Anh ta nhanh chóng dặn dò theo yêu cầu của Thẩm Uyên, đợi đến khi Hứa Hàn Chu lần nữa bước vào căn phòng tổng thống ở tầng cao nhất, miếng bít tết tươi ngon mọng nước vẫn còn đang xèo xèo trên bàn đá cẩm thạch trong phòng ăn.
“Giờ này mới về, chắc là chưa ăn tối đúng không, lại đây, ăn tối xong chúng ta nói chuyện.”
Thẩm Uyên bước tới, vừa nói chuyện vừa rất tự nhiên giúp Hứa Hàn Chu cởϊ áσ khoác, tháo cà vạt đang buộc trên cổ anh, thậm chí còn tự ý cởi hai chiếc cúc áo sơ mi của anh.
“Hít…”
Ngay sau đó, hắn vùi đầu vào cổ Hứa Hàn Chu, hít sâu một hơi.
Omega sẽ bị lệ thuộc vào pheromone của alpha, Hứa Hàn Chu biết, trong tiết sinh lý đều sẽ học.
Nhưng anh chưa từng nghe nói alpha sẽ bị lệ thuộc vào pheromone của omega, huống chi, trên người anh hiện tại không hề còn sót lại pheromone.
Vì vậy, đối với hành động này của Thẩm Uyên, anh có chút không hiểu.
Đợi đến khi anh hoàn hồn lại, Thẩm Uyên đã ngẩng đầu lên với vẻ mặt hài lòng, nắm tay anh đi đến bàn ăn.
“Không biết ngài thích ăn gì, gọi cho ngài món bít tết, ăn nhanh đi.”
Hứa Hàn Chu ngồi xuống bàn ăn, người mà anh tưởng sẽ ngồi đối diện mình, lại ngồi bên cạnh anh.
Nụ cười trên mặt người đàn ông ôn hòa, thế nhưng, Hứa Hàn Chu lại có thể cảm nhận được đó tuyệt đối không phải là cảm xúc thật của hắn.
Nhưng mà, vậy thì sao chứ, Hứa Hàn Chu vẫn khá tự tin trong việc chinh phục Thẩm Uyên.
“Cảm ơn.”
Hứa Hàn Chu cắt một miếng bít tết bỏ vào miệng, lập tức kinh ngạc.
Miếng thịt vừa dai vừa mềm, sau khi vào miệng, như muốn tan chảy trên đầu lưỡi.
Hứa Hàn Chu lúc này mới nhìn kỹ miếng bít tết trên đĩa, những đường vân cẩm thạch như vân tuyết trên đó hiện rõ.
“Ha… Đây rõ ràng là bít tết Kobe được vận chuyển bằng đường hàng không.”
Điều này càng khiến Hứa Hàn Chu chắc chắn hơn về thân phận của Thẩm Uyên, nếu không, tập đoàn S tuyệt đối sẽ không tốn công sức như vậy.
Hứa Hàn Chu cười khẽ trong lòng, theo thói quen đưa tay cầm lấy ly rượu vang đỏ, lại phát hiện, trên bàn ngoài miếng bít tết ra, lại chỉ có một cốc sữa nóng???
Anh nhìn về phía Thẩm Uyên, tất cả những điều này đều do hắn sắp xếp, Hứa Hàn Chu không tin Thẩm Uyên không biết, anh chỉ vào cốc sữa hỏi:
“Anh có ý gì?”
Thẩm Uyên nhướn mày nói:
“Hứa Hàn Chu, cậu hai nhà họ Hứa, tháng này ngài vừa tròn mười tám, vẫn là học sinh đúng không.”
Nghe hắn nói vậy, Hứa Hàn Chu nghiêng người nhìn người đàn ông trước mặt, bật cười thành tiếng:
“Ha… Sao? Ở chỗ ngài Thẩm, học sinh thì không được uống rượu, chỉ được uống sữa sao? Hơn nữa, ngài Thẩm không phải đã nói rồi sao, tôi đã đủ mười tám rồi, cho dù tôi là học sinh, tôi cũng là sinh viên đại học rồi.”
“Hơn nữa, nếu tôi ngay cả rượu cũng không được phép uống, vậy thì vừa rồi, những việc ngài Thẩm làm với tôi chẳng phải càng quá đáng hơn sao?”
Chữ cuối cùng vừa dứt, tay Hứa Hàn Chu đã câu lấy cổ Thẩm Uyên, kéo hắn đến trước mặt mình.
Hơi thở nóng bỏng phả vào giữa môi Thẩm Uyên, không khí xung quanh hai người bắt đầu trở nên căng thẳng.
Thẩm Uyên theo bản năng liền tiến tới, thế nhưng, lúc này, Hứa Hàn Chu lại đột nhiên buông tay ra.
Thẩm Uyên nào chịu để yên?
Người đàn ông cao lớn, vòng đôi tay dài ra, trực tiếp ôm lấy eo thon gọn của Hứa Hàn Chu, một lần nữa kéo anh vào lòng mình.
Bốn cánh môi vừa mới tách ra liền nhanh chóng áp sát vào nhau.
Đầu lưỡi mềm mại mang theo khí thế bá đạo mạnh mẽ xâm nhập vào khoang miệng Hứa Hàn Chu, khóe miệng Hứa Hàn Chu nhếch lên nụ cười đắc ý, không chút do dự quấn quýt cùng đối phương.