Sau Khi Thiên Kim Thừa Kế Nhà Tang Lễ

Chương 6

Ngay lúc Lâm Lang đang phân vân không biết mở lời thế nào thì Diễm quỷ chú ý đến ánh mắt của anh, cô ấy liền nói lớn: "Quản lý, người quên thêu tên cho người mới đến rồi."

Tô Vân từ từ mở mắt, nhìn lướt qua Lâm Lang rồi lại nhắm mắt, nói: "Vậy thì gọi là "Lang" đi, lấy chữ Lang trong tên của anh ta. Tân Tân, cô đi thêu cho anh ta đi."

"Tôi á?" Quỷ tân nương hoảng sợ. Việc quỷ thêu trang phục cho đạo sĩ, chẳng lẽ cô điên rồi hay là đạo sĩ này điên rồi?

"Không sao, để tôi tự làm là được rồi." Lâm Lang vội vàng từ chối, anh không muốn tiếp xúc gần với quỷ hồn.

Thấy cả hai bên đều không muốn, Tô Vân cũng không ép buộc: "Được rồi. Dù sao thì tối nay chúng ta cũng ra ngoài ăn tối, tôi muốn thấy tất cả các người chỉnh tề, ít nhất cũng phải giữ thể diện cho tôi."

Buổi chiều, Tô Vân hầu như chỉ nằm nghỉ. Giữa chừng cô tỉnh dậy ăn một chút trái cây rồi lại nằm xuống ngủ tiếp. Không biết cô có thực sự ngủ hay không, nhưng những người khác đều cố gắng giữ im lặng.

Lâm Lang vốn biết thêu thùa, thêu một chữ cũng không quá khó. Nhưng cuối cùng, vì lo lắng không kịp giờ nên anh vẫn để Quỷ tân nương nhận lời, miễn cưỡng thêu xong trước khi ra ngoài.

Tô Vân tỉnh dậy, nhìn thấy mọi người đều chỉnh tề thì hài lòng gật đầu: "Như vậy mới đúng chứ! Người một nhà phải chỉnh tề, gọn gàng. Tối nay chúng ta sẽ đến Thanh Vân sơn trang ăn tối. Thật trùng hợp, vận may của các người rất tốt, tôi đã bốc thăm trúng được phiếu giảm giá một nửa, có thể ở lại sơn trang chơi ba ngày hai đêm."

Đám nhân viên quỷ đồng loạt sáng mắt lên, chỉ có Lâm Lang là ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

Sau đó, Diễm quỷ có chút khó hiểu hỏi: "Khoan đã quản lý, mặc dù cô bốc thăm trúng thưởng, nhưng hình như chỉ có một mình cô được đi thôi mà? Mang theo chúng tôi có ổn không?"

"Trên phiếu có ghi là được mang theo người nhà." Tô Vân tinh quái cười. Những con quỷ trong nhà tang lễ đều có giấy tờ chứng nhận, hộ khẩu đều ở trong nhà tang lễ, mà bây giờ chủ hộ là Tô Vân, cho nên cô muốn mang bao nhiêu người cũng được.

"Vậy tôi thì sao?" Lâm Lang đột nhiên lên tiếng. Anh biết mình không phải người nhà của Tô Vân, nói dối là không tốt.

Tô Vân liếc nhìn anh một cái: "Anh có thể là em họ ở xa của tôi. Đi thôi, lên xe."

Nhà tang lễ có mấy chiếc xe. Vì lần này muốn đến Thanh Vân sơn trang, một khu vui chơi nổi tiếng dành cho giới giàu có ở Tân Thành, nên Tô Vân đã chọn một chiếc xe Alphard. Chiếc xe này bình thường không ai dùng, ban đầu được mua để chở quan tài và đội mai táng ra nước ngoài, nhưng sau này công việc ế ẩm nên rất lâu rồi không được sử dụng.

Người đầu bếp kiểm tra các bộ phận và bình xăng, đổ đầy xăng và thêm bốn năm thùng xăng dự trữ vào cốp xe rồi mới yên tâm để mọi người lên xe.

Tô Vân đương nhiên là ngồi ở vị trí tốt nhất, những người khác lặng lẽ ngồi phía sau.

Nhìn một đám người vẫn còn ngồi chưa hết chiếc xe Alphard, Tô Vân thở dài. Công việc của nhà tang lễ ngày càng tệ, đã từng có lúc người và quỷ ngồi chật cả xe, bây giờ mấy người bọn họ ngồi đánh mạt chược trong xe còn thấy vắng vẻ.

Thanh Vân sơn trang cách nhà tang lễ một quãng đường khá xa. Khi đến nơi thì đã bảy giờ tối, đứng giữa sườn núi có thể nhìn thấy ánh chiều tà màu hồng tím. Không khí trong núi rất tốt, chỉ cần hít một hơi cũng cảm thấy thư thái.

Sau khi người đầu bếp đỗ xe, một nhóm người kéo nhau vào Thanh Vân sơn trang, mỗi người đều mặc đồ tang, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Tô Vân dẫn mọi người đến quầy lễ tân, mỉm cười đưa ra phiếu giảm giá một nửa và thẻ của mình: "Xin hãy làm thủ tục nhận phòng cho chúng tôi, quy cách và dịch vụ xin hãy theo tiêu chuẩn cao nhất mà phiếu giảm giá có thể chiết khấu."