"Nghe xong lời này, ta suy đi tính lại cũng chỉ còn cách tới đây báo với lão thái thái một tiếng..." Nàng vừa nói, vừa ra hiệu cho nha hoàn phía sau đặt chiếc hộp trong tay lên trên bàn.
"Lão thái thái xem, hôm nay ta đã mang theo vật đính ước, tiện đây giải quyết luôn chuyện này cũng không làm lỡ thời gian tìm được nhân duyên tốt cho Ngọc tiểu thư sau này."
Dù giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng rõ ràng trong lời nói đã thể hiện rõ thái độ kiên quyết, không chút nhượng bộ cũng không để lại chút tình cảm nào.
Ngọc Lão thái thái xoay xoay chuỗi phật châu trong tay, trong lòng thở dài nhưng cũng không cảm thấy lời nói của đối phương có gì bất ngờ.
Sau khi Hàn thị qua đời, trưởng tử không màng đến sự phản đối của bà, ngang nhiên đưa ngoại thất vào cửa, lập nàng ta làm chính thất. Hắn cố chấp đến mức để đôi con riêng của ngoại thất trở thành đích tử đích nữ, khiến cho đích nữ thực sự là Ngọc Cẩm Sắt lại bị đẩy xuống thành nhị tiểu thư.
Giờ đây việc này đã trở thành trò cười cho cả phủ thành.
Chỉ là Ngọc Như Ý, đứa con ngoài giá thú vừa vào phủ kia cũng không phải cây đèn cạn dầu. Nàng ta thậm chí còn ngầm tư thông, bí mật hẹn hò với trưởng tử nhà họ Ngụy, người đã đính hôn với Ngọc Cẩm Sắt.
Nhìn dáng vẻ của Ngụy thái thái lúc này có vẻ như nàng ta hoàn toàn không biết chuyện này.
Vốn dĩ Ngọc lão thái thái đã có chút bất mãn với nhà họ Ngụy vì hành động thừa nước đυ.c thả câu, nên mới cố ý sai hai bà tử ra đón ở cửa giữa hy vọng có thể cảnh cáo đối phương.
Nhưng rõ ràng là nhà họ Ngụy bây giờ không quan tâm nữa mà chỉ muốn hủy hôn.
Nói đến Bạch thị, tuy xuất thân từ gia đình bình dân kiến thức hạn hẹp nhưng thủ đoạn lại vô cùng tàn nhẫn. Sau lưng ngấm ngầm đổ hết tiếng xấu lên đầu của Cẩm Sắt.
Lời đồn lan truyền khắp nơi, miệng lưỡi thế gian có thể nung chảy cả vàng. Hiện tại, bên ngoài đầy rẫy những lời dị nghị, nói nhị tiểu thư Ngọc Cẩm Sắt đủ điều không hay. Còn con trai bà đúng là kẻ hồ đồ, chỉ cần người bên gối xúi giục vài câu, liền tin tưởng không chút nghi ngờ.
Trong tình huống này, nhà họ Ngụy nhân cơ hội tới cửa hủy hôn cũng là chuyện đương nhiên.
Ngọc Lão thái thái tuy rằng biết rõ nội tình của việc này, nhưng trong lòng vẫn dâng lên một nỗi bi thương.
Bà thực sự yêu thương Cẩm Sắt, chỉ là Cẩm Sắt tuy là cháu gái đích tôn ruột thịt của bà nhưng vì tương lai của con trai, bà cũng đành phải ngầm thừa nhận Cẩm Sắt có khuyết điểm về đức hạnh, để tránh việc con trai xa lánh mình.