Sau Khi Trở Thành Cộng Sự Của Furuya

Chương 43

"Ể--" Anh kéo dài giọng, đôi mắt màu tím xám lóe lên tia hứng thú, "Làm thế nào?"

Whisky cúi đầu, trong đầu cậu không có ký ức về việc tự mình thực hiện, chỉ biết là có thể làm được, cậu lắc đầu, giọng điệu hơi do dự: "Mua dụng cụ trước đã."

"Được thôi." Amuro Tooru sảng khoái đồng ý.

Mặc dù Amuro Tooru rất hứng thú với kỹ thuật ngụy trang của Whisky, nhưng anh chưa bao giờ hủy bỏ kế hoạch đã định sẵn vì một hứng thú nhất thời.

Vì vậy, sau khi ăn no, buổi chiều Amuro Tooru vẫn đưa Whisky đi tham quan một nhà thờ nổi tiếng ở địa phương theo kế hoạch.

Quảng trường trước nhà thờ có rất nhiều chim bồ câu xám, tụ tập thành đàn trên mặt đất, đèn đường ven đường, mái hiên phía trên nhà thờ.

Buổi chiều thời tiết rất đẹp, nhưng ánh nắng mặt trời mùa đông cũng lạnh lẽo, mọi người mặc quần áo dày, đi qua đi lại trước nhà thờ.

Những con chim bồ câu đã quen với dòng người không hề sợ hãi con người, khi thấy người đến gần cũng không hề nhúc nhích, thậm chí còn bay lên người.

Amuro Tooru lấy điện thoại ra chụp ảnh, camera của điện thoại nắp gập vẫn chưa có độ phân giải tốt, nhưng anh không quan tâm.

Anh cất điện thoại, nhìn Whisky đang chăm chú nhìn đàn chim bồ câu ở đằng xa, suy nghĩ một chút rồi nói với Whisky rằng mình đi mua ít vụn bánh mì.

Whisky đương nhiên sẽ không từ chối, sau khi Amuro Tooru rời đi, cậu lại nhìn mấy con chim bồ câu gần mình nhất.

Những con chim bồ câu cũng chú ý đến ánh mắt của cậu, không mổ thức ăn trên mặt đất nữa mà ngẩng đầu nhìn Whisky.

Như bị ma xui quỷ khiến, Whisky bước nhẹ, cậu tiến lên vài bước, rồi ngồi xổm xuống, thử đưa tay về phía những con chim bồ câu.

Đợi Amuro Tooru mua vụn bánh mì quay lại chỗ cũ, anh thấy Whisky, người vốn đang ngồi trên ghế, lúc này đang ngồi xổm ở đằng xa, bất động, trên vai cậu mỗi bên đậu một con chim bồ câu, chúng thò đầu ra khỏi vai cậu, thỉnh thoảng lại mổ tóc Whisky.

Còn Whisky thì rụt đầu lại không dám nhúc nhích, cậu nghe thấy tiếng "gù gù" khe khẽ phát ra từ cổ họng của loài chim ở gần trong gang tấc, thỉnh thoảng tóc bị giật lại kèm theo một cơn đau nhói, cậu mím môi, nhìn những viên gạch lát nền.

Trước mặt có tiếng cười khẽ, là Amuro Tooru, nhưng Whisky không dám cử động mạnh, chỉ ngước mắt nhìn lên, Amuro Tooru mỉm cười ngồi xổm xuống nhìn cậu.

Amuro Tooru lấy một nắm vụn bánh mì đưa cho Whisky: "Cậu cầm chút đồ ăn trên tay, biết đâu chúng sẽ đến ăn trên tay cậu đấy."

Whisky đồng ý với cách nói này, cẩn thận đưa tay nhận lấy vụn bánh mì trên tay Amuro Tooru.

Quả nhiên, hai con chim bồ câu rời khỏi vai Whisky, bay đến bên tay cậu bắt đầu mổ bánh mì.

Đôi vai cứng đờ của Whisky vừa thả lỏng, còn chưa kịp yên tâm thì lại có hai con chim bồ câu đậu lên người cậu.

? Whisky lại không dám động đậy.

Lại có thêm vài con chim bồ câu xám bay đến bên cạnh, số chim bồ câu giữa hai người dần dần nhiều lên, Amuro Tooru bị chen lấn đến mức phải lùi lại vài bước.

Chim bồ câu trên người và bên cạnh Whisky ngày càng nhiều, có con còn đậu ngay trên đầu cậu, đầu cậu sắp rụt xuống đất đến nơi rồi.

Amuro Tooru nhận thấy có gì đó không ổn, muốn tiến lên giúp đỡ, nhưng hành động của anh rõ ràng đã làm kinh động đến những con chim bồ câu đang mổ thức ăn.

Trong nháy mắt, vô số đôi cánh vỗ, lông vũ bay tứ tung, Whisky bị những con chim bồ câu bay thẳng vào mặt làm cho giật mình ngã ngửa xuống đất.

Đàn chim bồ câu bay đi, chỉ còn lại Amuro Tooru đang bối rối và Whisky đang ngẩn người ngồi trên mặt đất.

Amuro Tooru nhìn Whisky ngồi trên mặt đất, mắt mở to, vẻ mặt hoảng hốt, tóc tai rối bù, trên tóc còn dính một sợi lông chim bồ câu, không nhịn được cười thành tiếng.

Whisky nhìn Amuro Tooru.

Amuro Tooru ho nhẹ một tiếng, kìm nén nụ cười: "Xin lỗi, tôi vừa định giúp cậu đuổi mấy con chim bồ câu này đi."

Nói xong, như để bù đắp, Amuro Tooru kéo Whisky đang ngồi trên mặt đất dậy, còn giúp cậu lấy sợi lông chim bồ câu xuống, đưa tay vuốt tóc cậu.

Đúng là chim bồ câu đã bị đuổi đi hết, Whisky mặt không cảm xúc nhưng vẫn có chút oán giận.

Cậu nhìn Amuro Tooru mỉm cười giúp mình chỉnh lại tóc tai và quần áo, rồi thu tay lại, đứng trước mặt cậu, cười dịu dàng.

Whisky cụp mi xuống: Thôi bỏ đi.

*

Một buổi chiều trôi qua rất nhanh, Amuro Tooru đưa Whisky đi dạo chơi và ăn uống khắp nơi, không quên chuyện đã nói lúc trưa, trước khi về nơi ở an toàn, theo yêu cầu của Whisky, anh đã mua dụng cụ và nguyên liệu.

Nói là dụng cụ và nguyên liệu, nhưng phần lớn đều là đồ trang điểm thông thường, Whisky đứng trước gương trong phòng tắm của nơi ở an toàn, ngẩng đầu nhìn Amuro Tooru đang đứng sau lưng mình qua gương.

Amuro Tooru nhìn cậu qua gương, thấy cậu không động đậy, liền ân cần hỏi: "Cần tôi tránh đi không?"

Whisky lắc đầu, cúi đầu lấy một hộp kem nền từ đống mỹ phẩm trước mặt.