(ABO) Quy Tắc Nuôi Dưỡng Chó Điên

Chương 20: Sếp Hứa, bây giờ tôi có thể tiếp tục làm hài lòng ngài chứ?

"Cậu cũng không hỏi tôi xem tôi có thể đáp ứng yêu cầu cậu đưa ra hay không, đã hỏi tôi muốn thù lao gì rồi?"

"Không sao, chúng ta có thể cứ theo như anh có thể làm được tất cả để lập hợp đồng. Đương nhiên, nếu anh không đạt được kỳ vọng của tôi, tôi tự nhiên sẽ sửa đổi hợp đồng. Về phần anh, quyền phủ quyết thuộc về tôi."

Thẩm Uyên thích sự thẳng thắn của anh.

"Ha... ha ha ha... Xem ra, để có thể nhận được thù lao của mình, tôi phải dốc hết sức mình vì cậu Hứa rồi."

"Được rồi, anh nói xem anh muốn thù lao gì đi."

"Thù lao tôi muốn rất đơn giản."

Hắn hơi nghiêng đầu, hít một hơi thật sâu ở cổ Hứa Hàn Chu, sau đó mới nói với vẻ mặt say mê:

"Tôi muốn pheromone của cậu!!"

Nghe được câu trả lời này, ánh mắt Hứa Hàn Chu lóe lên.

Anh vốn tưởng rằng đối phương sẽ đưa ra yêu cầu đầu tiên là khi hắn có nhu cầu sinh lý, mình phải phối hợp. Thế nhưng, nằm ngoài dự đoán, hắn lại muốn pheromone của mình?

Và "thù lao" mà hắn muốn cũng khiến Hứa Hàn Chu nhớ đến động tác Thẩm Uyên vùi mặt vào cổ anh lúc nãy.

"Pheromone của tôi? Anh muốn thứ đó làm gì? Mùi dâu dại nhạt nhòa, tôi không thấy pheromone của mình có gì đặc biệt cả."

"Thưa cậu Hứa, tôi mới là nhà điều chế nước hoa, mùi hương nào đặc biệt nhất, tôi là người quyết định, điểm này cậu không cần quá bận tâm. Tuy nhiên, phương pháp thu thập pheromone của tôi hơi đặc biệt, cậu Hứa, chắc hẳn cậu đều bằng lòng phối hợp với tôi chứ?"

"Đặc biệt? Đặc biệt thế nào?"

Đôi môi mang theo ý cười của Thẩm Uyên in lên khóe môi Hứa Hàn Chu một nụ hôn, sau đó mới nói bằng giọng khàn khàn:

"Bởi vì, phải dùng cơ thể để thu thập."

"Dùng cơ thể thu thập? A... ha ha ha ha..."

Nghe được câu trả lời này, Hứa Hàn Chu không nhịn được bật cười:

"Tôi còn đang tò mò tại sao ngài Thẩm lại muốn pheromone của tôi, hóa ra chỉ là đổi cách nói thôi."

Nhìn vẻ mặt đã hiểu rõ của Hứa Hàn Chu, Thẩm Uyên biết anh đã hiểu lầm, nhưng không sao, chỉ cần có thể có được thứ mình muốn là đủ rồi.

"Nghe cậu Hứa nói vậy là biết tôi muốn thu thập như thế nào rồi? Nhưng mà, vì sự từ chối vừa rồi của cậu Hứa, bây giờ tôi vẫn phải hỏi lại một câu, bây giờ có cần thiết phải tiếp tục không?"

Miệng thì hỏi như vậy, nhưng không đợi Hứa Hàn Chu trả lời, bàn tay vốn bị Hứa Hàn Chu nắm lấy lại bắt đầu cử động.

Những ngón tay thon dài khẽ móc, gấu áo sơ mi của Hứa Hàn Chu đã bị vén lên.

Tuy là có cần thiết phải tiếp tục, nhưng Hứa Hàn Chu muốn cho Thẩm Uyên hiểu rõ, giữa hai người bọn họ, anh mới là người quyết định.

Hứa Hàn Chu khẽ cười một tiếng, buông lỏng bàn tay đang ngăn cản động tác của đối phương. Còn bàn tay vốn đang chống đỡ trước ngực Thẩm Uyên cũng buông lỏng sức lực, chuyển sang nhẹ nhàng nâng cằm Thẩm Uyên lên.

Rõ ràng chiều cao của Thẩm Uyên cao hơn Hứa Hàn Chu không ít, nhưng giọng điệu nói chuyện của Hứa Hàn Chu lại càng thêm cao ngạo:

""Tiếp tục", là từ tôi nói. Anh nên hỏi, sếp Hứa, bây giờ tôi có thể tiếp tục làm hài lòng ngài chứ?"

Thẩm Uyên nhìn vẻ mặt kiêu ngạo trên mặt Hứa Hàn Chu, chưa từng có ai dám dùng vẻ mặt như vậy đối diện với hắn.

Thế nhưng Hứa Hàn Chu như vậy lại khiến Thẩm Uyên - người vốn đã say mê mùi pheromone dâu dại - càng thêm sục sôi máu huyết.

"Phải, sếp Hứa, vậy xin hỏi, bây giờ tôi có thể tiếp tục làm hài lòng ngài chứ?"

Hứa Hàn Chu ánh mắt lộ ra vẻ xảo quyệt:

"Được!"

Vừa dứt lời, pheromone của Thẩm Uyên vốn đang kiềm chế bỗng nhiên bùng nổ, cố gắng dùng hết mọi cách để quyến rũ pheromone hương dâu dại hòa quyện vào nhau.