhớ hết.

Cha cưới mẹ rồi không về nhà, bà nội cho rằng chính là mẹ làm hại cha không muốn về nhà, cho nên bọn họ mới đuổi mẹ ra ngoài.

“Là như vậy sao?” Tần Thời Úc hai mắt đỏ ngầu nhìn về phía Vân Chức Chức, chỉ muốn làm rõ chuyện này.

“Trẻ con còn có thể nói dối sao? Thời Úc, con trai cậu mới hai tuổi!” Chính ủy Hồ cũng từ chuyện ba mẹ con bọn họ luôn ở chuồng bò mà chấn động hoàn hồn lại.

Mặc dù ông ấy chưa từng ở chuồng bò nhưng cũng biết hoàn cảnh ở đó kém đến mức nào, mùa đông thì lạnh, mùa hè thì nóng, vốn dĩ không phải là nơi dành cho người ở.

Mà Vân Chức Chức vừa mới sinh con xong, đã bị cha mẹ của Tần Thời Úc đuổi ra khỏi nhà, ba mẹ con bọn họ cũng thật may mắn, nếu không đã sớm...

“Đồng chí Vân, thật ra chú có chuyện muốn hỏi cháu, y thuật của cháu tốt như vậy, cháu có muốn vào làm ở bệnh viện quân khu không? Nếu cháu đồng ý, chú sẽ đi xin giúp cháu.”

Vân Chức Chức hơi bất ngờ khi chính ủy Hồ lại đến nói với mình những chuyện này.

Cho nên lúc nãy ông ấy hỏi nhiều như vậy, lại hỏi cô học y thuật ở đâu, là muốn chiêu mộ cô vào làm ở bệnh viện quân khu?

Vân Chức Chức đã dao động.

Nhưng cô không lập tức trả lời ngay, mà cúi đầu như đang suy nghĩ đề nghị của chính ủy Hồ.

Cô thật sự đang đau đầu vì chuyện công việc.

Sau khi ly hôn với Tần Thời Úc, cô chắc chắn sẽ không quay về thôn Vân Hà, nhưng muốn ở lại thành phố Hải, cô cần phải có một công việc, mới có thể cho cô và các con đăng ký hộ khẩu ở thành phố Hải.

Đồng thời, sau khi ly hôn cũng cần phải có một nguồn thu nhập rõ ràng, thuận tiện cho việc sau này cô lấy đồ từ trong không gian ra.

Nếu như vào làm ở bệnh viện quân khu, vậy xem như là công chức.

Ngoại trừ tiền lương mỗi tháng, còn có phiếu tem cố định, thậm chí sau này con của cô cũng có thể học trường công.

Đối với cô điều này tự nhiên là có rất nhiều lợi ích.

Nhưng mà...

“Chính ủy Hồ, cháu không được học hành nhiều, không có giấy phép hành nghề y do trường học chính quy cấp, thậm chí ngay cả giấy phép hành nghề y của thầy lang cũng không có, càng chưa từng được đào tạo bài bản qua trường lớp, chú chắc chắn cháu như vậy có thể vào làm ở bệnh viện quân khu sao?”

Vân Chức Chức phải nói rõ ràng những chuyện có thể phát sinh sau này.

Để tránh đến lúc đó có người lấy những chuyện này ra làm khó dễ.

Nếu đã muốn cho cháu vào làm ở bệnh viện quân khu, những chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.

Cô là người rất ghét phiền phức.