Đưa ngón tay luồn vào tóc, Amuro Tooru nhớ lại cuộc trò chuyện vừa rồi với Whisky: Đối phương hoàn toàn không nhận ra mình đang đe dọa cậu ta!
Rốt cuộc là do mình hay là Whisky thật sự tin tưởng mình đến vậy.
Lòng bàn tay nắm chặt lấy vài sợi tóc. Amuro Tooru rơi vào trạng thái rối bời: Không lẽ thật sự là sự tin tưởng có được từ khoảng thời gian chưa đầy hai tháng ở chung sao?
Người như vậy thật sự tồn tại trong tổ chức sao? Amuro Tooru ngồi xổm xuống, mái tóc trước trán buông xuống theo bàn tay rời đi, che khuất đôi mắt màu tím xám.
Còn Whisky, thật sự sẽ để tâm đến "điểm yếu" này sao?
*
Whisky đang dùng diễn đàn để xem video về Meitantei Conan thì nghe thấy tiếng cửa phòng phía sau mở ra, cậu quay đầu lại nhìn, Amuro Tooru đã trở lại bình thường, trên tay cầm một bộ quần áo cũng đang nhìn cậu.
"Muộn rồi, Whisky, vệ sinh cá nhân xong thì đi ngủ đi." Amuro Tooru nói, "Tôi đã đậu phỏng vấn ở khách sạn đó rồi, ngày mai sẽ bắt đầu làm việc, tối mai tôi sẽ nói cho cậu kế hoạch nhiệm vụ."
Phỏng vấn? Furuya Rei đi lúc nào vậy? Whisky vừa lục lại ký ức gần đây trong đầu, vừa trả lời: "Vâng."
Amuro Tooru đi về phía phòng tắm, đi được nửa đường thì dừng lại, quay đầu nhìn Whisky.
Ánh mắt Whisky vẫn luôn dõi theo Amuro Tooru cũng dừng lại, chạm vào ánh mắt của Amuro Tooru.
"Khoảng thời gian này cậu cứ ngủ sofa có thấy khó chịu không? Chúng ta có thể thay phiên nhau."
Whisky lắc đầu, từ chối: "Ngủ trên giường sẽ gặp ác mộng."
Ác mộng? "Ác mộng gì?" Amuro Tooru hỏi tiếp.
Whisky sững sờ, hơi nhíu mày, cố gắng nhớ lại: "...Không nhớ nữa."
Amuro Tooru im lặng, rồi nói: "Tôi biết rồi." Nói xong, anh quay người tiếp tục đi vào phòng tắm.
Whisky chậm rãi thu hồi tầm mắt, được Amuro Tooru nhắc nhở, cậu mới nhớ ra chỉ còn một ngày nữa là đến nhiệm vụ.
Loạt nhiệm vụ lần này mà tổ chức giao xuống đã gần hoàn thành, những nhiệm vụ lẽ ra phải mất 3 tháng để hoàn thành, vì tiến hành đặc biệt thuận lợi nên chưa đầy hai tháng đã sắp hoàn thành, hiện tại chỉ còn lại hai nhiệm vụ.
Giải quyết Francesco, người đứng đầu gia tộc Costa, và Audel, quan chức chính phủ đã nhiều lần gây rắc rối cho tổ chức theo chỉ thị của gia tộc Costa.
Kế hoạch của Amuro Tooru về cơ bản chỉ nói cho cậu biết phải làm gì khi sắp bắt đầu, hơn nữa cũng sẽ không giải thích quá nhiều, không nói toàn bộ kế hoạch.
Whisky tiếp tục phát video trên màn hình trước mặt.
Mình chỉ cần làm theo lời anh ấy nói là được rồi. Whisky nghĩ.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Amuro Tooru trở về phòng.
Whisky, người đã lấy quần áo từ trong phòng từ trước, liền đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm vừa có người tắm xong, hơi nước bốc lên nghi ngút, vẫn còn lưu lại mùi sữa tắm của Amuro Tooru.
Whisky vừa định đặt quần áo xuống thì khóe mắt liếc thấy một mảnh màu đen, cậu quay đầu lại nhìn, là quần áo mà Amuro Tooru thay ra nhưng quên mang ra ngoài trong giỏ đồ bẩn.
Động tác cởϊ qυầи áo của Whisky dừng lại, đặt xuống, rồi đi tới ngồi xổm bên cạnh giỏ đồ, nhìn chằm chằm vào đống quần áo đó.
Số điểm hiện tại là hơn 2100, còn hơn 3000 điểm nữa mới đổi được thuốc trị liệu tầng thứ chín, lần trước quần áo của Amuro Tooru được thu hồi ít nhất là 50 điểm, nhiều nhất là 100 điểm, vậy mình chỉ cần thu hồi thêm 30-60 bộ quần áo của Amuro là có thể đủ điểm rồi.
Tay Whisky đưa về phía giỏ đồ.
【Thông báo: Xin ký chủ đừng cố gắng lợi dụng kẽ hở, điểm được cộng khi thu hồi vật phẩm của nhân vật quan trọng sẽ cao hơn vật phẩm thông thường, thu hồi quá mức sẽ dẫn đến điểm bị giảm thậm chí là 0 điểm. Việc vật phẩm trong thế giới thực thường xuyên biến mất bị phát hiện là vi phạm logic thế giới, mong ký chủ hiểu rõ.】
Đầu ngón tay đưa ra dừng lại.
......Thôi được rồi. Whisky tiếc nuối nhìn giỏ đồ.
Lúc này, bên ngoài phòng tắm vang lên tiếng bước chân, bóng dáng Amuro Tooru xuất hiện bên ngoài cửa kính.
Anh gõ cửa: "Whisky, tôi quên lấy quần áo ra rồi, tôi vào lấy được không?"
May mà mình chưa lấy. Whisky nghĩ, "Ừm" một tiếng.
Amuro Tooru đẩy cửa ra, cúi đầu xuống, liền thấy Whisky đang ngồi xổm trước đống quần áo mà mình thay ra, tay còn đặt trên giỏ đồ, mãi đến khi mình mở cửa, cậu mới rời mắt khỏi quần áo nhìn mình.
???
!!!
Hệ thống cảnh báo trong lòng Amuro Tooru lập tức vang lên, vẻ mặt anh phức tạp, giọng điệu do dự: "Whisky... cậu, đang làm gì vậy?"
Cậu ta vào phòng tắm cũng được một lúc rồi nhỉ? Không cởϊ qυầи áo, chẳng lẽ cứ nhìn chằm chằm vào quần áo mình thay ra sao? Amuro Tooru thầm nghĩ.
Whisky ngẩng đầu nhìn Amuro Tooru, rồi lại quay đầu nhìn giỏ đồ trước mặt, đầu óc hiếm khi thông suốt nhận ra điều gì đó.
"Không phải... ừm..." Cậu muốn giải thích, nhưng lại không biết mở lời như thế nào.
Amuro Tooru cảm thấy không ổn, vội vàng lấy quần áo của mình ra khỏi giỏ đồ: "Không có gì, cứ coi như tôi chưa hỏi, cậu tắm đi."